logo
REVIEW>> VỜ ẤU TRĨ
vo-au-tri
Tìm truyện
Donate

VỜ ẤU TRĨ

Reviewer:

AI_Lâm

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 110

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 255

Công bằng mà nói, Hạ Minh Sầm không phải là vờ ấu trĩ, mà anh ấu trĩ thật.

Là con trai duy nhất trong dòng họ 3 đời làm lãnh đạo, vừa đẹp trai lại có gia thế khủng như vậy, sao có thể không kiêu ngạo? Thế nhưng cũng chính vì sự kiêu ngạo đã ăn sâu vào trong cốt tuỷ này, mới khiến anh khó có thể chấp nhận sự rời đi của Dụ Ấu Tri vào năm đó.

Vậy vì sao lại nói Hạ Minh Sầm ấu trĩ? Thật ra cũng chẳng có gì, chỉ là phản ứng của anh sau cuộc tình này có hơi khác người. Sau lần chia tay đó, rất nhiều năm hai người không gặp lại nhau, Hạ Minh Sầm cũng từng tự thôi miên mình biết bao nhiêu lần, rằng không đáng đâu. Người con gái trong ngoài bất nhất đó không đáng để anh ôm hận bao nhiêu năm ròng rã vậy đâu.

Xa nhau bảy tám năm, những tưởng mọi thứ đã quay về quỹ đạo như cũ, anh là đội phó đội cảnh sát hình sự oai phong lẫm liệt, cô là kiểm sát viên xem công việc như mạng. Họ vẫn giống như trước đây, thuộc về hai thế giới. Thế nhưng sự thật thì sao?

Có chỗ giống, cũng có chỗ không giống. Hạ Minh Sầm vẫn kiêu ngạo lạnh lùng, không nhìn Dụ Ấu Tri lấy một cái, mở miệng là muốn x iên c hết con gái người ta, nhưng sau lưng thì lại âm thầm quan tâm lo lắng. Dụ Ấu Tri biết bản thân mình đã gây hoạ lớn cỡ nào, cũng tự dặn lòng, trở về lần này là bất đắc dĩ, xong việc cô sẽ rời đi ngay, tránh làm bẩn đôi mắt của anh.

Nhưng ông trời có đức hiếu sinh, đã từng cho hai người một đoạn khởi đầu, cũng không thể nhìn họ bỏ lỡ nhau lần nữa. Một cảnh sát, một kiểm sát, ít nhiều cũng sẽ có những giao thoa về công việc. Từ những kháng cự ban đầu, dần dần họ lại tiến về phía nhau. Cũng từ đây, câu chuyện của quá khứ bắt đầu được mở ra.

Từ mối nhân duyên đầu tiên nhất, cô đến ở nhờ nhà anh. Lúc đó Dụ Ấu Tri không khác gì một con ruồi mất đầu, đập cánh vùng vẫy chẳng biết phải bay về đâu. Ba cô, một kiểm sát viên liêm chính bỗng dưng dính vào một vụ án oan, không chịu nổi áp lực phải t ự s át. Mẹ cô chịu đựng thêm một thời gian rồi cũng chọn kết cục tương tự. Một cô gái mới mười sáu mười bảy tuổi lần lượt để tang cả cha lẫn mẹ, cô còn có thể sống bình thường được sao?

Nhưng ba của Hạ Minh Sầm đã tốt bụng mang cô về nhà, cho ăn cho học, cho cô một mái nhà. Đúng vậy, là một mái nhà che mưa che nắng, không phải là một gia đình.

Bởi vì bản thân ông ấy cũng không có một gia đình trọn vẹn đúng nghĩa. Hai đứa con trai, lại là của hai bà mẹ. Khỏi phải nói, cái không khí trong ngôi nhà đó ngột ngạt đến mức nào. Một đứa con riêng còn lớn tuổi hơn con trai chính thức, thêm một đứa con gái chẳng biết nhặt từ đâu về. Hạ Minh Sầm cảm thấy cái nhà này, thật sự là hết cứu nổi.

Chàng trai mới lớn kiêu ngạo lạnh lùng, luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý, cho nên mắt cao hơn đầu. Đối với anh, cho dù là anh trai cùng cha khác mẹ Hạ Minh Lan hay là con bé sống khép nép kia, đều giống như con chó con mèo đáng thương bên đường được nhặt về nuôi.

Ấy thế mà, chẳng hiểu sao con mèo hoang Dụ Ấu Tri ấy, lại có thể tìm được sơ hở chui vào tim anh, khiến anh lạc lối.

Thật sự rất khó khăn.

Để mở lòng và để quên đi.

Nhưng Dụ Ấu Tri thật sự không cố ý. Lúc đó cuộc sống của cô quá u ám, không thể nhìn thấy được bất cứ một tia sáng nào, chỉ có thể bất chấp mọi thứ bám víu vào “cậu chủ nhỏ” Hạ Minh Sầm. Anh rực rỡ như vậy, chói mắt như vậy, cao ngạo như vậy, chắc có lẽ sẽ cho cô lây được chút ánh sáng.

Một năm đó, thật sự là khoảng thời gian vui vẻ nhất của cả hai. Nhưng cả hai đều không biết. Bởi vì một kế hoạch nhỏ của Hạ Minh Lan, thành công tách được hai trái tim vừa chạm đến ngưỡng cửa tình yêu. Sau đó, chính là xa cách cho đến tận bây giờ.

Đã là tình yêu, cho dù ở giai đoạn nào cũng có cái hay của nó. Thời thanh xuân, yêu là yêu bất chấp, không lo lắng không nghĩ ngợi, trong sáng thuần khiết nhưng lại mỏng manh không chịu nổi một đòn của thực tế. Trưởng thành rồi, biết suy nghĩ, dù giận đến mấy đi nữa cũng sẽ nhìn thẳng vào lòng mình. Hạ Minh Sầm vẫn còn yêu Dụ Ấu Tri, rất yêu.

Cho nên khi biết được cô bất chấp sự ghét bỏ của anh để quay về điều tra cái c hết của ba mẹ cô năm đó, đặc biệt là khi biết có thể ngay cả ba của anh cũng có thể liên quan đến vụ án năm đó, Hạ Minh Sầm đã không còn tức giận được nữa.

Bởi vì, anh biết, cô cũng rất yêu anh.

Yêu anh, cho nên mới hèn mọn rời xa anh. Yêu anh, cho nên mới có thể hy sinh trong âm thầm nhiều như vậy.

Thì ra, trong suốt những năm qua, không chỉ có mình anh còn nhớ, không chỉ có mình anh lặng lẽ đợi chờ.

Một vụ án kinh tế kéo dài từ đời trước, với những manh mối mỏng như cánh ve, nhưng Hạ Minh Sầm và Dụ Ấu Tri đã nối lại từng chút một, dần đi đến chân tướng.

Một kế hoạch hoàn mỹ, những con người đứng trên đỉnh danh vọng với lòng tham không đáy coi mạng người như cỏ rác. Và một số người vì sự hèn nhát của chính mình đã khoanh tay đứng nhìn tội ác diễn ra.

Họ có sai không? Ích kỷ không sai, bảo vệ gia đình không sai, chỉ là khi họ đưa ra quyết định lựa chọn đó, họ đã không còn xứng đáng với bộ đồng phục công - kiểm - sát trên người nữa. Mà đời sau của họ, Hạ Minh Sầm và Dụ Ấu Tri, đã làm được.

Kết thúc một vụ án có tầm ảnh hưởng cực lớn, hai người dắt tay nhau dạo một vòng quỷ môn quan, từ này về sau, không còn ai hay bất cứ việc gì có thể chia cắt họ được nữa.

Hạ Minh Sầm vẫn là cậu chủ nhỏ ấu trĩ ngày nào.

Mà Dụ Ấu Tri lại yêu c hết cái tính cách này của anh thì biết phải làm sao…

***

"Lúc bình thường em rèn luyện cơ thể nhiều hơn đi!" Giọng anh nghe có vẻ lười biếng: "Mới làm mạnh mẽ chút xíu đã như muốn mạng của em rồi."

Dụ Ấu Tri cắn môi, bào chữa cho bản thân: "Sao em biết được bây giờ anh trở nên hung hăng như vậy chứ?"

Anh vô cùng bình tĩnh nói: "Em không nghĩ xem anh nhịn bao nhiêu năm rồi."

"Vậy cũng phải trong phạm vi chịu đựng của em mới được chứ!" Dụ Ấu Tri nói: "Bây giờ mỗi ngày em đều ngồi ở văn phòng, đương nhiên thể chất không được tốt như lúc trước rồi."

Hạ Minh Sầm cười khẩy một tiếng: "Nói như kiểu trước đây em có thể chịu được vậy."

"Hạ Minh Sầm, anh có tin hiện tại em dùng gối đè c hết anh không?"

"Từng thấy người bị nghẹt thở tới c hết chưa? Lần đầu tiên anh nhìn thấy đã bị mất ngủ hai ngày." Hạ Minh Sầm chẹp một tiếng: "Cách c hết khó chịu như vậy mà em nỡ dùng trên người anh."

Dụ Ấu Tri thở dài, nói: "Được, vậy anh nói đi, c hết thế nào mới không khó chịu, em thành toàn cho anh."

"Túng dục quá độ."

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Atiso - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN