logo
REVIEW>> TƯỞNG THÀNH QUẢ PHỤ KHI CÒN TRẺ
tuong-thanh-qua-phu-khi-con-tre
Tìm truyện
Donate

TƯỞNG THÀNH QUẢ PHỤ KHI CÒN TRẺ

Reviewer:

AI_Dưa

Độ dài: 103

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 660

Kỷ Khinh Khinh vốn là một kẻ nghèo túng bần cùng từng suýt chút nữa phải bán mình, cả cuộc đời phải gồng gánh, cáng đáng mọi chuyện trong nhà. Cả bố mẹ, ông nội và thằng em trai vô tích sự, nghiện cờ bạc của cô đều dựa hết vào cô để sống. Cuộc đời cô chưa có phút giây nào được sống thoải mái, bỗng ngủ một giấc tỉnh dậy thấy mình có nhà, có xe sang, có cả đống hàng hiệu, nhưng còn chưa kịp chờ cô ăn mừng đã phải đối mặt với tội danh “cố ý gây thương tích”, phải bồi thường hai mươi triệu hoặc xác định sẽ phải ăn cơm t ù năm năm.

Ra là cô xuyên vào nữ phụ cùng tên trong tiểu thuyết sủng ngọt showbiz. Theo tình tiết cốt truyện, “Kỷ Khinh Khinh” là một người ham vật chất, buông thả, trọng giàu khinh nghèo, dây dưa với đủ mọi loại người, ban đầu là yêu đương gà bông với nam chính rồi vứt bỏ anh ta vì cho rằng anh ta nghèo hèn. Cô ta chạy theo công tử nhà giàu, được ít bữa thì lại quen với thiếu gia lắm tiền nhiều của hơn, lợi dụng tài nguyên của anh ta mà hoành hành trong showbiz, đắc tội không ít người, không ngừng tìm đường chết, khi quay phim còn “cố ý” đẩy nữ chính xuống đồi khiến nữ chính bị thương nặng, mặt còn bị hủy dung.

Nhà của mình, thế giới của mình thì không về được, về thì chỉ là một hồn ma vất vưởng, mà ở lại thì chẳng lẽ cô sẽ bị một lão già bao nuôi, trở thành nhân vật làm nền cho sự lương thiện, tốt đẹp của nữ chính theo như nguyên tác sao? Cả hai phương án cô đều không muốn chọn, mãi mới xuyên được vào một người xinh đẹp thế này, dù bất cứ lý do gì cô cũng không chọn để cho lão già bao nuôi được.

“Cần tiền gấp phải không?”

“Lục Lệ Hành giàu nứt khố đổ vách, gần đất xa trời, ở bên anh ta cô có thể có được gia sản kếch xù.”

Gia sản kếch xù nghe có vẻ hấp dẫn đấy, một người có tài sản một trăm tỷ, nếu anh ta chết cô sẽ được thừa kế, ăn đến đời nào mới hết. Nhưng nghĩ thì nghĩ thế thôi, Kỷ Khinh Khinh chỉ mong giữ được cái mạng nhỏ của mình, chỉ cần giúp cô thoát khỏi ải này là được. Thế giới này có vẻ điên cuồng quá, thôi thì đi bước nào tính bước đó vậy, nếu làm cô dâu xung hỉ mà có thể tránh được án kiện, tránh t ù tội thì cưới một người sắp chế t cũng chẳng sao.

***

Lục Lệ Hành có gia sản kếch xù kia là người đứng đầu nhà họ Lục, tài giỏi, đẹp trai nhưng không may tháng trước lại gặp tai nạn xe cộ, tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, có thể ra đi bất cứ lúc nào. Ông cụ Lục thương tiếc đứa cháu trai mình hết lòng thương yêu bồi dưỡng, không chịu buông tha bất cứ một cơ hội nào, còn nước còn tát, có bệnh thì vái tứ phương, nghe có vẻ hoang đường nhưng cho dù chỉ có một xíu xiu cơ hội thì ông cũng muốn thử, dù có phải “mua” một cô dâu xung hỉ trừ tà cho anh cũng được.

“… Kỷ Khinh Khinh trẻ tuổi xinh đẹp, giàu sức sống, ở bên cạnh cô ấy cậu có thể sống tiếp.”

“Các cơ quan lớn trên cơ thể cậu đã dần suy kiệt, trong vòng mười phút nếu như cậu không thể có bất kỳ tiếp xúc cơ thể nào với người vợ Kỷ Khinh Khinh của cậu thì các cơ quan của cậu sẽ suy kiệt hoàn toàn, đợi chờ cậu chỉ có cái chế t.”

Những mệnh lệnh được đưa ra liên tiếp cần Lục Lệ Hành hoàn thành để đổi lấy từng phút, từng giờ giá trị sinh mạng. Cuộc sống của anh luôn phải đếm từng ngày, từng phút, việc anh sống được bao lâu đều liên quan đến người vợ mới cưới này.

Mà không biết tại sao, anh cảm thấy cái hệ thống này có thù hằn gì đó với anh, cứ mỗi lần anh mạnh miệng thì câu tiếp theo của nó lại giáng cho anh một cái tát đau điếng.

Anh vừa bảo cô gái kia đi qua phòng khác ngủ, hệ thống đã yêu cầu anh phải nắm tay cô. Anh vừa bảo không quan tâm đến tình sử của cô với em trai mình, người còn chưa kịp quay lưng đã nhận được cảnh báo, nếu trong vòng nửa tiếng không tìm hiểu tiền sử tình cảm của vợ mình thì anh sẽ chế t tại chỗ. Cô gái kia hỏi anh xem mình có đẹp không, anh vừa trả lời “tạm được” thì cái hệ thống đáng ghét này lại yêu cầu anh khen cô ấy xinh đẹp trong năm phút, nếu không sẽ chế t, những ví dụ như thế nhiều đến nỗi anh chẳng còn nhớ hết.

Cuộc đời anh trước nay chưa có phút nào được sống cho bản thân mình. Từ bé đến lớn anh chỉ dốc lòng học tập, lo việc công ty, gánh vác gia tộc, một tháng bị bệnh này anh cảm thấy thanh nhàn nhất, giờ chỉ muốn sống thôi mà còn hành anh như vậy nữa… mệt tim quá, anh chế t luôn có được không?

Nhưng cái hệ thống kia ngốc quá, anh biết tỏng nó rồi, chỉ cần cô gọi một tiếng “chồng” thì anh sẽ sống thêm được một tiếng, một ngày hai mươi tư lần thôi, anh cần gì phải làm theo mấy cái nhiệm vụ não tàn kia của nó nữa. Chuyện đau đầu là muốn được cô gọi chồng có phải đơn giản đâu, trong mắt cô, anh như tên biến thái thích được nghe người ta gọi “chồng”. Đã thế cái hệ thống kia cũng tự thấy bug của nó rồi, nó chẳng phải vừa, không làm nhiệm vụ à, được thôi, trừ giá trị sinh mạng. Anh chẳng có được mấy giờ mà nó cứ nhăm nhe trừ hoài. Haiz, nhân sinh gian nan…

Một tổng giám đốc trăm công nghìn việc như anh lần đầu tiên trải nghiệm tặng hoa cho vợ là cảm giác gì, xin nghỉ phép đi công tác cùng cô là thế nào, cùng cô trải nghiệm cảm giác hai người, cùng cô tham gia gameshow ra sao… Khi ở bên cô thời gian dài, anh phát hiện ra con người vợ mình khác hoàn toàn so với những lời đồn đãi trên mạng.

Chẳng biết từ bao giờ, những hành động tình cảm anh làm không đơn thuần chỉ là nhiệm vụ do hệ thống yêu cầu mà còn có thêm những cảm xúc riêng của anh. Những cảm xúc đó bắt đầu xuất hiện từ lúc nào, đến bản thân anh cũng không biết rõ, anh chỉ biết rằng mình không chịu được bất kì kẻ nào gây bất lợi cho cô, dù là mảy may cũng không được, ngay cả em trai anh cũng không được.

Những cảm xúc đó anh cảm nhận được nhưng chẳng thể gọi tên, chẳng biết phải định nghĩa nó là gì khi ở bên cô đã trở thành tất yếu trong cuộc đời anh. Khi cô biết rằng những hành động khiến cô rung động chỉ là nhiệm vụ do hệ thống yêu cầu anh thực hiện, những thứ khiến cô yêu anh không phải do anh chủ động làm, cảm xúc thất vọng nơi đáy mắt cô khiến anh đau đớn khôn cùng, nhưng làm thế nào để anh có thể bào chữa cho bản thân đây, vì thật sự đúng là do nhiệm vụ.

Anh chỉ đành phải dùng cả đời để chứng minh rằng anh yêu cô, yêu cô hơn tất cả những gì anh nghĩ đến, thậm chí khi đặt an nguy của cô so sánh với mạng sống của mình, anh đã chọn vế trước chẳng chút đắn đo. Cũng may ông trời cho anh và cô có cơ hội được gặp nhau, yêu thương nhau và ở bên nhau một lần nữa.

Hai con người xa lại bị trói buộc với nhau bằng một cuộc hôn nhân xung hỉ và một hệ thống ngốc nghếch, vượt qua bao khó khăn, khác biệt họ đã tìm được một nửa của riêng mình. Điểm cộng của bộ truyện này là những tình huống hài hước, khó đỡ, vả mặt của hệ thống Tiểu A dành cho nam chính, anh càng lạnh lùng cao ngạo bao nhiêu thì lại bị vả mặt thảm hại bấy nhiêu.

Những tiếng cười ngập tràn các chương truyện sẽ khiến mọi người thư giãn thoải mái. Thỉnh thoảng có một vài nốt lặng vừa phải để mọi người cảm nhận tình cảm của nam nữ chính sâu sắc hơn. Tính cách thực tế, biết điều và những cảm xúc bình dị của nữ chính cũng là một điểm sáng.

Điều mình không thích khi đọc bộ này là tẩy trắng nguyên chủ, với tính cách của nữ chính thì dù có tẩy trắng hay không cũng không ảnh hưởng đến bản thân cô ấy nhưng có lẽ tác giả làm thế để làm hài lòng độc giả. Tựu chung lại, nếu ai đang tìm kiếm những bộ truyện ngọt ngào, hài hước, nhẹ nhàng thì bộ truyện này dành cho bạn.

______

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer sử dụng: An Hồng Đậu Team.

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN