logo
REVIEW>> XUYÊN THÀNH DIỄN VIÊN THÍCH LÀM NŨNG TRONG SHOW TRẢI NGHIỆM NÔNG THÔN
xuyen-thanh-dien-vien-thich-lam-nung-trong-show-trai-nghiem-nong-thon
Tìm truyện
Donate

XUYÊN THÀNH DIỄN VIÊN THÍCH LÀM NŨNG TRONG SHOW TRẢI NGHIỆM NÔNG THÔN

Tác giả:

Tiểu Bàn Cam

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 153

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 2078

Giới thiệu:

Hoàng Doanh Doanh từng lên rừng núi, từng xuống đồng quê, từng gánh đòn gánh, từng cấy mạ đồng, từng nuôi dê, từng đánh sói.

Sau khi trở về thành phố, trải qua sự tôi luyện của năm tháng, cô trở thành quản đốc xưởng dệt chững chạc nghiêm túc, thanh xuân nhiệt huyết cháy bỏng năm ấy chỉ còn là hồi ức.

Một lần ngoài ý muốn, cô xuyên vào nữ phụ làm đá cản đường trong một cuốn tiểu thuyết về giới giải trí, lúc này đây, nguyên chủ và nữ chính đang tham gia một chương trình trải nghiệm thôn quê.

Trong chương trình, nữ chính là cô tiên nhỏ tốt bụng dịu dàng có lòng yêu thương, tương tác tình cảm với nam chính trong chương trình làm khán giả xem đến mức hét tiếng “ngọt”.

Mà nguyên chủ là người chê trong thôn bẩn, chúa giả nai lên núi đòi người ta cõng, đáng ghét hơn là, cô ta còn giành nam chính với nữ chính, khán giả chỉ muốn cô ta cút.

Sau này, nguyên chủ bị lộ thân phận tiểu thư cành vàng lá ngọc của gia đình giàu có, liên lụy đến ông bố đại gia cũng bị cả mạng xã hội mắng theo, được xưng là “Quán quân hố cha bằng thực lực”.

Hoành Doanh Doanh nhìn thấy trước mắt là non xanh nước biếc, hai mắt sáng rực lên…

*

Khán giả đang hứng thú say sưa xem nam nữ chính anh anh em em bên hồ, hô to: “Ngọt…”

Chưa kịp hô chữ “quá” thì họ đã nhìn thấy, trong khung hình quay nam nữ chính, Hoàng Doanh Doanh tay cầm lao xiên vào một con cá trắm cỏ lớn.

Sóng bình luận dâng lên: “Con cá to quá đi.”

Nam nữ chính chơi trốn tìm trong rừng cây, khán giả nở nụ cười tủm tỉm…

Hoàng Doanh Doanh trên cây cắt cành răng rắc: “Bác trai, sau khi cắt tỉa năm sau sẽ ra nhiều quả hơn đấy ạ.”

Cành cây rơi xuống đầu làm rối tóc nam chính, khán giả ôm bụng cười to.

#Đây là chương trình thôn quê, không phải chương trình yêu đương, không lẽ không nên xem cảnh sắc quê hương à?#

#Đừng xem yêu đương, hãy xem Hoàng Doanh Doanh nấu tiệc nhà nông cho gia đình thím Lý#

#Mau đi xem, Hoàng Doanh Doanh đang thi cắt lúa với dân làng#

Khán giả nghĩ Hoàng Doanh Doanh bình dị như thế, chắc chắn có thân phận nghèo khổ, một lần tình cờ, thân phận người thừa kế gia đình giàu sang của cô bị lộ ra…

***

“Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chẳng thể lưu lại những ngày xưa.

Từng mượn đôi mắt người, sưởi ấm khoảnh khắc lạnh lẽo nhất.”*

Thế nhưng, dù đã đi đến tận cùng, vẫn không thể quên được tình duyên kiếp này.

Hoàng Doanh Doanh sinh ra ở một vùng nông thôn nghèo nàn, quanh năm vất vả. Cuộc sống của cô khi ấy là những chuỗi ngày làm việc không ngơi tay, cực khổ vô cùng. Thế nhưng, miền quê bé nhỏ với hàng cây bạch quả đượm sắc vàng của chiều thu là những gì mà cô trân quý nhất. Bởi nơi ấy, có một người con trai tên Khương Việt đã dùng tình yêu và sinh mệnh của mình nắm giữ trái tim cô.

Đáng tiếc, tình đậm nhưng duyên mỏng. Khương Việt cứ thế bị ông trời đem đi mất trong mùa lũ lớn năm ấy. Cái tên đó, dần trở thành một loại phong ấn xuyên qua thời gian cùng hồi ức của Hoàng Doanh Doanh, ghim sâu vào lòng. Cuối cùng, biến thành vết cắt, khiến cô đau đến tan vỡ mỗi khi nhớ về.

Hoàng Doanh Doanh vẫn tiếp tục sống, cô lên thành phố, nỗ lực và chăm chỉ trong xưởng dệt, dần dần leo cao, trở nên thành thục tài giỏi hơn người. Chỉ là, trong những phút lơ đãng, từng chuyện cũ vẫn luôn lặp lại trong đầu. Hóa ra, cho dù bản thân cô có ngụy trang như thế nào thì nỗi nhớ nhung cùng khổ sở ấy vẫn luôn tồn tại, quẩn quanh trong lòng. Cho đến khi cô gặp tai nạn máy bay và c hết đi.

Hoàng Doanh Doanh cho rằng bản thân mình đã đến được nơi có Khương Việt, người cô vẫn luôn tìm kiếm và chờ đợi phép màu xuất hiện mang anh trở về. Thế nhưng, cô chỉ là xuyên vào vai nữ phụ cùng tên trong một quyển sách viết về giới giải trí mà thôi.

Theo nguyên tác, nguyên chủ cùng Hứa Tử Du là thanh mai trúc mã bên nhau mà lớn lên. Thời gian dần trôi, tình yêu nảy nở, nguyên chủ ngu ngốc một lòng hướng đến hắn ta, như si như cuồng, hôn ước cũng đã định đoạt.

Thế nhưng, Hứa Tử Du một mặt hưởng thụ tình yêu cuồng nhiệt, nhận đủ lợi ích từ cô, một mặt khác lại coi thường, chán ghét và lợi dụng những điều ấy để dâng cho Khúc Phi Nhi, là nữ chính trong bộ truyện.

Bọn họ thay nhau chơi đùa nguyên chủ, khiến cô lòng mang đầy thù hận và căm ghét mà làm nhiều việc xấu. Cuối cùng, nguyên chủ không chỉ mất đi người bố yêu thương cô hết mực, còn khiến cho khối gia sản khổng lồ nhà họ Hoàng bị người nuốt chửng. Còn cô, buông mình từ tầng thượng xuống, kết thúc sinh mệnh đầy bi thảm.

Yêu - hận - tình - thù, rốt cục cũng chỉ là cái nháy mắt ở giây phút này.

Biết được kế tiếp những gì mà nguyên chủ sẽ phải gánh chịu bắt đầu ở show tổng nghệ hướng về nông thôn này, Hoàng Doanh Doanh không chấp nhận số phận. Những kẻ dùng tình yêu và sự thành tâm của nguyên chủ để cướp lấy mọi thứ, sao có thể thảnh thơi như vậy được chứ. Là một người lăn lê bước từng bước từ bùn lầy đến trời cao, Hoàng Doanh Doanh biết bản thân cần làm gì để thay đổi cục diện. Vậy nên, tất cả chỉ mới là sự khởi đầu mà thôi.

Việc đầu tiên của Hoàng Doanh Doanh làm là thu hồi lại những gì tên Hứa Tử Du kia đang ung dung hưởng thụ từ cô, tránh xa cả ả Khúc Phi Nhi trà xanh toan tính, và đem hai kẻ đáng ghét này buộc lại với nhau, không xa không rời như bọn họ mong muốn. Hoàng Doanh Doanh cô, chinh chiến qua bao năm trên thương trường, có loại người nào chưa từng gặp qua, có việc mờ ám nào chưa từng thấy, muốn chơi trò gì, cô đều có thể tùy tiện chỉnh bọn họ ra xương, vừa nhanh vừa chuẩn, mang theo sự ngoan độc và lạnh lùng dứt khoát.

Vì thế, người xem show tổng nghệ về nông thôn của mấy người bọn Hoàng Doanh Doanh, Hứa Tử Du, Khúc Phi Nhi… đều được một phen hoảng hốt đầy bất ngờ.

Nói Hoàng Doanh Doanh yếu ớt, làm nũng làm nịu không chịu hợp tác quay show, ngại dơ ngại bẩn, kiêu căng hống hách chuyên gây phiền phức đâu rồi? Chẳng phải người ta đều có thể làm tốt mọi việc được giao hay sao, lại còn như một ngôi sao lấp lánh ở bầu trời đêm, tỏa sáng xinh đẹp đến nao lòng.

Không ai biết, vùng nông thôn này, Hoàng Doanh Doanh như cá gặp nước, thả bay chính mình, mang lại rất nhiều niềm vui và tích cực, ai cũng muốn yêu thương và đem cô ôm vào lòng. Còn đôi gian díu mập mờ kia, thật đúng là nhìn đâu cũng đáng ghét, người xem chỉ muốn bọn họ nhanh chóng cuốn gói cút khỏi show đi.

Và ở đây, Hoàng Doanh Doanh đã vô tình bắt gặp một ánh mắt, cái quay đầu của người ấy dưới cây bạch quả vào ráng trời chiều, tựa như thước phim quay chậm, làm sống lại tất cả những ký ức đang bị phong ấn trong lòng cô, mở toang một cách đầy bí ẩn. Vội vã đuổi theo, vội vã bất chấp, muốn níu giữ lại một cách vô thức. Bởi vì, người ấy mang dáng hình của Khương Việt, người cô yêu thương đã mất đi từ kiếp trước trong thế giới thực.

Đáng tiếc, anh không phải là Khương Việt, anh là Khương Tốn Chí.

***

Khương Tốn Chí không biết bản thân mình đã bắt đầu mơ một giấc mơ kỳ lạ về một người con gái bí ẩn kia từ bao giờ. Chỉ biết rằng, tỉnh lại sau cơn mơ, trái tim của anh luôn đau đớn vô cùng, giống như đánh mất thứ quý giá nhất của đời mình, nhưng lại bất lực chẳng thể nhớ hay tìm ra. Cứ thế, anh lần mò trong những vụn vặt chắp vá còn sót lại với hy vọng sẽ biết được người ấy là ai, và tại sao lại luôn khiến anh không ngừng suy nghĩ, khổ sở như vậy.

Vì thế, mỗi năm anh đều về vùng quê nghèo này, đứng dưới cây bạch quả, chờ đợi. Chờ đợi với sự trống rỗng và mơ hồ không cách nào định rõ. Anh chỉ biết, nếu gặp, chỉ trong một cái chớp mắt, là đủ rồi.

Và cho đến một ngày, Khương Tốn Chí nhìn thấy Hoàng Doanh Doanh trong khu vườn nhỏ, khoảnh khắc đó giống như có dòng điện xẹt qua lồng ngực, kích động đến dữ dội. Anh biết, mình thua rồi, ở cái chạm mặt ấy, mọi thứ có lẽ đã định sẵn, vận mệnh không cách nào trốn tránh được nữa. Cô gái này, là vết tích trong lòng anh.

Khương Tốn Chí chính là thiếu gia sinh ra trong gia đình quyền thế, giàu có, nắm giữ vị thế to lớn trên thương trường, chính trường. Từ bé đến lớn, anh được tiếp nhận sự giáo dục tinh anh bồi dưỡng, lại thông minh xuất chúng tài giỏi vô cùng. Thế nhưng, Khương Tốn Chí luôn khiêm tốn, lễ độ, cho người khác cảm giác gần gũi, giản dị. Chỉ là, ẩn sâu dưới đôi mắt ấy, không phải là con thú dễ chọc, răng nanh cùng móng vuốt, nào phải dùng để trang trí.

Nhận thức rõ những rung động của mình dành cho Hoàng Doanh Doanh, Khương Tốn Chí liền bắt đầu tìm mọi cách để tiến đến bên cạnh cô. Ở anh, đem lại cho Hoàng Doanh cảm giác vừa thân thuộc lại vừa xa lạ. Phải chăng vì bóng hình của Khương Việt đã hằn in quá lâu khiến cô nhầm tưởng, hay phải chăng vốn dĩ trái tim cô cũng đang loạn nhịp trước Khương Tốn Chí, người con trai dịu dàng và thâm tình này.

Chuyện xưa đau lòng lại day dứt không yên, rốt cục thế giới này và thế giới thực cô từng sống có mối liên hệ gì với nhau? Tại sao, trong giấc mơ của Khương Tốn Chí lại là những mảnh vỡ của ký ức người khác? Tương phùng hay tử biệt, quyến luyến hay lạc lối, còn bí mật gì đang chờ đón, mời mn cùng xem những chương cuối của bộ truyện để biết thêm nhé.

***

“Xuyên thành diễn viên thích làm nũng trong show trải nghiệm nông thôn” như là một bộ phim đi qua năm tháng thời gian, từng bước lưu dấu ấn trong lòng người đọc. Truyện mang phong cách sủng ngọt nhẹ nhàng và hơi trầm một xíu, có lẽ bởi vì chuyện cũ khiến người bận tâm và lưu luyến không buông bỏ được.

Nếu Hoàng Doanh Doanh cho mình cảm giác của một cô gái bên ngoài độc lập kiên cường và tài giỏi thì bên trong lại mang nhiều tâm sự, đi ra từ nông thôn nghèo khó, từng bước thành công, lại mất đi người cô yêu thương nhất. Cứ thế, cô chôn dấu những khổ sở, dùng thời gian làm thước đo cho ký ức, nỗ lực từng ngày tiến về phía trước.

Khương Tốn Chí lại như một vầng trăng treo trên bầu trời, cảm giác khó lòng với tới. Thế nhưng, anh lại mang trong mình trái tim ấm áp và tinh tế vô cùng. Sự quan tâm chân thành và tình cảm anh dành cho Hoàng Doanh Doanh thật sự khiến người đọc tan chảy và rung động. Yêu một người, thì từ ánh mắt đến nụ cười đều thể hiện điều đó. Và anh, ngay từ khoảnh khắc đầu tiên đã biết, chỉ có thể là cô ấy.

Mạch truyện nhè nhẹ, tái hiện những màn đối lập trong show rất hài hước thú vị, cũng có những phân đoạn tràn đầy cảm động, đặc biệt là những mảnh hồi ức mang tên Khương Việt. Tuy nhiên, tác giả có lẽ đã hơi tham trong cách diễn đạt nên vẫn có sự lan man, trùng lặp, một vài tình tiết dư thừa một xíu. Nhưng nhìn tổng thể thì các ưu điểm vẫn nổi bật hơn. Vì vậy, nếu bạn đang muốn thay đổi gu truyện để chữa lành tâm hồn và thư giãn thì hãy nhảy hố nhé.

____

*: Trích bản dịch lời bài hát Vô Vong ost phim Trầm Vụn Hương Phai do Trương Lỗi trình bày.

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Trứng Cá (All In Letters)

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN