logo
REVIEW>> TRỞ THÀNH ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA VAI PHẢN DIỆN NHỜ GÂY SỰ
tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su
Tìm truyện
Donate

TRỞ THÀNH ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA VAI PHẢN DIỆN NHỜ GÂY SỰ

Độ dài: 103

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 607

Giới thiệu:

Khương Tự xuyên thành nữ phụ ác độc nhà giàu trong bộ tiểu thuyết sảng văn.

Cô là vợ của boss phản diện lớn nhất toàn bộ quyển sách, xung quanh cô là đám nhân vật phản diện nhà họ Lục khi chưa hoàn toàn trở nên ác độc.

Hệ thống: “Muốn sống thì có hai lựa chọn, một là cảm hóa bọn họ, hai là tiếp tục tìm đường c hết.”

Khương Tự: “Điều số một không có tính khiêu chiến, tôi chọn hai.”

Tìm đường c hết có ai mà không biết.

Cậu ba nhà họ Lục, còn nhỏ đã bị mẹ vứt bỏ nên hình thành tính cách bướng bỉnh khó thuần, quanh năm theo đuổi kích thích.

Khương Tự ra vẻ bí mật: “Đêm nay, tôi mang cậu đi tìm kích thích.”

Đêm đó, Khương Tự dẫn cậu đi bắt tội phạm trốn trại, được lên Mắt Vàng 1919, đúng thật là kích thích.

Cậu út nhà họ Lục, tuổi trẻ ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, dùng hành động xấu của thiếu niên để thu hút sự chú ý.

Khương Tự hứng thú: “17 tuổi, đưa cậu đi trải nghiệm một chút về thế giới hoàn toàn mới.”

Xe dừng ở cửa lớp học bù, từ [Năm ba] kín cả bức tường.

Con trai riêng, từ nhỏ nhận hết mọi sự lăng nhục, hận thù che mờ mắt, chấp niệm lớn nhất là phá hủy nhà họ Lục.

Khương Tự khiêu khích: “Tầm mắt rộng chút đi, chỉ phá hủy nhà họ Lục thì ăn nhằm gì? Có bản lĩnh thì cậu khiến toàn bộ thế giới đều khuất phục dưới chân mình đi, để gió Trung Hoa thổi khắp thế giới đi!”

Con trai riêng: “…”

Ca sĩ sa sút tinh thần, bị đóng băng hoạt động nhiều năm, sự kiêu ngạo trong người bị phá hủy sạch sẽ.

Nghe giọng hát chói tai của đối phương, Khương Tự cực lực khen ngợi: “Hát rất hay, lần sau tiếp tục hát. Tôi cần nhân tài như cậu.”

Ca sĩ cảm động cực kỳ, cùng ngày thi đấu, anh thể hiện một đoạn âm cá heo ngay tại chỗ.

Cuối cùng, cậu út/con riêng/mọi người lệ rơi đầy mặt: Chị ấy/cô ấy là tri âm của tôi.

Khương Tự rõ ràng đang nghiêm túc phá bĩnh, nhưng nội dung truyện càng lúc càng lệch.

Cô chẳng những trở thành ánh trăng sáng trong lòng mọi người mà còn hấp dẫn sự chú ý của boss phản diện cố chấp kia.

**

Từ khi sinh ra tới nay, Lục Lẫm vừa không biết khóc, cũng chẳng biết cười.

Trời sinh anh không có cảm xúc gì cả, mãi đến khi anh gặp Khương Tự.

Bọn họ đều nói, người đàn ông lạnh tình lạnh tâm kia vì cô mà sinh tình, vì cô mà có tâm.

Mà không người nào biết, Khương Tự là ánh trăng sáng trong lòng Lục Lẫm.

Lục Lẫm cố chấp cả hai đời, dùng hết sự cố chấp của mình, nghịch thiên sửa mệnh đổi cho cô sống lại.

*Tôi bị xóa hết ký ức, nhưng linh hồn còn yêu em.

*Tôi muốn cô ấy sống lại một đời, tôi muốn cô ấy kiêu căng tùy ý.

***

Kiếp trước, Khương Tự là đại tiểu thư rực rỡ kiêu ngạo tài phiệt dân quốc. Cô sinh ra trong thời đại tràn ngập khói lửa, chiến hỏa nổi lên khắp nơi. Vì thân phận cao quý đặc thù của mình, từ bé đến lớn, Khương Tự đã gặp qua vô số biến cố nguy hiểm. Thế nên, Khương Tự luôn biết được vị trí và những gì mà mình đang nắm giữ.

Khương Tự phải học cách tự bảo vệ bản thân, luôn sắp xếp mọi thứ một cách hoàn hảo an toàn cho mình. Thế nhưng, mùa đông năm ấy, khi tuyết rơi mênh mông đầy trời, cô vẫn là không cách nào chống lại được vận mệnh.

Khương Tự, cứ thế c hết đi.

Thế nhưng, linh hồn Khương Tự lại được xuyên đến quyển sách này, trở thành một nữ phụ cùng tên. Theo nguyên tác, nguyên chủ Khương Tự là cô ba tiểu thư Khương gia hàng thật giá thật bị thất lạc khi còn nhỏ, mới được tìm trở về mấy năm nay.

Nguyên chủ lớn lên nơi Thanh trấn nghèo nàn xa xôi, rõ ràng là thiên kim lại phải sống những tháng ngày dài trong nghèo hèn khổ sở. Tất thảy của cô đều bị tước mất không thương tiếc. Ngay đến khi quay về, vị trí và tình cảm của những người thân trong gia đình dành cho cô cũng chỉ là sự lạnh nhạt, bất công và chán ghét.

Khương Tự lúc ấy, tựa như chú chim nhỏ bay lạc nơi phương Bắc giá lạnh, rõ ràng đã tìm thấy mùa xuân nơi phương Nam dịu dàng, lại chẳng thể cảm nhận được chút ấm áp nào. Bởi vì, luôn có một Khương Cẩm Nguyệt, chiếm hết mọi thứ của cô và tìm cách hủy hoại cô tàn nhẫn.

Khương Cẩm Nguyệt là nữ chính trong bộ truyện này. Cô ta được toàn bộ mọi người từ Khương gia đến Lục gia yêu thương sủng ái hết mực. Cô ta là thiên kim giả, cô con gái nuôi xinh đẹp thiện lương thông minh khéo léo. Mà Khương Tự chỉ có cái danh thiên kim thật, còn lại là kiêu căng, ngang ngược, tùy hứng, thích làm trời làm đất.

Thế nên, ở nơi này, nguyên chủ Khương Tự không được chào đón, thế giới của cô chẳng có ai bên cạnh. Đến ngay cả cuộc hôn nhân trăm tỷ giữa Khương Tự và người cầm quyền Lục gia Lục Lẫm trong mắt tất cả cũng chỉ là hôn nhân thương nghiệp, không tình yêu, không gì cả. Cán cân hạnh phúc ngay từ đầu đã lệch xuống khổ đau.

Vì thế, Khương Tự càng điên cuồng bày trò, chọc phá khắp nơi, luôn muốn đối đầu với Khương Cẩm Nguyệt. Thế nhưng, cô nào hay biết, kết cục của mình sẽ thê thảm đến thế. Bởi vì, Khương Cẩm Nguyệt sẽ gặp được nam chính là con riêng của Lục gia, Phó Tế Thần. Hắn ta chẳng những chiếm lấy gia sản của Lục gia, còn tra tấn Khương Tự đến c hết.

Lướt đến những dòng cuối cùng, thật đau lòng cho số phận đầy bi thương của nguyên chủ Khương Tự.

Nhưng bây giờ, Khương Tự đã không còn là Khương Tự của trước kia nữa rồi. Cô là đại tiểu thư tài phiệt thời dân quốc xuyên đến, kiêu ngạo cùng ngông cuồng, lóa mắt cùng tự tin. Vận mệnh của cô sẽ do cô nắm lấy, không có bất kỳ ai có thể thay đổi, kể cả những kẻ tự xưng là nữ chính, nam chính mang hào quang sáng chói trong bộ truyện này.

Vậy nên, sau khi trao đổi cùng hệ thống, Khương Tự liền biết bước tiếp theo mình nên làm gì. Cô sẽ không lấy lòng bất cứ ai, không cần khiến ai phải yêu mến thương hại. Giá trị số mệnh của cô sẽ tích lũy từ những chán ghét thù hận của những người xung quanh. Bởi vì, cô chính là nữ vương ở nơi này, thế giới này trong mắt cô cũng chỉ là những kẻ đáng ghét có giá trị lợi dụng khác nhau mà thôi.

Mang tâm thái của một đại tiểu thư cao ngạo lạnh lùng không để ai vào mắt, Khương Tự cứ thế từng bước hòa nhập với hoàn cảnh xa lạ nơi đây.

Ở hiện tại, mọi người đều trở nên bất ngờ với một Khương Tự hoàn toàn khác. Cô không còn là cô ba tiểu thư Khương gia dáng vẻ tự ti, âm u trầm tính, luôn khiến người ta chán ghét nữa rồi, cũng không phải là cô chủ Lục gia chẳng biết cái gì ngoài tiêu tiền hoang phí, phô trương.

Bây giờ, Khương Tự tựa như một quý cô cao quý vượt dòng chảy của đất trời ghé qua nơi này. Ở mỗi nơi cô đi qua, như muôn ngàn đóa hoa hồng nở rộ giữa nền tuyết trắng xóa. Khương Tự xinh đẹp, thông minh và tự tin biến tất cả những người xung quanh trở thành phông nền cho mình. Mà cô cũng có tư bản để có thể làm được những điều này.

Khương Tự thích mặc những bộ sườn xám rực rỡ nhiều màu sắc, thích mọi thứ mang phong cách, hơi hướng hoài cổ dân quốc. Dường như, không gian và thời gian xưa cũ ấy, còn có một điều gì đó rất quan trọng khiến cô lưu luyến trong tim mãi không thôi, nhưng lại chẳng thể nhớ ra. Cho đến khi cô gặp người chồng trên danh nghĩa của mình, cũng là người có thể cung cấp cho cô giá trị số mệnh lớn nhất sau mỗi lần dao động cảm xúc, Lục Lẫm.

Lục Lẫm là anh cả, người nắm toàn bộ quyền lực Lục gia. Từ bé, anh đã thông minh xuất sắc hơn người, được đào tạo để trở thành người thừa kế quyền uy với khối tài sản to lớn hơn trăm tỷ. Ở phương diện thương nghiệp cũng như các vấn đề khác, anh đều có thể xử lý rất tốt, chưa từng phạm sai lầm. Thế nhưng, ở phương diện tình cảm, anh lại cực kỳ lạnh nhạt, vô cảm, không quan tâm hay thay đổi bất kỳ cảm xúc nào với bất cứ chuyện gì hay với ai. Mọi người đều nói, anh trời sinh tính tình lạnh bạc, không có trái tim.

Vậy mà, giờ đây, trái tim vốn cô độc lạnh băng của Lục Lẫm, lại vì cô vợ mới cưới Khương Tự của mình mà dạo gần đây trở nên hỗn loạn, thậm chí là đau đớn đến tan vỡ. Anh quyết định bay về nước, cho lý trí một câu trả lời rõ ràng và cũng là cho trái tim được trải qua những rung động trước nay chưa từng có.

Chính Lục Lẫm cũng không biết rằng, trái tim mách bảo chưa bao giờ là sai lầm. Bởi vì, cuối cùng người anh chờ đợi đã đến. Cô ấy vượt qua muôn ngàn cách trở để trở lại bên anh, cùng anh viết tiếp câu chuyện bi thương kiếp trước một kết thúc có hậu.

“Tình yêu vượt qua hai đời.

Cuối cùng đạt được viên mãn ở kiếp này.

Kiếp trước, Khương Tự sống rực rỡ, đi vội vàng.

Kiếp này, Lục Lẫm muốn cô sống lại một đời, muốn cô kiêu căng tuỳ ý.

Lục Lẫm bị xoá đi hết thảy, nhưng linh hồn của anh vẫn yêu cô.

Khương Tự giữ anh dưới đáy lòng, nhưng cô nhận ra linh hồn của anh.

Thế gian ngàn vạn chúng sinh, thế sự ồn ào nhốn nháo.

Mà em chỉ thích mỗi linh hồn của anh.

Khương Tự, tuyết lại rơi rồi.

Lục Lẫm, lần này, em tới thật rồi.”

Khương Tự, em đã đến, anh cũng đã trở về.

Từ nay về sau, anh sẽ không để em rời xa anh nữa.

Vận mệnh giao điệp, nguyện vì em mà hủy hoại căn cốt, sửa thiên nghịch mệnh, đưa ta về bên nhau.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Được ăn cả ngã thì thôi (Măng Cụt, Hồng Bì, Kỷ Tử, Quýt) - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN