logo
REVIEW>> XUYÊN QUA NHẬN THẦU MỘT CỬA SỔ NHÀ ĂN
xuyen-qua-nhan-thau-mot-c-a-so-nha-an
Tìm truyện
Donate

XUYÊN QUA NHẬN THẦU MỘT CỬA SỔ NHÀ ĂN

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 82

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 172

Nhà ăn số Một của trường Đại học H là một toà nhà hai tầng, lầu trên lầu dưới mỗi lầu có bảy ô cửa, lần lượt do các gia đình khác nhau nhận thầu.

So với nhà ăn ngăn nắp xinh đẹp trong trường, nhà ăn này vẫn lộ ra cảm giác thời đại riêng biệt chỉ có của nhà ăn cũ.

Sinh viên trong trường Đại học H đã quá quen với nhà ăn số Một - được mệnh danh là nhà ăn hạng chót của cả trường. Không chỉ cũ kỹ mà đồ ăn lại còn chẳng ngon, nên chẳng mấy khi có người qua kẻ lại.

Thế nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, dạo gần đây nhà ăn số Một chẳng hiểu sao lại lên như diều gặp gió, nhiều người đến tranh nhau xếp hàng chỉ để đợi chờ một phần cơm, mà điều kỳ diệu ấy chỉ xảy ra ở ô cửa số 7.

Thậm chí đến cả diễn đàn trường học của Đại học H còn có người đăng bài khen ngợi nhà ăn số Một khiến đám sinh viên cũ lại dấy lên một tá nghi ngờ, liệu nhà ăn dở có tiếng trở nên ngon thật, hay có ai đó đang chiêu trò để lừa dối tân sinh viên?

Vậy ô cửa ấy có gì đặc biệt mà mọi người lại bon chen xếp hàng đến thế?

Chuyện kể là, ô cửa số 7 trước kia do hai vợ chồng nhà họ Lâm nhận thầu bán cơm, nhưng đột nhiên trong nhà xảy ra biến cố khiến cả hai đều phải nằm viện, nên người con gái duy nhất Lâm Sở Trì đã thay thế họ gánh vác trách nhiệm làm cơm ở nơi đây.

Song Lâm Sở Trì bây giờ cũng chẳng phải là Lâm Sở Trì con gái ông bà Lâm ngày xưa, cô là nữ chính trong truyện manga, chẳng hiểu lý do gì bỗng dưng lại xuyên qua thế giới hiện thực. Ở bên kia cô là quán quân cuộc thi nấu ăn thế giới, sang bên này lại may mắn được quay trở lại với nghề. Bây giờ Lâm Sở Trì quản lý việc nấu ăn trong nhà ăn, trái lại cảm thấy rất thú vị.

Đương nhiên, mùi vị của những món ăn do quán quân thế giới chế biến ra cũng khác hẳn với người bình thường rồi.

Dù cho thân thể có đổi thay nhưng tay nghề vẫn còn đó, khi cô đứng trước bếp lò động tác vẫn như nước chảy mây trôi, lúc nào nên dùng độ lửa nào, thời gian nào nên bỏ vào nguyên liệu nấu ăn gì, đồ gia vị gì, nửa giây cũng không cần suy nghĩ. Dù cho thân thể này vẫn chưa luyện ra cơ bắp, cô vẫn có thể lợi dụng sự nhanh nhẹn, khéo léo đã tôi luyện bao năm.

Ban đầu cô nghe lời nhắc nhở của dì Vương ở ô cửa số ba không dám xào quá nhiều thức ăn, thế nhưng chẳng ai có thể cưỡng nổi mùi vị quá tuyệt vời sau khi nếm thử thức ăn cô nấu. Dần dà một đồn mười, mười đồn trăm, ô cửa số bảy của Lâm Sở Trì bắt đầu nổi tiếng, lượng người xếp hàng trở nên đông dần, thậm chí có nhiều người ngoài trường còn muốn trà trộn vào để được nếm thử cơm phần “mỹ vị nhân gian” này.

Và Lâm Sở Trì cũng chế biến thêm nhiều món mới làm hài lòng thực khách, ngay cả chính cô cũng được mọi người đặt cho biệt danh “Thất Thất” vô cùng đáng yêu.

Sinh viên trong trường vô cùng yêu quý cô, có người thậm chí còn tiếc cả ngày nghỉ chỉ vì không được ăn phần cơm của Lâm Sở Trì.

Trước khi cô xuyên qua, cả cuộc đời không phải học nấu ăn thì chính là thi nấu ăn với người ta hoặc là tham gia thi đấu, chẳng có lấy một giây phút tận hưởng cuộc sống riêng mình. Ở thế giới này, thật may mắn khi nhờ nấu ăn cô có thêm nhiều trải nghiệm thú vị, gặp được vài người bạn tâm tình, cũng “kết nạp” thêm được một đám thú cưng đáng yêu, lại “hời” thêm một anh người yêu đẹp trai lãng mạn.

Cố Hoài Dục vốn là một nhạc sĩ sống khá kín tiếng, vẻ ngoài và bài hát của anh đốn ngã bao nhiêu chị em, còn anh thì lại gục ngã trước cơm phần của Lâm Sở Trì.

Lúc đầu anh cứ nghĩ người đầu bếp này ắt hẳn lớn tuổi và rất chuyên nghiệp, nhưng anh không ngờ lại là một cô gái trẻ tuổi và xinh đẹp đến thế. Càng tiếp xúc anh càng thêm khâm phục và yêu thích cô gái ấy. Cũng nhờ có đoàn làm phim “Ngày hè” cô làm diễn viên phụ kiêm đầu bếp chính của cả đoàn, mà cô và anh có cơ hội xích lại gần nhau hơn.

Cố Hoài Dục bình thường có thể viết ra nhiều ca từ kinh điển, đến thời khắc mấu chốt trong đầu lại bỗng nhiên không nghĩ ra được gì, chỉ có thể dùng ngôn ngữ đơn giản nhất để bày tỏ nỗi lòng đến người anh thầm thương trộm nhớ.

“Anh thích em.”

“Ừm.”

Có thể nói, cuộc sống của Lâm Sở Trì bây giờ khá trọn vẹn. Cô có ba mẹ thương yêu, có người yêu chiều chuộng, được nhiều người yêu quý, có cả sự nghiệp của riêng mình. Sang thế giới này mặc dù không được vinh danh là quán quân thế giới, nhưng hào quang của cô vẫn không hề bị dập tắt, thậm chí còn sáng lung linh hơn lúc trước.

Một cuộc sống trọn vẹn, đủ đầy.

“Xuyên qua nhận thầu một cửa sổ ở nhà ăn” là một bộ truyện chuyên về mỹ thực thú vị khác của Tô Hương Lan Sắc. Nếu bạn nào đã đọc “Tiệm cơm chiên hạnh phúc”, có lẽ bạn sẽ tìm thấy điểm chung rất là Tô Hương Lan Sắc trong bộ truyện này.

Cá nhân mình thấy nội dung truyện không quá xuất sắc nhưng càng đọc càng cuốn, đặc biệt là các món ăn xuất hiện trong truyện khiến mình cứ đọc mãi không ngừng được. Một bộ truyện nhẹ nhàng không sóng gió drama rất thích hợp để nhâm nhi sau một ngày học tập làm việc vất vả đấy.

Nếu bạn yêu thích ẩm thực, thích những câu chuyện điền văn nhẹ nhàng thì đây đích thị là một bộ truyện lý tưởng dành cho bạn. Cùng mình nhảy hố để theo dõi câu chuyện về tình cảm và sự nghiệp của Lâm Sở Trì nhé!!!

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Rya (Đi qua mùa hạ)

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN