logo
REVIEW>> VỆ SĨ CỦA ANH
ve-si-cua-anh
Tìm truyện
Donate

VỆ SĨ CỦA ANH

Tác giả:

Lục Manh Tinh

Reviewer:

AI_Lâm

Độ dài: 74

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1248

Thẩm Thu trở thành vệ sĩ thứ 7 của Triệu Cảnh Hàng. Sáu người trước đó, nếu không bị anh đánh đến mức bỏ cuộc, thì cũng bị anh chèn ép đến sống dở c hết dở. Mà tất cả, đều là đàn ông.

Ai nhìn vào cảnh ngộ của cô cũng đều lặng lẽ thắp một nén hương cho cô ở trong lòng. Cũng tiếc thật đấy, xinh đẹp và cá tính như thế kia mà, rơi vào tay một tên đại thiếu gia ngông cuồng tự đại như Triệu Cảnh Hàng, lại còn là một kẻ không hề biết thương hoa tiếc ngọc là gì thì chỉ có một kết cục mà thôi.

Thực ra, sau khi nhận hợp đồng này, Thẩm Thu cũng dự đoán được kết cục của mình, nhưng cầm tiền của người ta, lại còn là rất nhiều tiền, thì có c hết cũng phải hoàn thành cái nhiệm vụ c hết tiệt này.

Trong khi tất cả mọi người, kể cả Thẩm Thu cũng cho rằng mọi chuyện nhất định sẽ xảy ra theo chiều hướng xấu nhất, thì đột nhiên, đại ác ma lại không phản ứng theo lẽ thường. Có lẽ là vì anh đã quá chán với việc phải chống đối ba anh qua những người mà ông phái tới, đánh bay một người thì cũng sẽ có người khác thay thế. Hoặc có lẽ là vì người tới lần này là một phụ nữ, còn là một phụ nữ khiến anh cảm thấy khá là bất đắc dĩ.

Lần đầu tiên gặp mặt, ấn tượng mà Thẩm Thu để lại cho Triệu Cảnh Hàng chẳng lấy gì làm tốt đẹp. Lúc nào cũng như một cái bóng lặng lẽ vô hình, nhưng khi thân chủ gặp chuyện, cô lại xuất hiện ngay tức khắc, còn không để ai vào mắt dám đắc tội anh. Trong đầu Triệu Cảnh Hàng đã tưởng tượng ra đủ cảnh hành hạ cô cho lần gặp sau, thì… quả nhiên là tới thật.

Nhưng lần này, Thẩm Thu lạnh lùng tới tuyên bố, cô chính là vệ sĩ mới của anh, bảo vệ anh nhưng lại là người làm việc cho ba anh. Nói cách khác, anh có đủ mọi quyền hạn, chỉ có duy nhất là không được sa thải cô. Triệu Cảnh Hàng tức đến mức không nói nên lời, chỉ có thể trút giận lên Thẩm Thu.

Chỉ có điều…

Trong cuộc đời của Triệu Cảnh Hàng chưa từng gặp ai gan lì như vậy. Bị anh chèn ép đến suýt tắt thở, bị người xung quanh anh bày mưu tính kế, mà vẫn kiên cường đứng vững bên cạnh anh, còn thay anh ra mặt không biết bao nhiêu lần.

Triệu Cảnh Hàng vốn không cần sự bảo vệ dư thừa này, anh lớn lên trong hào môn, tranh đấu từ lúc mở mắt cho đến tận khi đi ngủ cũng vẫn chưa được yên thân, làm sao có thể để người khác toại nguyện? Nhưng thực ra mà nói, anh cũng rất tán thưởng sự bảo vệ của cô. Trông nhỏ nhắn nhưng lại can đảm, đặc biệt là thái độ không xem ai ra gì. Nhận tiền làm việc, rất hợp với tác phong của anh. Thế nên, để cô lại bên cạnh, cũng không quá tệ.

Từ chỗ “để lại bên cạnh", dần dần Triệu Cảnh Hàng cảm thấy hình như vẫn không đủ, cái anh muốn là “luôn luôn bên cạnh". Cho nên, từ lúc nào không ai hay biết, yêu cầu của Triệu Cảnh Hàng đối với vệ sĩ cũng thay đổi từ “không xuất hiện trong tầm mắt" lại trở thành “lúc nào cũng phải để tôi nhìn thấy cô".

Sớm tối bên nhau như vậy, chuyện cần biết cũng sẽ biết thôi. Thẩm Thu phát hiện cậu chủ nhỏ này không xấu như vỏ bọc mà anh cố tạo ra, thỉnh thoảng còn lộ ra một mặt trẻ con khiến cô không đỡ kịp. Mà Triệu Cảnh Hàng cũng phát hiện, cô vệ sĩ của anh không phải là kiểu người muốn tiền đến nghiện, cô muốn tiền, nhưng là để cho những đứa trẻ mà cô xem là gia đình ở cô nhi viện.

Mọi sự trên đời đều có mặt trái, chỉ là người ta có cơ hội nhìn thấy hay không mà thôi.

Hai người đều có được cơ hội này, cũng nhìn thấy được những góc khuất trong cuộc đời đối phương, sự nảy sinh tình cảm cũng là điều bình thường.

Thế nhưng…

Sự việc không những có mặt trái, mà còn có vỏ bọc. Ngay khi Thẩm Thu phát hiện tình cảm không nên có của mình đối với Triệu Cảnh Hàng, cô đã muốn rút chân khỏi kế hoạch. Nhưng không kịp, chân tướng đã bị lật tẩy, ngay trước mắt anh.

Có mười cái miệng cũng không cãi được, huống hồ cô lại còn là người ít nói như vậy. Thẩm Thu biết, mọi chuyện có lẽ đã kết thúc. Không đúng, lẽ ra ngay từ đầu mọi chuyện không nên đi theo hướng này. Cô không nên phát sinh tình cảm với anh, cũng không nên phá hỏng kế hoạch của “người anh trai" có ơn với cô. Nhưng, nói gì cũng đã muộn.

Mà vốn dĩ, “người anh trai" kia cũng đâu có xem trọng cô. Đã từng cho cô thật nhiều hy vọng, nhưng cũng dùng thời gian đằng đẵng khiến cô phải lùi bước. Cho đến khi cô quay lưng đi mới nhận ra là đã muộn.

Cuộc đấu đá hào môn kết thúc, Triệu Cảnh Hàng bộc lộ bản tính của con sói đầu đàn, không chịu nhường bước cho bất kỳ ai. Nhưng trút giận xong rồi, lại thấy trống vắng một cách kỳ lạ. Anh đã có tất cả, lại thiếu đi một vệ sĩ, còn là một vệ sĩ anh vô cùng dung túng. Không phải là anh nên giận cô vì làm tay trong cho người khác sao? Lại còn là thanh mai trúc mã nữa cơ chứ. Sao bây giờ lại thành cô bỏ anh mà đi rồi?

Ấy thế mà ngược lại, Thẩm Thu lạnh lùng lại xem đây như là cơ hội được giải thoát. Cô có tình cảm với anh thì sao chứ? Thân phận này sao có thể xứng với anh? Sao có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của anh?

Đến lúc Triệu Cảnh Hàng biết được lý do hết sức “con gái" này của Thẩm Thu, anh mới thật sự vui mừng. Thì ra cô gái của anh cũng biết nghĩ cho anh đấy chứ. Nhưng mà…

Anh không cần. Thẩm Thu, em nghĩ người như anh mà còn cần hôn nhân thương mại sao? Anh cần người giúp đỡ cho sự nghiệp của anh sao?

Úi chà chà…

Này thì chỉ có Thẩm Thu cung phản xạ dài bằng nửa vòng trái đất mới không hiểu thôi, chứ mọi người xung quanh đều hiểu hết đấy. Anh chàng đại thiếu gia ngang ngược cuối cùng cũng chịu hạ mình vì một cô gái. Thật sự là lãng tử quay đầu rồi sao?

Nói như vậy cũng không hoàn toàn chính xác, anh còn chưa đạt đến mức lãng tử, nhưng quay đầu là thật. Vẫn ngông cuồng tự đại, nhưng cũng sẽ vì cô mà hạ mình.

Quá khứ của cô không có cách gì thay đổi, thì từ bây giờ anh sẽ cố gắng thay đổi tương lai. Cô từng thiếu cái gì, anh sẽ bù đắp từng thứ một.

Làm đến mức này rồi, em còn không mau trở lại bên cạnh anh?

Trở lại làm gì? Lại làm vệ sĩ cho anh sao?

Không cần, lần này, đến lượt anh bảo vệ em.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN