logo
REVIEW>> VƯƠNG PHI CỦA HOÀNG TỬ ỐM YẾU LÀ TƯỚNG QUÂN
vuong-phi-cua-hoang-t-om-yeu-la-tuong-quan
Tìm truyện
Donate

VƯƠNG PHI CỦA HOÀNG TỬ ỐM YẾU LÀ TƯỚNG QUÂN

Tác giả:

Cửu Môn

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 62

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 933

Ngu Thiển là nữ nhi duy nhất của Ngu đại tướng quân, cầm kỳ thi họa thêu hoa cái gì cũng dở nhưng lại tinh thông 108 loại võ nghệ. Sau khi Ngu đại tướng quân về hưu thì theo huynh trưởng xuất chinh, một tay sáng lập lên Loan Doanh dành cho nữ tử muốn tòng quân, chưa quá mấy năm chiến công hiển hách, được người người tôn sùng.

Lần này Ngu gia quân khải hoàn về Kinh, khắp chốn vui mừng, hoàng đế luận công ban thưởng, mặt rồng đại hỷ. Thế nhưng, trên Kim Loan điện Ngu Chấn đại tướng quân lại khóc hết nước mắt, nói rằng nữ nhi vì hoàng gia chinh chiến khiến hôn nhân đại sự bị chậm trễ, muốn Bệ hạ đền bù.

Từ Đế cùng Ngu Chấn vốn là bạn từ nhỏ, lại thêm Ngu gia nhiều đời trung lương, Hoàng đế chỉ có thể đem hết thanh niên tài tuấn còn độc thân trong Kinh điểm danh một lượt. Nhưng ai Ngu lão tướng quân cũng bắt bẻ, cuối cùng, Hoàng đế chỉ đành lấy ra bảo bối của mình, cũng chính là Tứ hoàng tử được sủng ái nhất mới có thể làm hài lòng Ngu lão tướng quân.

Đối với Tứ hoàng tử, Ngu Thiển không có chút ấn tượng nào. Nghe nói vị này ốm yếu từ nhỏ, quanh năm sống trong hậu trạch, rất hiếm khi ra ngoài. Đừng nói là người quanh năm trên lưng ngựa như nàng, đến ngay cả bách tính ở Đế Đô cũng hiếm có người từng chạm mặt. Nhưng hôn sự này là một việc tốt, một mặt cho thấy ân sủng của hoàng gia với Ngu gia, mặt khác liên hôn chỉ càng tăng lên địa vị của hai nhà. Vì thế, Ngu Thiển rất nhanh đã chấp nhận hôn sự này.

Rất nhanh đã đến ngày thành hôn, nến đỏ tí tách, thiếu niên chậm rãi nhấc khăn voan, hủy đi thứ che đậy tầm mắt của Ngu Thiển. Mấy ngày qua, nàng đã vô số lần tưởng tượng dáng vẻ của Từ Sơ Vũ, nhưng đến khi người thật đứng trước mắt nàng, Ngu Thiển mới biết tưởng tượng của bản thân nghèo nàn đến mức nào.

Thiếu niên trước mắt nàng tuấn nhân như ngọc, một đôi mắt như suối nguồn sâu thẳm, lại trong vắt ngây thơ, tuy rằng bối rối lại cố làm ra vẻ trưởng thành, đưa cho nàng chén rượu giao bôi. Tuy trong lòng Ngu Thiển lặp đi lặp lại lời dặn dò của đại tẩu là phải rụt rè, nhưng nam sắc trước mắt, há có thể kiềm chế. Hơn nữa, đêm nay còn là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ… Cuối cùng, nến đỏ chợt tắt, trướng gấm bay bay, ánh trăng bẽn lẽn sau khung cửa, còn Ngu Thiến giống như một con sói hoang kiêu ngạo, vứt hết mấy lời dạy của trưởng tẩu sau đầu mà vồ lấy thiếu niên của nàng.

Nhân tự thu hồng lai hữu tín, sự như xuân mộng liễu vô ngân.* Sau đêm đó, bọn họ trở thành người thân mật nhất của nhau, từng chút một đem hai thế giới khác biệt hòa lại làm một, trở thành sự tồn tại đặc biệt duy nhất trong sinh mệnh của đối phương.

Vũ Vương Từ Sơ Vũ là con trai thứ tư của Từ Đế, từ lúc còn trong bụng mẫu thân đã trúng độc, vậy nên sinh ra thân thể yếu ớt, mệnh tựa Lâm Đại Ngọc, một bước ho khan, hai bước có khi lảo đảo ngất xỉu. Bởi vì yếu ớt nên được Đế hậu cùng huynh trưởng cùng đích tỷ cưng chiều, tính cách có chút ngây thơ.

Vì thể diện hoàng gia, thoạt nhìn chàng có vẻ lạnh lùng, ít nói nhưng thật ra bên trong lại là một thiếu niên dễ đỏ mặt, thích được dỗ dành. Vì bệnh tật bẩm sinh nên chàng không thể cưỡi ngựa, bắn cung, cũng không tham gia việc triều chính. Thế nhưng Từ Sơ Vũ không phải một kẻ vô dụng chỉ biết hưởng thụ. Chàng thích đọc sách, làm thơ, cầm kỳ thi họa không thứ nào không tinh thông.

Từ Sơ Vũ còn có một đôi tay vô cùng khéo léo, có thể chạm khắc ra rất nhiều thứ thú vị. Đồng thời, chàng còn là một người đàn ông vô cùng tinh tế. Chàng biết áo giáp dành cho nữ tử lên chiến trường không phù hợp, vậy nên chàng tự mình nghiên cứu, chế tạo một chiếc áo giáp phù hợp với thê tử của chàng.

Dù là Vũ Vương gia cao quý, là một người nam nhân, là trượng phu của Ngu Thiển, nhưng chàng chưa bao giờ đem suy nghĩ của mình áp đặt lên người nàng. Ngược lại chàng còn hâm mộ tư thái hiên ngang, và tính cách thẳng thắn của nàng. Chàng dùng cách thức của mình ở phía sau để ủng hộ cho giấc mơ của nàng.

Ngu Thiến xuất thân võ tướng, lại có năng khiếu bẩm sinh, từ nhỏ đã ở trên lưng ngựa, một lòng vì quốc gia xã tắc. Tính tình nàng hào sảng, tư thái anh hùng, tuy không biết vòng vo nhưng cũng không phải kẻ thô lỗ. Nàng thích một người, sẽ trực tiếp dùng hành động cho người đó thấy tình cảm của nàng. Có lẽ lúc bắt đầu là vì lợi ích, sau lại thấy sắc nảy lòng tham nhưng từ đầu đến cuối Ngu Thiến vẫn luôn mong muốn cùng Từ Sơ Vũ chung sống đến bạc đầu.

Thời gian dần trôi, nàng hiểu được yêu thích một người, nàng thích dáng vẻ đọc thơ vẽ tranh của chàng, thích cách chàng đỏ mặt còn cố làm ra vẻ lạnh lùng, thích chàng ôm lấy nàng mỗi tối. Vậy nên, liêm sỉ là gì, rụt rè có ăn được không, theo đuổi phu quân mới là quan trọng nhất.

Thế nhưng sinh ở hoàng gia, dù không có lòng tranh đoạt vẫn không thể tránh khỏi những quanh co trong đó. Hơn nữa, Ngu Thiển còn là tướng quân tay cầm trọng quyền mà người người mơ ước, sao có thể tránh khỏi tranh đấu chốn thâm cung. Thế nhưng, bọn họ tin tưởng nhau, nàng ở phía trước vung đao bảo vệ chàng, còn chàng sẽ luôn là hậu phương vững chắc nhất của nàng.

Dù phía trước là năm tháng dài lâu, là mịt mù cùng bão tố, Ngu Thiển vẫn nguyện cõng A Vũ của nàng trên lưng, tựa như nhiều năm trước, đưa chàng ra khỏi vách núi, cùng nhau đi đến nơi thuộc về bọn họ.

Có người nói, cuộc đời một người không có nhiều việc đáng phải bận râm, nhân sinh thất thập cổ lai hy, mười năm tuổi nhỏ, mười năm già yếu, dư lại năm mươi năm, phân thành ngày đêm dư lại cũng chỉ còn hai mươi năm. Lại qua sóng to gió lớn, tam tai bệnh tật, dư lại chẳng còn mấy ngày lành, không cầu sống trăm năm, chỉ mong lòng có người mình tình.

Cầu cho trong năm tháng ít ỏi tốt đẹp của đời người, mỗi người đều có việc phải toàn tâm toàn ý, gặp được người muốn để tâm.

____

*Nhân tự thu hồng lai hữu tín, sự như xuân mộng liễu vô ngân: Người như con nhạn, thu đến có tin, mọi việc như giấc mơ xuân qua đi không dấu vết. Trích trong bài thơ của Phan, Quách thời Bắc, Tống

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN