logo
REVIEW>> TRỞ THÀNH ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA VAI PHẢN DIỆN NHỜ GÂY SỰ
tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su-0001
Tìm truyện
Donate

TRỞ THÀNH ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA VAI PHẢN DIỆN NHỜ GÂY SỰ

Độ dài: 103

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 313

Dân quốc, năm thứ 23.

Thượng Hải, vào hạ.

Khương Tự là đại tiểu thư Khương gia, con gái duy nhất của ông trùm tài phiệt thương hội người Hoa Khương Tranh Khiếu. Mẹ mất từ những ngày thơ bé, Khương Tự lớn lên dưới sự yêu thương chở che và sủng ái của ba. Chỉ cần là điều mà cô mong muốn, ông sẽ ngay lập tức thực hiện, cho dù là hái sao trên bầu trời xuống cho cô.

Cuộc sống của Khương Tự khi ấy là những tháng ngày trong nhung lụa xa hoa đến rực rỡ cho dù thời cuộc có rối ren, chiến tranh có loạn lạc khói lửa như thế nào.

Khương Tự mang nét đẹp kiêu sa cuốn hút, lại đậm chất cổ điển giao hòa. Tựa như mưa mùa xuân nơi phương Nam hòa cùng bông tuyết lạnh lẽo nơi phương Bắc, khiến người khác không cách nào dời mắt được.

Sinh ra với thân phận đặc thù, nhận được sự giáo dục cao cấp, lại được nuông chiều từ bé thế nên tính cách Khương Tự luôn tự tin kiêu ngạo và hiếu thắng. Cô không để ai vào mắt, cũng chưa từng vì bất cứ ai mà khiến bản thân bị chi phối bởi những cảm xúc xa lạ.

Khương Tự đã rất nhiều lần đối diện với những hiểm nguy trùng trùng, bị bắt cóc, đe dọa, ám sát, đuổi g iết, tính mạng có thể bị tước mất ngay trong gang tấc. Đứng ở vị trí càng cao, nhận lấy càng nhiều sự ganh ghét đố kỵ và oán hận của kẻ thù.

Thế nhưng, Khương Tự là ai kia chứ? Cô chính là đại tiểu thư tài phiệt Khương gia, quý cô xinh đẹp thông minh lại bướng bỉnh kiêu ngạo nhất ở bến Thượng Hải này. Những kẻ muốn lấy mạng của cô, còn phải xem bản lĩnh đến đâu và có thể gánh vác được cái giá phải trả hay không?

Bởi vì, Khương Tự biết, muốn bảo vệ bản thân, trước hết chính cô phải trở nên kiên cường mạnh mẽ, không được sợ hãi bất cứ điều gì. Thế nên, Khương Tự học cưỡi ngựa, học bơi lội, học bắn súng, học cầm kiếm… mọi thứ đều tinh thông, chuẩn xác. Bên người cô, còn có một dàn vệ sĩ tinh anh, ai cũng không thể đến gần.

Khương Tự, chính là đóa hồng diễm lệ đến kinh tâm động phách mà không phải ai cũng có tư cách ngước nhìn chứ đừng nói gì đến việc chạm tay vào.

Thế nhưng, đóa hoa hồng ấy, trong một đêm đầu hạ, đã phải lòng ánh trăng lạnh lẽo trên cao.

Lần đầu tiên Khương Tự gặp Lục Lẫm là trong vũ trường Bách Nhạc Môn nhộn nhịp huyên náo. Ánh đèn đủ màu phủ khắp nơi, trong không khí thoang thoảng mùi hương dễ chịu, tiếng nhạc vang lên từng đợt. Lục Lẫm đứng trước mặt Khương Tự, quân trang lạnh lùng, khí thế xuất chúng. Dường như, mọi thứ đều bị bóng dáng của anh làm lu mờ.

Một điệu nhảy bắt đầu, bánh xe vận mệnh luân chuyển, kết nối tơ duyên mà ông trời đã định sẵn dành cho cả hai người. Để chính Khương Tự và Lục Lẫm cũng không hề biết rằng, một cái chạm tay khi ấy, sẽ trở thành cái nắm tay từ kiếp này đến kiếp khác.

Lục Lẫm là Lục thiếu soái quyền uy một cõi, con trai của Lục quân đốc, bối cảnh gia thế hùng hậu. Cuộc hôn nhân của bố mẹ anh là liên hôn gia tộc, cả một đời xem nhau như khách. Anh đã từng mong chờ vào tình thân, từng nhen nhóm chút hy vọng nhỏ nhoi quý giá về hai chữ gia đình. Thế nhưng, hiện thực đã cho anh biết rằng, số phận và con đường mà anh đang đi, không có tình yêu, chỉ có cô độc mà thôi.

Vậy nên, Lục Lẫm vùi sâu những điều từng tha thiết ấy, anh tự gầy dựng bầu trời cho riêng mình, trở thành người đàn ông quyền lực bậc nhất nơi đây, cũng là người có trái tim lạnh nhạt xa cách đến vời vợi với mọi thứ xung quanh.

Thế nhưng, ngay trong khoảnh khắc đối diện với đôi mắt trong sáng kiêu ngạo và lấp lánh như sao trời của cô gái mang tên Khương Tự trước mặt, anh mới biết thì ra thế giới phồn hoa bên ngoài lại có thể rực rỡ nao lòng đến thế.

Lục Lẫm từ xưa đến nay luôn được mệnh danh là Lục thiếu soái lạnh lùng khó gần, không ham mê nữ sắc. Nhưng dường như đối với đại tiểu thư Khương gia lại có đến quá nhiều lần ngoại lệ. Đứng trước cô gái này, anh chỉ có thể lơ đễnh mỉm cười mà dung túng hết thảy. Một thoáng rung động, tình yêu cũng bắt đầu giăng tơ trong trái tim mất rồi.

Dân quốc những năm ấy, thời cuộc chìm trong khói lửa chiến tranh, khắp nơi đều là súng đạn c hém g iết, hỗn loạn cùng bất an, nguy hiểm cùng sợ hãi.

Thế nhưng, lời hứa ban đầu của Lục Lẫm dành cho Khương Tự chính là, anh sẽ bảo vệ Khương gia. Anh nói được, làm được.

Họ hẹn gặp lại nhau vào ngày tuyết rơi đầu mùa, lại chẳng hề hay biết, sợi tình đã bén rễ trong tim tự lúc nào chẳng hay.

Lục Lẫm chính thức theo đuổi Khương Tự.

Quãng thời gian đó, là những chuỗi ngày chìm trong ngọt ngào và ấm áp. Khương Tự xinh đẹp dịu dàng trong những bộ sườn xám đằm thắm hay rực rỡ, bên cạnh là Lục Lẫm oai hùng nổi bật trong những bộ quân trang lạnh lẽo. Thế nhưng, lại dung hòa đến lạ. Như hoa hồng nở rộ dưới ánh trăng, vẻ đẹp khiến người khác lóa mắt ngưỡng mộ.

Nhưng rồi, sóng gió đã bắt đầu kéo đến.

Tháng 12.

Bắc Bình, tuyết rơi ngập trời.

Khương Tự đứng đối diện bên kia đường, nhìn thấy tất cả, từng lớp bí mật mà ba cô che giấu đến tận hôm nay, cuối cùng cũng bị vạch trần. Trái tim như bị dao cắt, đau đớn vô tận. Thế nhưng, Khương Tự không cho phép bản thân mình yếu đuối nhu nhược. Cô là đại tiểu thư, người thừa kế duy nhất của Khương gia. Cô, không chấp nhận bất cứ ai và bất cứ điều gì làm tổn thương cô cùng người mẹ đã mất của mình.

Tất cả đều phải trả giá cho những sai lầm mà họ đã gây ra. Chơi đùa cùng lửa, cô sẽ dùng lửa thiêu rụi bọn họ. Hóa thành tro tàn.

Lục Lẫm nhìn thấy, hiểu được hết thảy, trong lòng nóng nảy đến điên cuồng. Cô gái nhỏ mà anh nâng niu trân quý lại có kẻ muốn tạo thành vết nhơ lên đôi mắt của cô ư? Vậy thì, đã hỏi xem Lục thiếu soái anh sẽ xử lý như thế nào hay chưa?

Khương Tự, đừng đau lòng, cũng đừng trốn chạy, Lục Lẫm anh sẽ thay em đòi lại tất cả, cũng hứa trao cho em cả cuộc đời của anh. Em chỉ cần đứng yên ở nơi ấy, anh sẽ đến bên em.

Một nụ hôn bối rối vụng về nơi ngõ nhỏ, một tình yêu cố chấp mà kiên định đã nở hoa.

Khương Tự và Lục Lẫm bên nhau.

Thế nhưng, bi kịch đã lặng lẽ tiến đến vào khoảnh khắc không ngờ nhất hoặc có lẽ, vận mệnh chính là như vậy, chia cắt lương duyên khi ngỡ rằng đã bình yên ấm áp.

Khương Tự ngồi trong xe, viên đạn trúng trên eo cô, máu tươi không ngừng tuôn ra, đỏ thắm, tanh nồng và nóng ẩm. Chiếc xe vẫn lao đi, cô dường như gục xuống. Trước mắt Khương Tự mờ dần, hơi nóng từ đâu bao trùm khắp nơi. Ánh lửa nhảy nhót xung quanh, lan tràn vội vã, thiêu đốt mọi thứ.

Mùa đông năm đó, Khương Tự gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng, trên người có vết thương, chìm trong biển lửa c hết đi.

Lục Lẫm chưa từng tin Phật pháp tín ngưỡng, chưa từng quỳ gối trước bất kỳ ai. Nhưng, anh nguyện vì cầu cho Khương Tự sống lại, đem hết tuổi thọ, sinh mệnh, phước đức thiện tâm của mình, mong có phép màu đổi thay tất cả.

Thế nhưng, vẫn là không cách nào xoay ngược được vòng quay của số phận. Khương Tự, vẫn là rời anh mà đi vào lúc thanh xuân rực rỡ nhất, đầy đau đớn khổ sở nhất.

Hóa ra, có được người rồi lại mất người, mới thật sự là bi ai tuyệt vọng.

Những năm tháng sau này, chỉ là chuỗi ngày tang thương đằng đẵng…

Nhưng, Lục Lẫm, anh biết không? Nơi thành phố c hết kia, vẫn luôn có linh hồn một người con gái mặc sườn xám ngồi trên xích đu trong vườn hoa hồng đợi anh. Vẫn là đợi anh đến, mong anh quên đi ký ức đau thương này, lau nước mắt cho anh, đưa anh qua kiếp khác…

Đừng để hồi ức lưu giữ nơi đáy lòng, đừng để những tháng năm còn lại chìm trong cô độc giày vò như thế. Nếu duyên kiếp giữa đôi ta vẫn còn, kiếp sau, giữa biển người mênh mông, ta lại tìm thấy nhau.

Tìm thấy nhau.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Được ăn cả ngã thì thôi (Măng Cụt, Hồng Bì, Kỷ Tử, Quýt) - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN