logo
TRUYỆN HOÀN >>NỤ HÔN CHÁY BỎNG
nu-hon-chay-b-ng
Theo dõi

NỤ HÔN CHÁY BỎNG  

(0 đánh giá)

Tran / Editor:

AI_Mâm đa quả

Reviewer:

Designer:

AI_Cẩn Du

Lịch đăng:

Thứ 3, thứ 5, thứ 7

Tình trạng:

Truyện hoàn

Độ dài: 100

Lượt xem: 22733

Giới thiệu

Năm Hứa Phương Phỉ mười tám tuổi, bố cô mất sớm, trong nhà chỉ còn một người mẹ đơn thân và ông ngoại. Gia đình ba người sống tại căn nhà số 9 đường Hỷ Vượng. Đường Hỷ Vượng có một cái tên khác được nhiều người biết đến - đó là khu ổ chuột nổi tiếng ở Lăng Thành. Mẹ Hứa mở một cửa hàng giấy tiền vàng mã nuôi sống cả gia đình. Hứa Phương Phỉ ban ngày đi học, tối sẽ về nhà đỡ đần cho mẹ. Cuộc sống nghèo khó nhưng bình lặng, không có một gợn sóng nào. Sau này, một người đàn ông trẻ tuổi chuyển đến sống ở lầu dưới. Người đó cao ráo điển trai, giữa đôi lông mày toát lên khí chất lãnh đạm khắc nghiệt đầy bất kham và lạnh lẽo thấu xương. Người đàn ông ấy thường xuyên đi sớm về trễ, bị thương khắp người. Câu chuyện bắt đầu từ đây. * Khi hai người gặp lại nhau, là ở trên một cao nguyên cao 4000m so với mực nước biển, đại bàng sải cánh bay lượn trên bầu trời xanh biếc, lướt qua những bông tuyết trắng ngần. Hứa Phương Phỉ tốt nghiệp học viện quân sự. Cô được lệnh đi vào khu vực không người để hỗ trợ kỹ thuật cho bộ đội đặc chủng Nanh Sói - lực lượng đang thực hiện một chiến dịch cực kỳ tối mật. Người đến đón cô cho hành động lần này là quan chỉ huy cấp cao nhất. Người ấy mặc quân phục thắng thớm đẹp như tranh vẽ, thêm vào đó là gương mặt lạnh lùng nổi bật trên nền núi tuyết dày đặc, toát lên vẻ thờ ơ đến giá lạnh. Chỉ cần thoáng thấy anh ở khoảng cách gần sẽ khiến tai Hứa Phương Phỉ lập tức đỏ lên, cô phải buồn bực nhìn sang chỗ khác. Đồng nghiệp đi cùng thấy vậy thì tò mò: “Cậu và đội trưởng Trịnh quen biết từ trước sao?” Hoảng loạn, Hứa Phương Phỉ lắc đầu như trống bỏi rồi ấp úng: “Ừm không, không quen thân lắm đâu.” Tối hôm đó, cô ôm chậu nước và bàn chải đánh răng đi rửa mặt. Vừa ra khỏi doanh trại chưa được hai bước, cô đã bị ai đó kéo lại rồi đẩy vào tường. Xung quanh tối đen như mực, tim Hứa Phương Phỉ đập như sấm nổ bên tai. “Không quen thân?” Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô, chỉ ba từ bâng quơ, không nghe ra được cảm xúc. “...” “Khi em mười tám tuổi tôi đi thực hiện nhiệm vụ, liều sống liều chết lấy mạng ra che chở cho em. Sau khi em vào học viện quân sự, tôi làm người hướng dẫn cho em, cầm tay em dạy em lắp ráp súng, da kề da dạy em tập đánh đích quyền anh. Tháng rồi, trước khi tôi đi em còn ôm cổ tôi làm nũng không chịu buông. Không thân lắm nhỉ?” “...” Trịnh Tây Dã nhướng môi cười giễu, vừa nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn đang ửng hồng của cô, vừa nghiến răng thốt ra một câu cuối cùng: “Bé con, em được lắm. Lớn rồi, cánh cứng rồi. Mới gây nhau tí thôi mà đến chồng cũng không thèm nhận luôn.” Hứa Phương Phỉ: “...” Đại Boss cầm đầu một băng phái X Thiếu nữ ngoan ngoãn (Phần đầu) / Quan chỉ huy đặc quân chủng X hoa khôi quân đội cứng cỏi và dễ thương (Phần giữa và cuối). Lạnh lùng, thô kệch, ngay thẳng, mạnh mẽ đến nghịch thiên, nhưng vừa nhìn thấy vợ lập tức trở thành siêu cấp đẹp trai nuông chiều vợ VS Mỹ cường thảm* thoạt trông như một chiếc bánh bao nhỏ yếu đuối nhưng thật ra là một đại mỹ nhân với với sức mạnh phi thường. Trưởng thành trong quân đội, hai bên yêu thầm, cách nhau bảy tuổi. 1V1, cả hai đều sạch, ngọt như mía lùi. Những bối cảnh như núi, thành phố hay nhân vật đều không có nguyên mẫu. *美强惨 “Mỹ - cường - thảm” là cụm từ dùng để chỉ nhân vật được xây dựng với tạo hình có nhan sắc, khí chất ngút ngàn, kiên cường nhưng lại có số phận và kết cục bi thảm.
Xem thêm
Đọc từ đầu
Đọc tiếp

DANH SÁCH CHƯƠNG

SỐ CHƯƠNG
NGÀY CẬP NHẬT
GIÁ 

BÌNH LUẬN