logo
REVIEW>> TRÊU CHỌC
treu-choc
Tìm truyện
Donate

TRÊU CHỌC

Tác giả:

Trương Tử Nha

Designer:

AI_Lâm

Độ dài: 42

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 2574

Giới thiệu:

Đây là một câu chuyện về một nữ vương ngạo kiều và trung khuyển--

Đây cũng là một câu chuyện về lửa nóng ấm áp và băng tuyết lạnh giá ——

Cô chưa từng nghĩ tới sự xuất hiện của Cố Giang sẽ phá vỡ cuộc sống nhạt nhẽo của mình.

Anh thâm tình, trung thành, có c hết vẫn lẽo đẽo theo sau.

Cô bối rối tiếp chiêu, trào phúng, o ép, nhưng quen có anh cô từng bước từng bước thối lui.

*

“Phạm Tiểu Thuần, anh biết em không thích anh tỏ tình, nhưng hôm nay là sinh nhật của em, anh không có quà, vì vậy lấy bản thân đưa tới tặng em. Em cũng biết anh nghèo, anh lấy tiền tiết kiệm mua vé máy bay đến gặp em, vé một chiều, anh đã chẳng còn tiền để về. Nếu như em không tiếp nhận anh, đón anh về, vậy thì anh chỉ có thể sinh ở thành phố C nhưng c hết ở thành phố B.

Thật ra anh rất biết nghe lời và vô cùng cầu tiến, anh còn biết nấu cơm quét dọn. Tuy hiện tại anh không có tiền, nhưng sau này khi tốt nghiệp xong, anh nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền nuôi em. Nếu em không ngại, anh còn biết làm ấm giường... anh rất yêu em."

*

“Vợ ơi, mình cùng làm chút chuyện có ích cho tinh thần và cơ thể đi?"

“Anh nói gì chứ?”

“… Đi ngủ sớm một chút.”

*

“Thuần Thuần, gả cho anh.”

“Cố Giang, tài sản hơn trăm triệu, xuống được nhà bếp lên được phòng khách, nấu cơm quét dọn tuỳ ý em sắp đặt, đời này chỉ trung thành với mỗi mình em."

***

Con người tồn tại trên đời vui buồn, hạnh phúc tựu chung đều nhờ vào những thứ mang tên như trải nghiệm, kỉ niệm, kí ức… Người ta vẫn thường nói, nếu mất đi kí ức thì có khi đó lại là điều hạnh phúc, chưa một ai từng chiêm nghiệm để đưa ra lời khẳng định. Nhưng có một điều chắc chắn hơn hết, đó là người không nhận ra mình thiếu mất kí ức, mới là người đáng thương nhất.

Phạm Tiểu Thuần sinh trưởng trong gia đình thượng lưu, gia thế cô hiển hách, cuộc sống của cô luôn bị người mẹ ruột thịt của mình kiềm chế, với một thiếu nữ như cô, để có một người bạn thân là điều vô cùng vô cùng xa xỉ.

Ngày đầu tiên cô xuất hiện ở kí túc xá đại học C, cô đã gây ra ấn tượng khá mạnh với ba cô bạn cùng phòng. Phạm Tiểu Thuần lạnh lùng, kiệm lời, vừa khó gần lại vừa gai góc. Chưa ai hỏi qua, vì sao Phạm Tiểu Thuần trông bề ngoài xinh đẹp, đáng mến nhưng nội tâm lại trống trải và vắng lặng như vậy.

Phạm Tiểu Thuần không thừa nhận bản thân cảm thấy cô đơn giữa môi trường xa lạ, cô tự tạo một vỏ bọc xù xì, muốn mọi người đều tránh xa cô, để cô tuỳ ý trải qua những ngày tháng tẻ nhạt, chìm đắm trong quãng thời gian nhàm chán vốn không nên có với một cô gái đang tuổi thanh xuân.

Nếu ngày ấy Cố Giang không lại một lần nữa làm quen với cô, thì phải chăng Phạm Tiểu Thuần sẽ mãi tiếp diễn như vậy?

Sự xuất hiện của Cố Giang không khác gì ánh mặt trời rạng rỡ, cố gắng len lỏi để rọi sáng không gian u tối chẳng biết đã xuất hiện từ lúc nào trong lòng cô. Anh kiên trì bám lấy cô, nhắc cho cô nhớ kí ức về thuở trung học, cái thuở mà hai người đã thầm mến nhau nhưng vì sự cố mà mãi chưa nói thành lời.

Tất nhiên, mọi sự tiếp diễn đều mang một ý nghĩa nhất định, giống như ông trời đang muốn dùng một tình cảm chân thành để bù đắp cho Phạm Tiểu Thuần, để kí ức của cô không còn là sự đau khổ vì bị bạn phản bội, không còn là hình ảnh máu đỏ lan tràn từ một người bạn khác, là kí ức đã ám ảnh cô khiến cô phải tự phong bế bản thân…

Cố Giang hiểu Phạm Tiểu Thuần, anh biết sau sự cố, cô mất đi kí ức, anh tình nguyện mặt dày ngày ngày theo đuôi cô, nói cho biết rằng cô không phải một mình, khi cô tuyệt thực để phản đối mẹ, anh sẽ leo rào mang thức ăn do mình tự nấu đến tiếp tế cho cô, khi cô gặp chuyện khó nói, anh sẽ là người đầu tiên dẫn cô đi bốc thuốc, ngày xưa Phạm Tiểu Thuần từng dịu dàng ấm áp như thế nào, anh đều sẽ cố gắng giúp cô lấy lại từng chút một.

Người bắt đầu đoạn tình cảm là Phạm Tiểu Thuần nhưng người duy trì nó lại là Cố Giang, sự cố chấp của anh đằng đẵng tám năm trời. Năm thứ nhất anh tự tay đan một chiếc khăn choàng cổ cho cô, năm thứ hai lại tặng cô bức tranh sơn dầu anh đích thân vẽ. Anh muốn khi không có mình cạnh bên, chiếc khăn kia sẽ thay anh mang đến cảm giác ấm áp cho cô, nếu cô đã quên lúc cười trông cô xinh đẹp nhường nào, anh sẽ giúp cô lưu giữ bằng phương pháp thủ công tràn đầy tình cảm này.

Năm thứ ba, khi Phạm Tiểu Thuần vẫn chưa chấp nhận anh, Cố Giang “ngốc” đã tự tạo một bất ngờ cho cô, hy vọng tạo ấn tượng mạnh cô sẽ ghi nhớ kỹ càng.

“Phạm Tiểu Thuần, anh biết em không thích anh tỏ tình, nhưng hôm nay là sinh nhật của em, anh không có quà, vì vậy lấy bản thân đưa tới tặng em. Em cũng biết anh nghèo, anh lấy tiền tiết kiệm mua vé máy bay đến gặp em, vé một chiều, anh đã chẳng còn tiền để về. Nếu như em không tiếp nhận anh, đón anh về, vậy thì anh chỉ có thể sinh ở thành phố C nhưng c hết ở thành phố B.

Thật ra anh rất biết nghe lời và vô cùng cầu tiến, anh còn biết nấu cơm quét dọn. Tuy hiện tại anh không có tiền, nhưng sau này khi tốt nghiệp xong, anh nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền nuôi em. Nếu em không ngại, anh còn biết làm ấm giường... anh rất yêu em."

***

“Trêu chọc” có thể nói là một bộ truyện diễn tiến từ thanh xuân vườn trường đến áo cưới hạnh phúc. Câu chuyện mở đầu khá gai góc và u ám, bởi hình ảnh một Phạm Tiểu Thuần xa cách tạo một cảm giác khó lấy cảm xúc từ người đọc, tuy nhiên, nếu chúng ta kiên nhẫn theo dõi quá trình câu chuyện mở nút thắt, chúng ta sẽ hiểu được, vì sao Phạm Tiểu Thuần lại trở nên như thế.

Thiếu nữ học năm đầu cấp ba xinh tươi hoạt bát, đáng yêu lại hiểu chuyện, mọi sự khởi đầu của thời thanh xuân của cô vô cùng ngọt ngào, cô có người bạn thân Hạ Lâm thường xuyên cùng chia sẻ vui buồn, có cậu bạn Thần Chiêu Quân điềm đạm, hiền lành, cô còn có Cố Giang - người mà cô thầm mến ở bên cạnh.

Nếu tất thảy mọi chuyện đều suôn sẻ thì há đây chẳng phải câu chuyện thanh xuân vườn trường kiểu mẫu đây sao? Nhưng không phải đâu ạ. Tình cảm có thể kết nối con người với con người, thì đồng thời nó cũng có thể phá nát một mối quan hệ. Ngỡ Hạ Lâm là bạn thân thiết sẽ mãi sát cánh cùng Phạm Tiểu Thuần, nhưng nào như mong ước, Hạ Lâm thích Cố Giang. Chính từ lúc cô nàng kể chuyện này với Phạm Tiểu Thuần, thì là lúc tình cảm giữa hai cô bạn dần rạn nứt.

Tiết tấu câu chuyện lên đến đỉnh điểm khi Hạ Lâm là nguyên nhân gián tiếp gây nên tai nạn cho cả Phạm Tiểu Thuần và Thần Chiêu Quân, khiến Phạm Tiểu Thuần phải tạm nghỉ học một năm và đi chữa trị, tạo nên một mảng trắng xoá mà Phạm Tiểu Thuần không nghĩ tới.

Một nửa mạch truyện về sau là cả quá trình Cố Giang đã giúp Phạm Tiểu Thuần dần dần trở nên ấm áp trở lại, anh quan tâm chăm sóc cô từng chút một, hiểu cô còn hơn cả bản thân cô nhận ra.

“Anh biết cô không thích bị người khác đánh giá, dò hỏi nên tự nguyện chậm rãi tìm hiểu. Biết cô không thích trói buộc nên lựa chọn để cô xong việc riêng rồi mới đến lượt mình. Biết cô ghét ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người nên khi ra ngoài, anh sẽ đi phía trước để che chắn những ánh mắt đó. Yêu cô nên lựa chọn thuận theo cô.”

Từng con chữ khiến người đọc phải xúc động vì ganh tỵ, mấy ai trong đời tìm được một người tình nguyện yêu nhiều như Cố Giang yêu Phạm Tiểu Thuần kia chứ?

Phạm Tiểu Thuần là nữ vương “ngoài lạnh trong nóng”, không sao, đã có Cố Giang đây yêu cô bằng cả trái tim, bảo vệ cô khỏi những kẻ ác ý, lấy lại công bằng khi cô bị ức hiếp, nhấn thêm một nét vào chữ “Công bằng” để chúng ta có thêm lòng tin rằng: Nếu bạn gặp phải chuyện đau khổ, ông trời sẽ đền bù cho bạn gấp bội.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Nguyệt Quý

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN