logo
REVIEW>> XUYÊN THƯ: TRỪ TÔI RA, BỌN HỌ ĐỀU CÓ KỊCH BẢN
xuyen-thu-tru-toi-ra-bon-ho-deu-co-kich-ban
Tìm truyện
Donate

XUYÊN THƯ: TRỪ TÔI RA, BỌN HỌ ĐỀU CÓ KỊCH BẢN

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 184

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 742

Kiếp trước, Khúc Đàn Đàn là một cô gái nhỏ có cuộc sống bình thường giản dị, chưa từng vì điều gì đó mà nỗ lực để đạt được. Đàn Đàn cứ như cơn gió nhẹ nhàng, bay qua các vùng trời, không mục đích cũng chẳng có tương lai.

Thế nên, khi gia đình xảy ra biến cố lớn, ba và mẹ Đàn Đàn phải vất vả mưu sinh và khổ sở vì những lo toan bộn bề đè nặng lên đôi vai gầy yếu, cô không thể giúp được gì. Và đây dường như là một vết thương âm ỉ trong lòng Đàn Đàn, khiến cô luôn ân hận khi để những tháng năm kia đã trôi qua lãng phí như thế.

Vì vậy, khi biết bản thân mình đã được trùng sinh quay lại lúc 5 tuổi, khi mọi chuyện chưa đi đến kết cục không thể vãn hồi, Đàn Đàn quyết định sẽ đổi thay tất cả.

Thật ra, cho dù là ở kiếp trước hay kiếp này, Đàn Đàn đều là một cô bé xinh xắn đáng yêu và có trái tim dịu dàng ấm áp. Cô tựa như mặt trời nhỏ, tỏa ánh sáng lấp lánh của mình khắp mọi nơi. Chỉ là, mặt trời ấy, đã từng bị mây đen che phủ, biến bầu trời thành những cơn mưa rối bời, buồn bã.

Giờ đây, Đàn Đàn có mục tiêu cho chính bản thân mình, có sự nỗ lực cố gắng trong mỗi một phút giây trôi qua và còn có cả nhiều điều chờ mong trong tương lai. Vậy nên, Đàn Đàn muốn dốc hết sức lực, chạy đua cùng số phận, làm lệch quỹ đạo xấu của toàn bộ vận mệnh cô và người thân bên cạnh.

Để khi Đàn Đàn quay đầu nhìn lại, vẫn luôn có thể nở nụ cười rạng rỡ và ngập tràn hạnh phúc như thế. Để thế giới này, vẫn luôn dịu dàng rơi trên đôi mắt cô.

Thế nhưng, khi gia đình Đàn Đàn chuyển đến nơi ở mới, những người hàng xóm nơi đây đều mang theo trong mình một câu chuyện với motif quen thuộc mà Đàn Đàn vô tình bị kéo vào.

Tầng trên là anh trai Lâu Hướng Văn, sau này là một người đạo diễn biên kịch và là nhạc sĩ tài hoa xuất chúng nhưng mắc chứng sợ hãi giao tiếp, “hoa đào” nở rộ liên tục, đi đến đâu ong bướm liền vây quanh đến đấy. Anh Hướng Văn vào lúc bi thảm nhất trong cuộc đời được gia đình Đàn Đàn an ủi vỗ về và giúp đỡ rất nhiều.

Với anh Hướng Văn, Đàn Đàn là một viên trân châu trân qúy nơi đại dương sâu thẳm, theo từng con sóng biển trôi dạt đến tim anh. Cô bé cho anh cái ôm xoa dịu sự tổn thương, mệt mỏi. Cô bé lắng nghe từng lời anh nói về những khó khăn tuyệt vọng của mình. Cô bé khiến anh dù đi xa đến thế nào, cũng mong muốn được trở về nơi này. Nơi có mảnh trăng khe khẽ ẩn mình sau khung cửa sổ, nói với anh rằng, nhà của anh đây rồi.

Tầng dưới là chị gái Thịnh Hạng Nguyệt, một người xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng như băng tuyết mùa đông. Mặc cho bao người có cái nhìn không tốt và khuyên răn nên tránh xa chị thì Đàn Đàn vẫn không cảm thấy vậy. Đàn Đàn thích chị gái, thích cái cách chị mang vẻ mặt thờ ơ hờ hững nhưng lại tinh tế và tốt bụng giúp Đàn Đàn nhiều lần trong hiểm nguy.

Sau này, Đàn Đàn mới biết, chị gái Hạng Nguyệt chính là thiên kim tiểu thư hàng thật giá thật bị đánh tráo như những câu chuyện lưu truyền trong gia tộc hào môn. Có lẽ, vì đã chịu quá nhiều thương tổn từ chính những người được xem là có quan hệ huyết thống đã biến chị thành dáng vẻ như bây giờ: cao ngạo, tuyệt tình, tàn nhẫn.

Đàn Đàn không hiểu hết những gì chị gái trải qua, nhưng nơi trái tim của mình, luôn là nỗi đau nhè nhẹ chiếm cứ khi nhìn thấy chị. Bé muốn làm tan đi băng giá trong đôi mắt chị, muốn dùng hết sự ấm áp của mình bao phủ chị. Để chị thấy được, cho dù thế giới này đã từng khiến chị đau lòng chua xót, vẫn còn có Đàn Đàn, tin tưởng và bên cạnh chị.

Mà hàng xóm sát bên cạnh của gia đình Đàn Đàn mới khiến cô bé đặc biệt lưu ý. Bởi đây là nhà của một dì đơn thân tên Lận Uyển và con trai Lận Trăn Mặc. Dì Uyển là một người xinh đẹp dịu dàng yếu ớt, từ trong xương cốt luôn thấp thoáng bóng dáng của một chú chim khổng tước bị phong ấn đi bộ lông vũ rực rỡ của mình.

Cậu bé Lận Trăn Mặc tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã sớm hiểu chuyện và thông minh vượt trội hơn người. Ban đầu, cậu bé che dấu toàn bộ khả năng của mình, vờ làm như không biết không hiểu gì. Cậu sợ mình là một con quái vật trong mắt mọi người, sợ sự khác thường của bản thân biến cậu thành kẻ lạc loài cô độc.

Cho đến khi Lận Trăn Mặc gặp được cô bé Khúc Đàn Đàn.

Từ những đứa trẻ nhìn thấy nhau là không vừa mắt, muốn xông vào nhau chiến đấu một trận, rồi trở thành đôi bạn nhỏ không rời. Đàn Đàn đã đem đến cho thế giới chỉ mang những sắc màu ảm đạm tẻ nhạt của Lận Trăn Mặc những gam màu sống động và lấp lánh diệu kỳ.

Lận Trăn Mặc từ bé đã sống cùng mẹ, người thân duy nhất của mình. Thế nên, cậu bé dường như không biết rằng, cậu vốn khuyết thiếu rất nhiều thứ. Cho dù cậu đủ thông minh, cũng không thể tự lấp đầy những mảng hổng ấy.

Nhưng rồi, Đàn Đàn xuất hiện, tựa như cơn mưa xuân nhè nhẹ rơi trên mặt hồ, nhìn êm dịu, lại chao đảo cả mặt nước tĩnh lặng, cứ thế âm thầm chảy vào lòng cậu những vệt nước thấm đẫm, ướt át. Lận Trăn Mặc tự hứa trở thành một người anh trai nguyện yêu thương dung túng và chở che cho Đàn Đàn cả đời này. Để Đàn Nhi của cậu, mãi là nàng công chúa mặt trời nhỏ, tự do ở trên cao, vô tư thả muôn vàn tia nắng chói chang rực rỡ của mình xuống, không bị bất cứ ai hay bất cứ điều gì che lấp.

Thời gian dần trôi qua, những người hàng xóm đầy đặc biệt của Đàn Đàn đều đi theo kịch bản câu chuyện mà họ đang nắm giữ. Chỉ có sợi dây liên kết duy nhất của họ là Đàn Đàn vẫn chưa bao giờ thay đổi hay mất đi.

Cẩm Thành, tuy không phải là quê hương, nhưng Cẩm Thành lại chính là nơi ai cũng muốn trở về nhất, bởi nơi này là nhà, nơi có Đàn Đàn mà họ thương yêu sủng ái, nơi lưu giữ và vun đắp cho trái tim mỗi người sự mềm mại dịu dàng.

***

“Xuyên thư: Trừ tôi ra, bọn họ đều có kịch bản” là một bộ truyện mang màu sắc ngọt ngào ấm áp. Nội dung truyện có thể ví như nhiều mảnh ghép của một bức tranh xếp hình, mỗi nhân vật là một câu chuyện và một hướng phát triển riêng. Tuy nhiên, đều liên quan đến nhân vật chính Khúc Đàn Đàn.

Đàn Đàn là một cô gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu và mang nhiều năng lượng tích cực. Bên cạnh cô bé, mọi buồn đau khổ sở đều có thể được xoa dịu và chữa lành. Tác giả xây dựng và khai thác về tính cách này thật sự khá tốt, đọc dễ chịu.

Tuyến tình thân, tình bạn, tình yêu trong truyện cũng được viết ổn. Đặc biệt, mối lương duyên định mệnh của Đàn Đàn và Lận Trăn Mặc diễn ra tự nhiên, nhẹ nhàng. Bắt đầu từ lần đầu gặp gỡ ở những ngày thơ bé cho đến mai sau trưởng thành, dù là trong giấc mơ hay thực tại, dù ở kiếp trước từng lướt qua hay kiếp này tương phùng, đều là sự an bài của vận mệnh, vĩnh kết đồng tâm.

Lận Trăn Mặc nhất định sẽ tìm được Khúc Đàn Đàn, người mà anh cất giữ trong tim.

Bởi vì, anh đã đợi em, thật lâu, thật lâu rồi.

Tuy vậy, truyện cũng có một vài điểm chưa tốt, ví dụ như vì có quá nhiều motif được cho vào nên cảm giác hơi rối và lan man. Nhân vật chính hay phụ đôi khi được buff khá nhiều.

Vì vậy, nhìn chung truyện chỉ dành để giải trí trong những ngày hè nóng nực, không có giá trị về mặt chiều sâu nên nếu ai thấy thích hợp hãy nhảy hố. Đảm bảo quãng thời gian khi còn bé và tuyến tình yêu chầm chậm từng ngày bồi dưỡng nên cũng đáng giá thử lắm ạ.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN