logo
REVIEW>> TRÊU CHỌC
treu-choc-0001
Tìm truyện
Donate

TRÊU CHỌC

Tác giả:

Tòng Tiện

Reviewer:

AI_Phong Lữ

Độ dài: 66

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 976

Giới thiệu:

Bình Thành có hai nhân vật nổi tiếng: Tuế Tri của nhà họ Thẩm, Sở Hòa của nhà họ Yến.

Kẻ trước chơi bời, người người  khinh miệt; người sau cao quý, ai ai cũng kính nể.

Vẫn nói trên đời có mười thứ xấu xa, Thẩm Tuế Tri biết đến tám thứ.

Yến Sở Hòa là người có tiếng trong thương giới, thanh danh lừng lẫy, giữ mình tuyệt đối.

Trong mắt bất cứ ai, họ đều khác nhau một trời một vực, đáng ra không nên xuất hiện cùng nhau.

… Cho đến ngày ấy, hai người bất ngờ lăn lên cùng một chiếc giường.

Sáng hôm sau, Thẩm Tuế Tri ra khỏi phòng tắm, Yến Sở Hòa ngồi bên giường hút thuốc, ánh mắt thản nhiên.

Nhìn thấy cô, anh dụi bỏ điếu thuốc, trịnh trọng nói: “Yến Sở Hòa, 28 tuổi, cha mẹ còn khỏe mạnh, có nhà, có xe, nếu em cảm thấy được, bây giờ mình sẽ cưới luôn.”

Thẩm Tuế Tri: “???”

Vì thế sau đó, hai người không có khả năng ở bên nhau nhất Bình Thành, lại bị chụp được cảnh đứng cạnh nhau trước cửa cục Dân chính.

Quyển sổ đỏ trên tay, trông thật sự chói mắt.

Mọi người: Vãi đạn?!

*

Hồi còn nhỏ, Thẩm Tuế Tri từng bị bắt cóc, trên cổ tay có một vết sẹo nhiều năm rồi mà vẫn không mờ được.

Cô cho Yến Sở Hòa xem, thản nhiên hỏi: “Có phải xấu lắm đúng không?”

Yến Sở Hòa nhìn lướt qua, không trả lời, chỉ điềm tĩnh nói: “Anh hôn lên rồi.”

***

Có người từng nói với tôi rằng “Mỗi người sẽ có một câu chuyện riêng mà mình muốn che giấu” và với nữ chính Thẩm Tuế Tri cũng vậy.

Thẩm Tuế Tri người con gái mang trong mình biết bao nhiêu đau thương tủi nhục. Sinh ra với thân phận người con riêng của bố, cả cuộc đời cô chưa có lấy được một lần vui vẻ. Tuổi thơ với cô mà nói chỉ toàn là những mảng màu đen tối, bố mẹ không yêu thương quan tâm. Khi cô bị bắt cóc, bị nhốt trên căn phòng tối tăm không có chút ánh sáng nào, cô tưởng như mình đã c hết…

Khi lớn lên, Thẩm Tuế Tri biến mình thành một con người đầy gai góc, ăn chơi, rượu chè, đàn đúm, những thói hư tật xấu cô đều có. Thứ duy nhất khiến cô bình tâm, gửi những tâm tình vào đó là những ca khúc do tự tay cô sáng tác. Một nhạc sĩ SZ bí ẩn nhưng đâu ai biết đó lại là cô tiểu thư nhà họ Thẩm - Thẩm Tuế Tri.

Yến Sở Hoà người tập hợp đầy đủ tất cả những yếu tố của một người đàn ông hoàng kim. Từ gia cảnh, học thức, nhan sắc anh đều có đủ. Có lẽ cuộc đời anh đã bước sang một trang khác đầy bất ngờ kể từ khi gặp được Thẩm Tuế Tri.

Trong ấn tượng của mọi người, Thẩm Tuế Tri là một người con gái hư hỏng, cuộc sống hỗn loạn vô cùng. Nhưng chỉ có một mình Yến Sở Hoà biết cô đã phải chịu tổn thương như thế nào từ cả quá khứ đến hiện tại.

Khi biết cô bị bệnh, thường xuyên mất ngủ, phải dựa vào thuốc để duy trì trái tim anh đau xót đến nhường nào. Cả khi gặp bóng tối, từ một người con gái mạnh mẽ cô trở về với trạng thái sợ hãi, hoảng loạn, dường như cả bóng tối ấy đang nuốt chửng lấy cô.

Nhìn người con gái cố tỏ ra kiên cường, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng mà vỗ về. Cả tuổi thơ của anh chưa từng có lấy một ngày yên bình đến cả khi lớn lên cũng luôn bị người đời đánh giá, bị mẹ kế theo dõi.

Vào đêm giao thừa của năm mới, thấy Thẩm Tuế Tri chỉ có một mình, Yến Sở Hoà đã kéo cô cùng đi đón năm mới với mình. Anh không muốn cô một mình cô đơn giữa cuộc đời này nữa. Anh cùng cô ăn tối, cùng cô dạo trên con đường ngập tuyết, tặng cô “Bồ đề tinh nguyệt”. Anh chỉ mong cuộc đời sau này của cô mãi luôn bình an, vui vẻ. Anh lặng lẽ hôn cô, cô lại ngại ngùng chạy trốn sang nước Đức xa xôi.

“Em đừng trốn anh.”

Từ khi biết Yến Sở Hoà có tình cảm với mình, Thẩm Tuế Tri luôn luôn chạy trốn. Kết quả tình yêu của bố mẹ cô, và cô của hiện tại cũng sẽ chẳng thể cho anh một tình yêu trọn vẹn. Bóng tối này hãy để một mình cô chìm trong đó là đủ rồi. Còn anh thuộc về nơi có ánh nắng rực rỡ hơn chứ không phải buộc chặt nơi tối tăm ấy.

Nhưng tình cảm chân thành, sự ân cần của Yến Sở Hoà đã làm Thẩm Tuế Tri rung động. Quả thực từ bé đến lớn cô vẫn chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm chân thật là như thế nào? Hơi ấm mà anh dành cho cô, cô vừa muốn buông tay lại vừa muốn nắm lấy.

Từ khi Yến Sở Hoà theo đuổi Thẩm Tuế Tri thành công, cô dọn đến sống với anh. Đây là khoảng thời gian mà Thẩm Tuế Tri cảm thấy thật hạnh phúc.

Thế nhưng, hạnh phúc luôn là thứ mà ông trời muốn trêu đùa chúng ta nhất. Mẹ của Thẩm Tuế Tri rời khỏi thế giới này, một lần nữa cô lại bị bỏ rơi. Tia hy vọng của cuộc sống mất đi, mọi thứ tốt đẹp cũng dần tan biến không còn chút ý nghĩa nào, cũng là lúc cô nghĩ đến cái c hết.

“Anh thuộc về cô gái khác. Còn em thuộc về cô đơn.”*

Khi mẹ của cô mất, Yến Sở Hoà không có ở trong nước, không thể ở bên cô lúc khó khăn khổ sở. Khi nhận được tin nhắn “Xin lỗi” của cô cũng là lúc cô đã chọn cho mình một lối thoát sau ngần ấy năm giày vò. Anh gọi người điều tra tung tích của cô, lập tức bay về nước một cách nhanh nhất.

“Anh đồng ý tạm thời tách nhau ra, em đừng c hết được không?”

Một người đàn ông như Yến Sở Hoà cao cao tại thượng hô mưa gọi gió nói ra câu ấy, anh đã bất lực biết nhường nào. Anh không thể cứu cô ra vũng lầy tối tăm ấy…

Sau lần đó, Thẩm Tuế Tri quyết định rời đi, cô lang thang du lịch quanh thế giới này, đến những nơi mà cô từng ao ước được một lần tới thử. Giao thừa lại đến, cô lặng lẽ quay trở về Bình Thành chỉ để nhìn thấy anh một lần. Cô đã khóc rất lâu trước mặt một người bà xa lạ, điều mà cô chưa từng làm.

Khi dừng lại ở một đất nước, Thẩm Tuế Tri đã đắn đo khi mở cuốn nhật ký của cô. Đó là hồi ức của cô và cả anh nữa. Nhưng cô vẫn quyết định mở ra, lật đến trang cuối cô đã bất ngờ khi nhìn thấy một miếng bìa gập. Trong ấy là những lời nói yêu thương, trân trọng, xót xa và cả những mong ước bé nhỏ của anh.

Vùng Thẩm Tuế Tri ở bị sạt lở đất, Yến Sở Hòa cấp tốc bay sang tìm cô. Khi gặp lại anh, nơi đất khách quê người, trái tim của cô mềm yếu. Lần này cô không muốn buông tay nữa, cô muốn cùng anh sánh bước trên con đường hạnh phúc của riêng mình.

Lần sau em rơi nước mắt đó là giọt nước mắt của hạnh phúc.

Sau hai năm chờ đợi không đi tìm cô, anh thật sự đã chờ được người con gái ấy. Mong rằng cô gái của anh sẽ mãi mãi vui vẻ, hạnh phúc như bây giờ.

“Gửi đến ánh trăng” ca khúc mà Thẩm Tuế Tri dành cho Yến Sở Hoà - người chồng của mình. Anh là ánh trăng của em chiếu sáng cho em vào những lúc đen tối nhất. Cảm ơn thế giới này đã mang anh đến với em.

Tình yêu vẫn luôn như vậy, luôn là một cái gì đó rất thiêng liêng. Tình cảm trân quý dù khó khăn đến đâu đôi ta cũng có thể vượt qua được.

____

*Trích từ bài hát Rồi em sẽ gặp một chàng trai khác do HippoHappy thể hiện.

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Jins

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN