logo
REVIEW>> VIOLET EVERGARDEN
violet-evergarden
Tìm truyện
Donate

VIOLET EVERGARDEN

Tác giả:

Akatsuki Kana

Độ dài: 2

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 660

Búp bê ghi chép tự động - là những cô gái dùng khả năng ngôn từ của mình giúp bạn đem lời nói hay những cảm xúc còn vẩn vơ trong lòng gửi vào từng dòng chữ.

Đó có thể là lời cảm ơn, điều tiếc nuối, nỗi nhớ thương, niềm ân hận hoặc có thể là sự hỗn loạn không thể gọi tên. Nhưng những cô gái ấy là người sẽ lắng nghe bạn, thấu hiểu tấm lòng bạn rồi gửi gắm tất cả vào con chữ trên trang giấy.

Bạn có thể gọi đó là bức thư, mà họ, là người viết thư gắn kết tâm hồn con người.

Đã từng có một cô gái.

"Có lúc, cô ấy viết thư tình theo yêu cầu của một vị công chúa.

Có lúc, cô ấy viết lời cho vở nhạc kịch mới theo yêu cầu của một ca nữ.

Thậm chí, cô ấy còn viết kịch bản cho một nhà soạn kịch nổi tiếng."

Với mái tóc vàng ánh kim, đôi mắt trong trẻo mang màu sắc của đại dương, làn váy trắng bồng bềnh, chiếc áo khoác màu xanh, ghim cài áo màu lục, chiếc vali đựng máy đánh chữ cùng một chiếc ô nhàn nhạt màu bầu trời, cô gái ấy luôn xuất hiện trước mặt bạn cùng câu nói:

"Hân hạnh được gặp quý khách! Chỉ cần quý khách mong muốn, chúng tôi sẽ đi đến bất kỳ đâu. Thay mặt cho dịch vụ Búp bê ghi chép tự động, Violet Evergarden."

Cho đến rất nhiều năm sau, khi nhắc tới cô gái tên Violet Evergarden, người ta thường nhớ đến một "búp bê ghi chép tự động" tài năng của bưu cục CH.

Lúc sinh thời, cô ấy được rất nhiều người biết đến, ngưỡng mộ và khen ngợi. Có người vì vẻ ngoài xinh xắn, có người vì cách làm việc chuyên nghiệp của cô nhưng nhiều hơn cả đó là vì những bức thư cô từng viết giúp họ, những cảm xúc được cô tái hiện qua ngôn từ, những bức thư mang theo tất cả sự chuyên chú và chân thành của người viết.

Ngày chiến tranh mới kết thúc, hòa bình vừa lập lại trên lục địa Telesis, đó là khi nghề búp bê ghi chép tự động thịnh hành nhất. Những cô gái duyên dáng xinh đẹp cùng tài năng của mình sẵn sàng đi tới khắp mọi nơi trên đất nước theo yêu cầu của khách hàng.

Ở Leiden, có một ngôi trường nổi tiếng chuyên đào tạo búp bê ghi chép tự động, tất cả những cô gái bước ra từ đây đều được trang bị đầy đủ những kĩ năng để trở thành một "búp bê" ưu tú. Nhưng trong số những học viên tham gia vào trường đào tạo búp bê ghi chép tự động đó, có một người thật sự vô cùng đặc biệt .

Đó là Violet Evergarden, một cô gái có bề ngoài rất xứng đáng với hai chữ "búp bê", khả năng tiếp thu kiến thức rất nhanh, tất cả kỹ năng đều đạt điểm tuyệt đối nhưng lại không đạt tiêu chuẩn tốt nghiệp.

Mỗi hành động của Violet đều mang tác phong quân đội, từ lời nói cho đến cách hành xử, giống như cuộc sống của cô chỉ dùng mấy chữ "mệnh lệnh", "yêu cầu" làm hiệu lệnh bắt đầu vậy.

Khi nhìn Violet, người ta sẽ nghĩ thế mà ít ai biết rằng, sự thật cũng đúng là như vậy. Không ai biết quê quán cô ở đâu, cha mẹ là ai nhưng ngày chiến tranh còn diễn ra, Violet Evergarden chính là một trong những quân nhân lập được nhiều chiến công nhất. Nhưng ở đó, bọn họ không ai coi cô là "công thần" mà họ chỉ gọi cô là "công cụ".

Violet Evergarden là một công cụ chiến tranh, trên tay cô nhuốm máu của hàng trăm thậm chí hàng ngàn người trong những trận chiến kéo dài.

Và giờ đây, cô lại là một người viết thư gắn kết tâm hồn con người với nhau.

Tất cả đều vì một người, vì một câu "anh yêu em" của người ấy, thiếu tá Gilbert Bougainvillea.

Người ấy là người đã đặt cho cô cái tên Violet, dạy cô đọc sách viết chữ, là người duy nhất coi cô như một cô bé cần được bảo vệ. Người ấy thường nhìn Violet bằng đôi mắt dịu dàng thoang thoảng nét đượm buồn ở đâu đó.

Thiếu tá là cấp trên của Violet, là sự ỷ lại của cô cũng là thứ cảm xúc gì đó quá phức tạp mà cô không thể gọi tên được. Đối với một Violet không biết gì tới vui buồn hờn giận thì ánh mắt của thiếu tá và cả lời nói "anh yêu em" mà anh để lại cho cô vào giây phút cuối cùng là thứ cô không thể hiểu được.

Nhưng đó lại chính là động lực để cô bước tiếp, bước ra khỏi cuộc sống chỉ có mệnh lệnh của mình và trở thành một búp bê ghi chép tự động tài năng.

Điều cô muốn hiểu được, chỉ là ý nghĩa của "anh yêu em".

Cảm xúc của con người là một thứ rất kỳ diệu, có những lúc nó đơn giản là buồn thì khóc mà vui thì cười nhưng có khi nó lại lẫn lộn vào với nhau. Muốn đem những cảm xúc ấy viết ra thành ngôn từ thì người viết cũng phải thấu hiểu được nó.

Những điều này, trên chặng đường trở thành một người viết thư, Violet đã hiểu rất rõ.

Cô gặp gỡ vô số vị khách khác nhau, mỗi người họ đều mang một câu chuyện riêng mà trong đó là nỗi niềm tâm sự họ đã chứa chất bấy lâu.

Có khi là một người em gái chứng kiến anh trai sau khi xuất ngũ lại suy sụp say xỉn tự đổ lỗi cho mình về cái chết của cha mẹ mà không cách nào nói với anh suy nghĩ trong lòng mình, dù nó chỉ đơn giản là một câu "cảm ơn anh, vì vẫn còn sống".

Hoặc có thể là một cô công chúa nhỏ vừa mừng vừa lo với những tâm sự đầu đời không biết phải chia sẻ với ai về chàng hoàng tử nước láng giềng, người chồng sắp cưới của cô.

Nhưng cũng có lần là một nhà soạn kịch nổi tiếng luôn đau đáu về đứa con bé bỏng đã ra đi quá sớm của ông.

Rồi có lúc đó là một người mẹ lo lắng cho cô con gái nhỏ tuổi của mình khi biết bà tự thấy bản thân cách điểm cuối sinh mệnh chẳng còn bao xa.

Hay chỉ đơn thuần là nỗi nhớ và sự hy vọng xa vời vào ngày người thương trở về từ nơi chiến trường của một ca nữ lừng danh nọ.

Câu chuyện của họ, cảm xúc của họ khiến thế giới của Violet trở nên rạng rỡ, cô biết cái gì là nhớ nhung, cái gì là cô đơn, những xúc động cô từng trải qua dần dần đều có cái tên của nó.

Trước khi tìm được ý nghĩa của tình yêu, điều đầu tiên cô hiểu là giá trị của cuộc sống và sự diệu kỳ của tình cảm. Tình bạn, tình thân, gia đình và cả tình yêu, đây đều là những điều không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người, nhưng chưa bao giờ, vì nó đại trà và phổ biến mà mất đi ý nghĩa to lớn của mình.

Cuộc đời chỉ trọn vẹn khi ta có cảm xúc, như một Violet tuy xinh đẹp nhưng lúc nào cũng mang gương mặt nghiêm chỉnh đơn điệu lại trở nên đầy sức sống hơn bao giờ hết vào khoảnh khắc nụ cười nở trên môi cô.

Những "người quen cũ" đôi khi sẽ cảm thấy khó tin khi một người như Violet lại viết được những bức thư chân thành và đầy cảm xúc.

Nhưng họ không biết rằng, dù sinh mệnh của Violet từng chỉ gắn liền với mệnh lệnh, chiến tranh và giết chóc nhưng đôi mắt và tâm hồn cô vẫn luôn giữ được sự trong trẻo và thuần khiết ẩn sâu trong đó.

Bởi lẽ, dù trước hay sau, cô vẫn luôn có một hy vọng để hướng tới, đó là thiếu tá của cô.

Dẫu không có chút tin tức gì về thiếu tá, dẫu mọi người đều nói thiếu tá của cô đã hy sinh trong trận chiến cuối cùng kia thì Violet vẫn tin rằng, thiếu tá chỉ đang ở một nơi nào đó trên lục địa này, mà cô sẽ tìm thấy nơi ấy vào một ngày không xa. Đó là tình yêu và sự tin tưởng của riêng cô.

Tuy bị chia cách với người quan trọng nhất cuộc đời mình là điều đáng buồn nhất, nhưng vì chưa từng từ bỏ nên tin chắc rằng, cuối cùng, tất cả đều sẽ đi tới một cái kết thật mãn nguyện.

“Violet Evergarden” là một câu chuyện mà mình rất thích, đây không chỉ là một câu chuyện tình yêu mà nó còn mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

Ngay từ những ngày đầu bộ anime “Violet Evergarden” được chiếu mình đã theo dõi không sót tập nào. Với sự đầu tư chỉn chu về từng nét vẽ cũng như dựng hình, cùng với nội dung sâu sắc, cảm động, mình thật sự không biết phải chê gì khi nói về “Violet Evergarden”.

Chúng ta theo chân Violet chứng kiến rất nhiều mảnh đời, có lúc là một người cha, một người mẹ rồi đến cả những cô gái ngóng chờ người thương. Câu chuyện còn là sự lên án chiến tranh khi nó đã để lại quá nhiều hệ lụy cho những con người vô tội nhỏ bé, đó là vô số những bức thư không bao giờ gửi được tới tay người nhận và cả sự trông ngóng trong vô vọng của những người ở quê nhà.

Tuy chưa có bản chuyển ngữ hoàn chỉnh của light novel sang tiếng việt nhưng bản anime cũng là một tuyệt tác và mình nhiệt liệt đề cử cho các bạn bộ anime “Violet Evergarden” này nhé.

____

“ “: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer sử dụng: Anime của Light novel.

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN