logo
REVIEW>> TRONG NHÀ CÓ NUÔI MỘT CON CHÓ, RỐT CUỘC LẠI LÀ CHỒNG CŨ CỦA TÔI
trong-nha-co-nuoi-mot-con-cho-rot-cuoc-lai-la-chong-cu-cua-toi
Tìm truyện
Donate

TRONG NHÀ CÓ NUÔI MỘT CON CHÓ, RỐT CUỘC LẠI LÀ CHỒNG CŨ CỦA TÔI

Tác giả:

Mộc Chi Diễm

Độ dài: 56

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 277

Reviewer tóm tắt bằng một câu: Chồng cũ là chồng cũ.

Thẩm Thiên Thiên là con gái nhà giàu, cô kết hôn với Thịnh Lạc theo sự sắp xếp của ông bà hai bên, sau ba năm thì các cụ qua đời, Thịnh Lạc vội vã muốn ly hôn với cô.

Thẩm Thiên Thiên tự nhận ba năm qua mình đã đóng rất tròn vai một người vợ hiền, dù cô chỉ order đồ ăn về cho Thịnh Lạc nhưng đều là những món anh thích, cô thấy mình siêu có tâm luôn.

Sự thật là sau khi bị bắt cóc và chấn thương, trong đầu Thẩm Thiên Thiên xuất hiện một hệ thống "Hào quang nhân vật chính", chỉ cần thu thập được 100% năng lượng thì cô sẽ trở thành nữ chính của thế giới này.

Trùng hợp Thịnh Lạc có năng lượng đó nên Thẩm Thiên Thiên đồng ý thực hiện hôn ước của bề trên, nhưng sau ba năm cố gắng thì năng lượng cô nhận được mỗi năm chỉ có 0.1%. Thế nên, khi Thịnh Lạc đòi ly hôn, Thẩm Thiên Thiên đã dứt khoát tiễn anh ra cửa luôn cho đẹp trời.

Thịnh Lạc cầm tờ đơn ly hôn hí hửng đi về thì bị tai nạn xe, thân xác hôn mê trong bệnh viện còn hồn thì nhập vào một con chó con, may mắn được Thẩm Thiên Thiên cứu chữa rồi đưa về nuôi.

Sau khi ly hôn với Thịnh Lạc thì Thẩm Thiên Thiên mới biết hóa ra thế giới này có nhiều người mang theo năng lượng, hoặc ít hoặc nhiều thôi nên cần gì treo cổ mãi trên cái cây Thịnh Lạc, cả con chó cô nhặt về còn cho cô nhiều năng lượng hơn ông chồng cũ luôn này.

Hào quang ở bên cạnh chồng cũ không bằng một con chó. Tóm lại chó còn hơn chồng cũ.

Theo tình tiết bình thường những bộ gương vỡ lại lành mình từng đọc, sau một khoảng thời gian ở chung với hình hài khác thì Thịnh Lạc sẽ về lại thân xác mình, theo đuổi lại người mình yêu rồi ‘về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa’. Chính sự ‘hèn’ của Thịnh Lạc lại khiến anh mất đi cơ hội đó, anh biết nếu anh ‘chếc’ trong thân xác chó thì anh sẽ quay về cơ thể người nhưng anh sợ cảm giác tử vong, anh cứ chần chừ vừa nóng nảy vừa ghen tị nhìn ong bướm bắt đầu vây quanh Thẩm Thiên Thiên.

Cho đến khi một con ‘ong chúa’ trong số những ong bướm vây quanh Thẩm Thiên Thiên theo đuổi được cô, nam chính thật sự của bộ truyện này, Phó Từ Hành.

Từ cái nhìn đầu tiên sau khi gặp lại, năng lượng Phó Từ Hành cho Thẩm Thiên Thiên còn gấp mấy lần cô kiếm được trong ba năm, khi ấy cô còn tự hỏi người đàn ông này vừa gặp đã yêu mình à? Thẩm Thiên Thiên đã quên mất anh rồi nên vô tư muốn ‘cua’ anh làm đối tượng cung cấp năng lượng mới, chọc Phó Tư Hành tức quá tức.

Phó Từ Hành và Thẩm Thiên Thiên đã quen biết nhau trước cả khi cô kết hôn cùng Thịnh Lạc, khi ấy Thẩm Thiên Thiên còn đi du học. Vụ bắt cóc ba năm trước khiến cô bị mất một phần ký ức nên quên mất chàng trai ấy, quên mất người cô yêu năm xưa.

Đến đây thì có lẽ mọi người biết được kết cục của truyện rồi, Phó Từ Hành dùng tình cảm thật lòng của mình, không quan tâm Thẩm Thiên Thiên từng kết hôn, anh chống lại sự cấm cản của gia tộc để ở bên cô. Còn Thẩm Thiên cũng từ từ nhớ lại được những chuyện lúc trước, thấy mình thật may mắn khi cuối cùng cũng được ở bên anh.

Thịnh Lạc tốt nhưng rất tiếc Phó Từ Hành còn tốt hơn rất nhiều, nước chảy về chỗ trũng người phải hướng lên cao, Thịnh Lạc bị loại ngay khi còn quanh quẩn trong cơ thể con chó.

“Thịnh Lạc mãi mãi sẽ không bao giờ biết rằng, nếu từ đầu anh đáp lại tình cảm của Thẩm Thiên Thiên, thì hiện tại Phó Từ Hành xem như là vô năng.”

Trong truyện này có một tình tiết rất hay xuất hiện nhưng mỗi lần đọc trúng sẽ tức ngực: Thẩm Thiên Thiên và em gái họ (được nhà cô nhận nuôi nhưng hóa ra là con riêng của ba cô), trong tình huống cứu được một người trước thì cả ba, mẹ, em trai và vị hôn phu (sau này thành chồng cũ) đã lựa chọn cứu cô em gái, vì cô ta đã khóc còn Thẩm Thiên Thiên thì vẫn bình tĩnh.

Cái gia đình không màng máu mủ ruột rà thiên vị bất công kia đã không chọn nữ chính, khi cứu về cô em gái bị hoảng sợ ‘nhẹ’ cần quan tâm tâm lý, còn Thẩm Thiên Thiên bị đụng đầu mất trí thì chẳng ai hay, cánh tay bỏng nặng cũng chẳng ai xót. Hỏi sao mà cuối cùng tất cả đều thành ‘cũ’.

Năm đó người xông vào biển lửa cứu Thẩm Thiên Thiên chính là Phó Từ Hành. Cái gì cũng có nhân và quả, định mệnh - à không là tác giả đã sắp đặt như vậy rồi.

Truyện đọc khá là bánh cuốn vì vả mặt vai ác liên tục, tình tiết chưa có chiều sâu, chủ yếu để giải trí vui vui thôi. Lưu ý duy nhất là những bạn muốn đọc bản chuyển ngữ nghiêm túc thì mình không khuyến khích, nói trước rồi đó nhe.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: 30June04

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN