logo
REVIEW>> TRÚC MÃ NHÀ TÔI GHÉT HUYỀN HỌC
truc-ma-nha-toi-ghet-huyen-hoc
Tìm truyện
Donate

TRÚC MÃ NHÀ TÔI GHÉT HUYỀN HỌC

Độ dài: 88

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1518

Sở Hiên xuất thân từ dòng dõi thư hương, mẫu giáo là học bá, tiểu học được kéo cờ, trung học đạt giải nhất cuộc thi Olympic, đại học thì được trường cử đi Mỹ du học, chỉ số IQ khủng bố, giá trị nhan sắc vô địch, quỳ rạp dưới gấu quần là một đám fan nữ.

Còn Cố Ninh, cô xuất thân từ huyền học thế gia, mẫu giáo đã biết xem tướng, tiểu học tinh thông thuật bói toán, trung học coi bói cho người ta, đại học chuyên tâm bắt yêu trừ tà, quỳ rạp dưới gấu quần… là một đám yêu quái?

Nhà họ Cố và nhà họ Sở vốn thân nhau bốn đời, ông cố của Cố Ninh và ông cố của Sở Hiên là sư huynh cùng phái, đều kinh doanh đoán mệnh bắt yêu. Chỉ là sư phụ đã truyền cho hai người hai bí thuật khác nhau, tuyệt học của nhà họ Cố là xem bói đoán mệnh, sở trường đặc biệt của nhà họ Sở là bắt yêu trừ tà.

Nhà họ Sở đến thế hệ của ba Sở, thì đã sớm rửa tay không làm. Bây giờ ba Sở ngoài là giáo sư đại học, tri thức uyên bác, còn là chủ của một công ty công nghệ cao vô cùng phát đạt.

Tính cách của ba Cố thì lại thích thảnh thơi, thong dong nên ở nhà mở cửa tiệm chuyên bán vật dụng truyền thống kiểu Trung Hoa, mặc dù không giàu có nhưng cũng thoải mái, dư giả.

Tuy hai nhà không còn cùng nghề, thực chất là hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng quan hệ vẫn rất tốt, lúc Cố Ninh ra đời, hai nhà ở cùng một tiểu khu, không bao lâu thì cùng mua nhà mới, cố tình làm hàng xóm của nhau, cửa đối diện nhau, hai cánh cửa luôn mở không đóng, hai bên tuy hai mà một.

Vì vậy Cố Ninh và Sở Hiên không chỉ là thanh mai trúc mã, mà còn còn được hưởng là mối tình đầu của đối phương, nụ hôn đầu, …

Vào năm Cố Ninh mười sáu tuổi ấy, trước khi Sở Hiên đi báo danh đại học, thì đột nhiên thổ lộ với Cố Ninh…

““Sở Hiên, anh không phải đang muốn đào tạo em cũng thi vào Đại học Hoa chứ?” Nằm mơ cũng không làm được như vậy.

“Đại học Hoa có thể hơi khó,” Sở Hiên thừa nhận, “Nhưng mà anh đã kiểm tra rồi, xung quanh Đại học Hoa có một số trường cũng không tệ, thích cái nào, tùy em chọn lựa.”

Cố Ninh không nói nên lời, “Tại sao phải chạy xa như vậy? Đại học X ở đây không tốt sao? Quần áo dơ có thể đem về nhà giặt giũ, gần như vậy, buổi trưa về nhà ăn cơm có lẽ cũng kịp.”

“Ninh Ninh,” Sở Hiên để đồ trong tay xuống, nhìn cô chằm chằm, “Như vậy em sẽ có mấy năm đều không gặp anh.”

Cố Ninh có chút xấu hổ, “Em… tại sao phải gặp anh?”

Người con trai bên cạnh này đã gây ra vô số rắc rối trong cuộc sống của Cố Ninh rốt cuộc cũng rời đi, nói thế nào đây? Ngâm một bài hát tay múa chân nhảy còn chưa đủ sao?

Sở Hiên đọc được suy nghĩ từ vẻ mặt của cô, đi tới bên giường cúi người xuống, nhìn chằm chằm Cố Ninh, nghiêm túc nói, “Bởi vì một ngày nào đó anh sẽ cưới em, anh không muốn không được gặp vợ mình nhiều năm như vậy.””

Họ bên nhau hai năm. Năm ấy Cố Ninh mười tám tuổi, Sở Hiên hai mươi tuổi, Cố Ninh nhất định đòi chia tay.

““Tương lai anh sẽ nhập cư nước Mỹ, nhận được vị trí giảng dạy trong trường Ivy League, sống trong một ngôi nhà lớn, lấy một người vợ ngoại quốc, có hai đứa con lai, một nam một nữ, cuộc sống hạnh phúc…”

Lúc đàm phán chia tay, giọng nói của Cố Ninh rất bình tĩnh, như thể đang xem bói cho người khác vậy.

Trên không trung xuất hiện mệnh bàn màu vàng mà Sở Hiên không thể nhìn thấy, tương lai của Sở Hiên tựa như một cuốn sách có thể lật xem được, bày ra trước mặt Cố Ninh.

Hai mắt Sở Hiên ửng đỏ, giọng nói mang theo sự u ám, nhưng cũng rất rõ ràng, “Anh sẽ không bao giờ lấy vợ ngoại quốc gì đó, sinh con lai gì đó!”

Cố Ninh mặt vô cảm, “Sở Hiên, anh không thể nhìn thấy, em có thể nhìn thấy. Trên mệnh bàn nói chính là như vậy. Hai chúng ta hoàn toàn không có khả năng, đau dài không bằng đau ngắn, chi bằng chia tay bây giờ đi.”

Những lời cô nói toàn là bỏ đi. Sở Hiên lạnh lùng mắng một câu chửi thề tiếng Anh.

Lần đầu tiên trong đời Cố Ninh nghe Sở Hiên mắng chửi người.”

Sau lần cãi nhau đó Sở Hiên hoàn toàn không chấp nhận kết quả, giống như Cố Ninh là người duy nhất tiến vào trạng thái chia tay.

“Mấy thứ lừa gạt bịp bợm kia của em, anh một chữ cũng không tin.”

Đây là câu nói cuối cùng mà Sở Hiên nói trước khi sang Mỹ du học.

Sau đó vì để trốn tránh Sở Hiên, Cố Ninh một mình sang Úc. Cách Thái Bình Dương gần như cả một đại lục, cô không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn, cuối cùng Sở Hiên cũng bình tĩnh lại.

Dù là mối nhân duyên trời định

Cũng sẽ gặp khó khăn trắc trở

Là đúng hay sai đừng quá để ý

Nắm chặt tay người

Cùng người bước qua mỗi buổi bình minh, hoàng hôn.*

Mỗi người khi sinh ra sẽ đều mang theo một mệnh cách, mà mệnh bàn là thứ ghi lại mệnh cách đó. Ai ai cũng đều bị ràng buộc bởi số mệnh.

Thực ra ban đầu Cố Ninh cũng không chấp nhận kết quả này, cô đã thử rất nhiều phương pháp, nhưng đều không có kết quả, cuối cùng còn khiến mệnh bàn của cô vỡ nát, hoàn toàn biến mất.

Vì vậy nên Cố Ninh mới nhất quyết chia tay.

Chỉ là cô không ngờ xa cách nhiều năm như vậy, Sở Hiên lại đi tìm cô. Không, phải nói là anh chưa từng thôi tìm cô - tìm kiếm cách để được ở bên cô, để cô tin rằng họ có thể ở bên nhau trọn đời.

Sở Hiên vì Cố Ninh mà trở về học huyền học, sau đó trở thành nhân viên của Vô giới. Vô giới đúng như tên gọi của nó, đó là một nơi không thuộc sự quản lí của một giới nào cả, vì vậy nhân viên của Vô giới và cả người nhà họ sẽ không chịu sự chi phối của mệnh bàn.

Sở Hiên dùng tình yêu để mở lối, vì tương lại của họ mà dùng quãng thời gian xa cách để trải đường.

***

“Trúc mã nhà tôi ghét huyền học” là một câu chuyện cực kì dễ thương, dễ thương từ nhân vật chính cho tới nhân vật phụ. Cốt truyện tuy không quá mới lạ nhưng lại có rất nhiều điểm sáng, nội dung truyện nhiều cao trào, bất ngờ. Truyện vô cùng ngọt ngào, nhưng mọi người không sợ bị ngán đâu ạ, vì các yếu tố huyền huyễn không chỉ giúp truyện càng đặc sắc hơn, mà còn trung hòa được độ ngọt của truyện. Mạch truyện logic, bản dịch truyện của nhà Puny siêu mượt mà, không những thế bạn chủ còn vô cùng dễ tính trong vấn đề xin pass. Mình muốn nhiệt liệt đề cử bộ này ạ.

“Môi mỏng của Sở Hiên dính một chút nước dâu tằm màu tím của Cố Ninh, mỉm cười thưởng thức biểu cảm của Cố Ninh, cuối cùng vươn tay kéo cô ra khỏi giường, ôm cô vào lòng, rồi thì thầm bên tai, “Ninh Ninh, anh thích em, kể từ ngày đầu tiên em ra đời, đã luôn thích.””

______

*Trích lời dịch: “Kim ngọc lương duyên”

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Puny

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN