logo
REVIEW>> TRẤN TRÊN CÓ LỜI ĐỒN
tran-tren-co-loi-don
Tìm truyện
Donate

TRẤN TRÊN CÓ LỜI ĐỒN

Tác giả:

Nhất Bả Tú

Thể loại:

Hiện đại,

SE

Độ dài: 24

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 312

Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện của một người - không hẳn là câu chuyện tình yêu, mà chỉ là câu chuyện cuộc đời của người ấy mà thôi.

Cậu ấy tên là Trung Nặc Thần.

Cậu không biết cha mình là ai - ông bỏ đi khi cậu còn chưa ra đời. Năm cậu lên sáu, mẹ cậu t ự sát. Năm lên bảy, cậu bị Tử Tùng - người mà mình vẫn luôn coi là anh trai c ưỡng bức. Sau đó cậu bị hắn giữ lấy, sống những ngày tháng chẳng khác nào địa ngục.

Trung Nặc Thần khao khát muốn rời khỏi cái trấn nhỏ này, rời khỏi quá khứ đau thương và những lời đồn ác ý ngày ngày bủa vây mình. Người ta đồn cậu là trai bao, đồn cậu thường đi quyến rũ đàn ông. Lời nói như nhát d ao. Những lời đồn khi ấy sinh ra chủ yếu vốn để vui miệng kẻ nói, nhưng đồng thời cũng tàn nhẫn đ âm cho người bị hại tới mức m áu me đầm đìa.

Nếu hỏi tôi rằng Trung Nặc Thần có dũng cảm hay không, tôi sẽ không do dự trả lời rằng: Có, cậu ấy là một trong những người dũng cảm nhất mà tôi biết. Trong khi những đứa trẻ sáu, bảy tuổi bình thường khác được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, thì sự hồn nhiên của cậu đã bị chôn vùi ở cái trấn nhỏ kia với bao đau đớn về thể xác và tâm hồn. Nhưng dù thế, cậu vẫn nén đau mà sống tiếp. Cậu khiến tôi nhớ đến một câu nói, trên đời này, chỉ sống thôi cũng đã là một việc vô cùng can đảm rồi.

Cậu chỉ mong có thể bước ra khỏi vũng bùn nhơ nhuốc kia, hướng về phía có ánh sáng. Thật ra cậu cũng có người mình thích. Cậu cẩn thận ôm ấp tình yêu của mình, xăm ký hiệu tên người ấy lên da thịt, để chờ một ngày kia khi gặp lại, cậu có thể nói với người đó rằng, cậu thích cậu ấy biết bao. Cậu ước khi rời khỏi cái trấn nhỏ này và quá khứ đầy bóng tối kia, cậu có thể làm lại từ đầu với người ấy.

“Tôi từng đặt vé xe lửa khởi hành mùng mười sáu tháng Giêng đến Thượng Hải để tìm cậu. Vốn là ngày đó đã được gặp lại cậu. Tôi sẽ kể lại cho cậu nghe, rằng tôi đã thích cậu, tôi thích cậu trước khi cậu thích tôi cơ. Tôi sẽ hỏi cậu, rằng cậu còn thích tôi không. Tôi sẽ hỏi cậu, rằng cậu có thể cho tôi thêm một cơ hội chăng.”

Cậu muốn đi tìm Thạch Vô Mẫn, muốn thổ lộ lòng mình, muốn họ sống hạnh phúc bên nhau để bù đắp cho thời gian cả hai đều bỏ lỡ.

Ấy vậy mà ước nguyện nhỏ nhoi ấy của cậu, rốt cuộc lại chẳng thành.

Ngày gặp lại Thạch Vô Mẫn, giữa hai người là ngăn cách không thể nào hoà giải.  Hiểu lầm, nghi ngờ, đau đớn, cuồng nộ… tình yêu khiến Thạch Vô Mẫn đánh mất lý trí và làm ra những việc không thể tha thứ với Trung Nặc Thần. Thạch Vô Mẫn khăng khăng rằng Trung Nặc Thần lừa cậu ta, người cậu yêu chỉ có Tử Tùng. Dù Trung Nặc Thần có giải thích bao lần đi chăng nữa, cậu ta cũng chẳng nghe. Vậy là dần dần, trước sự thật, thương tổn và giằng xé, trái tim cậu cũng dần trở nên c hết lặng.

Rồi khi Trung Nặc Thần đang tuyệt vọng trong lồng giam của Thạch Vô Mẫn thì Ân Thượng xuất hiện. Hắn nói sẽ bảo vệ cậu, để cậu yên tâm dựa vào hắn. Vậy nhưng hoá ra tất cả cũng chỉ là một màn kịch đầy dối lừa.

Có lúc tôi nghĩ, tại sao tình yêu có thể đau đớn đến vậy nhỉ. Tại sao người ta cứ nhân danh tình yêu để tổn thương nhau hoài thế. Tại sao lại nhân danh tình yêu để… khiến Trung Nặc Thần đau khổ.

Tử Tùng nói, “Anh biết thừa, sao em thích anh được chứ? Với những chuyện đã xảy ra… anh biết em sẽ không thích anh mà, anh… anh chỉ mong em đừng quên anh. Bởi vì em cứ luôn hờ hững trước mọi chuyện như vậy, em cứ muốn rời khỏi đây, rồi em không về nữa. Em muốn kiếm cậu ta. Sao em có thể quên anh được chứ? Anh không muốn thế, cũng không cam lòng.”

Thạch Vô Mẫn nói, “Trung Nặc Thần à, em nhớ anh lắm.”

Ân Thượng nói, “Từ nay tôi bảo vệ em.”

Ai cũng nói yêu Trung Nặc Thần, muốn ở bên cậu, nhưng ai nấy đều tổn thương, giày vò cậu. Đến khi họ bừng tỉnh và muốn bù đắp cho cậu ấy, thì điều mà Trung Nặc Thần muốn chỉ là họ hãy để cậu yên. Họ đau khổ vì tình yêu, chẳng lẽ cậu không thế? Mà những thương tổn cậu phải chịu, còn đớn đau hơn họ gấp trăm gấp nghìn lần. Họ có bị anh trai kết nghĩa c ưỡng bức không? Có bị người mình dành hết niên thiếu nhung nhớ nghi ngờ và giam cầm không? Có bị người mà mình hết lòng tin tưởng lừa dối không?

Tôi cảm thấy Trung Nặc Thần là một người rất đau khổ, bởi cuộc đời cậu chẳng có mấy ngày yên vui. Cha cậu bỏ hai mẹ con cậu từ khi cậu còn chưa ra đời, thế rồi mẹ cậu chịu đủ điều tiếng, rằng do mẹ cậu ng oại tình nên mới chửa hoang ra cậu, nên cha cậu mới vứt bỏ hai người. Mẹ Trung Nặc Thần không chịu nổi lời gièm pha của hàng xóm láng giềng, vậy nên bà t  ự tử.

Ngày mẹ mất, cậu mới sáu tuổi. Hơn ai hết, cậu hiểu rõ rằng mẹ ra đi vì không thể chịu được những lời đồn đại ác ý kia. Sức sát thương của lời nói mạnh tới nhường nào… khi còn sống, ông nội Trung Nặc Thần cũng từng nắm tay cậu, hiền từ dặn dò: “Miệng đời đáng sợ, con phải thận trọng từ lời nói đến việc làm nhé.”

Nhưng cuộc đời cậu cũng bị những lời đồn ấy huỷ hoại, hơn nữa điểm xuất phát của chúng là là người mà cậu dành trọn tình cảm để tin tưởng.

Bẽ bàng và nực cười xiết bao.

Đây là một trong số ít câu chuyện mà tôi thực lòng không muốn nhân vật thành đôi. Tôi mong Trung Nặc Thần có thể rời bỏ quá khứ và những người khiến cậu đau đớn, mỏi mệt kia và bắt đầu một cuộc đời khác ít đau đớn hơn. Cậu có thể làm việc ở một tiệm sách, cũng có thể lái taxi dạo, miễn là cậu thấy vui vẻ và thanh thản. Tôi thương Trung Nặc Thần lắm, thương vô cùng, thương đến nỗi lần nào đọc “Trấn Trên Có Lời Đồn”, tôi cũng khóc. Khi viết những dòng này để chia sẻ với bạn câu chuyện của cậu ấy, mắt tôi cũng rớm lệ.

Đây chẳng phải một câu chuyện tình yêu màu hồng, mà là một câu chuyện đời của một người con trai tên là Trung Nặc Thần. Cậu ấy hai mươi bảy tuổi, đã chịu nhiều thương tổn, có lúc cậu muốn c hết, nhưng vẫn kiên cường sống tiếp. Vậy nên tôi cứ nhớ mãi một câu này, nó khiến tôi không thể quên được sự dũng cảm của Trung Nặc Thần, cũng khiến tôi muốn can đảm mà sống, dù có gặp phải bao nhiêu gian truân.

“C hết thật dễ, sống tiếp khó biết bao.”

Hi vọng chúng ta đều có thể can đảm mà sống.

____

“...” Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Kokuu

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết.

BÌNH LUẬN