logo
REVIEW>> VẮT CHANH NHƯNG KHÔNG BỎ ANH
vat-chanh-nhung-khong-b-anh
Tìm truyện
Donate

VẮT CHANH NHƯNG KHÔNG BỎ ANH

Designer:

AI_Bích Sơn

Độ dài: 7

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 401

Vào ngày khai giảng, diễn đàn trường bỗng rộ lên một tin mới: Nam thần Lục Lương Đình của Học viện âm nhạc bị đàn em chọc cho phát khóc.

Thứ được mọi người quan tâm nhất là lý do Lục Lương Đình khóc, có người đoán là do cô đàn em này xấu quá và được mọi người đồng tình.

Dư Âm tức lắm, để chứng minh mình không xấu, cô đã trang điểm kỹ càng, mặc váy ngắn vào buổi tối chào đón tân sinh viên để đi tìm Lục Lương Đình.

À quên mất, Lục Lương Đình là bạn trai cũ của Dư Âm hồi cấp 3. Hôm nay cô đến đây để tính chuyện gương vỡ lại lành với anh.

“Lục Lương Đình.”

“Tôi muốn làm bạn gái cậu.”

Thế nhưng câu trả lời nhận được lại là: “Dư Âm, cậu bây giờ xứng không?”

Hiển nhiên, anh thấy cô không xứng.

Cũng hợp lý thôi, ai bảo trước đây cô đá anh trước chứ!

Đầu đuôi chuyện tình của Lục Lương Đình và Dư Âm ra sao thì phải quay về thời hai người còn học cấp 3.

Khi ấy Dư Âm vô tình gặp một thiếu niên cao ráo trong quán mì trứng Phúc Kiến. Ngay tại cái quán cũ kỹ này, Dư Âm đã động lòng với cậu trai nghèo ấy.

Sau đó, cô nổi tiếng toàn trường với danh hiệu “Người đầu tiên theo đuổi Lục Lương Đình vứt cả liêm sỉ”.

Dư Âm có tức không? Thật ra là không, bởi đó là sự thật mà.

Cô quá cô đơn nên chỉ muốn có người bên cạnh thôi.

Và rồi mọi cố gắng của Dư Âm đã được đền đáp, vào ngày sinh nhật của cô, anh bảo: “Dư Âm, thực ra cậu là một cô gái lương thiện, chẳng qua cậu quen dùng những cái gai trên người để bảo vệ chính mình mà thôi. Sao cậu không thử mở lòng mình ra để người khác nhìn thấy con người thật của cậu?”

“Dư Âm, thực ra mình thích cậu.”

Kể từ đó, anh quản lý cô vô cùng chặt chẽ. Không cho cô đọc truyện trong giờ học, không cho để đồ ăn vặt trong hộc bàn, bắt cô nhuộm lại tóc màu đen, nếu không nghiêm túc nghe giảng thì phạt ba ngày không để ý đến cô…

Tóm lại là Lục Lương Đình ỷ vào việc Dư Âm thích anh để làm tất cả những chuyện mà chủ nhiệm lớp không làm được.

Chỉ cần thành tích của Dư Âm có một chút xíu tiến bộ là Lục Lương Đình đã rất vui rồi. Thế mới nói, người ta yêu đương thì dựa vào nhan sắc, còn cô yêu đương phải dựa vào tài hoa. Thành tích phải tiến bộ mới được ôm, bế, hôn.

Khoảng thời gian đó, trái tim của họ rất gần nhau. Thậm chí họ còn tâm sự với nhau rất nhiều, về gia đình, về quá khứ và tương lai. Mọi thứ đều đi về hướng tốt đẹp, và con tim đóng băng của tôi dần tan chảy.

Lục Lương Đình từng hứa hẹn rằng: “Dư Âm, chúng ta sẽ ở bên nhau suốt đời.”

Dư Âm cứ tưởng rằng đó là khởi đầu mới trong cuộc đời của cô và Lục Lương Đình, nhưng không ngờ đó lại là kết thúc của họ.

Đó là lựa chọn bắt buộc của cô, bởi vì Dư Âm đã phạm một sai lầm nên giờ cô phải trả giá cho nó. Cái giá phải trả lời rời xa Lục Lương Đình:

“Sau này cậu không cần đến dạy kèm cho tôi nữa đâu.”

“Sao thế? Mệt à?”

“Chán rồi.”

“Xin lỗi, có phải mình ép cậu quá không?”

“Lục Lương Đình, mình không muốn giữ lời hứa.”

“Được. Dư Âm, mình hy vọng cậu không hối hận.”

Thế là trong cùng một năm đó, Dư Âm vừa rớt đại học, vừa mất đi chàng trai mình yêu.

Song tất cả đã là quá khứ rồi, giờ đây Dư Âm đã vào được trường của Lục Lương Đình và bắt đầu công cuộc cua lại chàng trai năm ấy. Dẫu quá trình này cũng hơi gian nan, Lục Lương Đình cứ liên tục né tránh Dư Âm nhưng cô vẫn không hề chùn bước:

“Mình không chỉ thiếu tiền, còn thiếu cả tình yêu. Cậu cho được không?”

“Lục Lương Đình, mình hơi giận đấy. Cậu năm lần bảy lượt kiên quyết từ chối mình, rồi lại hay thả thính mình. Cậu có ý gì thế?”

“Lục Lương Đình, sao cậu lại tốt với mình như vậy chứ? Cậu vẫn còn thích mình, đúng không?”

Mãi đến lúc này, anh mới đáp lại: “Bây giờ mình không thích cậu nữa.”

“Bởi vì mình cảm thấy không phải thích, là yêu.”

“Dư Âm, mình nghĩ kỹ rồi. Dù tương lai có ra sao, điều quan trọng là chúng ta phải trân trọng hiện tại.”

Cuối cùng, mọi hiểu lầm và khúc mắc được hóa giải, Dư Âm và Lục Lương Đình lại trở thành một cặp đôi hạnh phúc. Và trong quá trình yêu đương này, có lẽ Lục Lương Đình sẽ không bao giờ biết, hai người họ có thể quay lại với nhau là nhờ sự giúp đỡ của cây chanh tinh mà bà cô chăm sóc.

***

Đây là một câu chuyện ngắn về hành trình cùng nhau tiến bộ, có vui có buồn của Dư Âm và Lục Lương Đình. Bạn sẽ bắt gặp một Dư Âm ương bướng thời học sinh, một Lục Lương Đình luôn gương mẫu; một Dư Âm năng động hoạt bát, một Lục Lương Đình trầm tính chín chắn. Tuy trái ngược nhau là thế nhưng lại là mảnh ghép hoàn hảo nhất cho đối phương.

Ngoài ra, cây chanh tinh cũng là một nhân tố khá thú vị trong hành trình yêu đương của Dư Âm và Lục Lương Đình. Thế nên tuy ngắn nhưng câu truyện này khá đáng đọc ạ.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Gương này lành không?

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN