logo
REVIEW>> TOUCH
touch
Tìm truyện
Donate

TOUCH

Tác giả:

Adachi Mitsuru

Độ dài: 12

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 556

Thuở còn nhỏ xíu, Minami Asakura đã có một ước mơ rất nồng cháy, đó là đến được Koshien - nơi diễn ra Giải vô địch bóng chày các trường trung học Nhật Bản, là sự kiện thể thao nghiệp dư lớn nhất của đất nước mặt trời mọc này.

Minami yêu bóng chày vô cùng, cô cũng truyền lại tình yêu nhiệt thành đó cho hai cậu bạn thân Tatsuya và Kazuya - cặp anh em sinh đôi nhà Uesugi, hai người bạn đã cùng cô lớn lên và trải qua những ngày tháng học trò ngây ngô, tinh nghịch nhất.

Có thể nói, bộ ba Tatsuya - Minami - Kazuya quen nhau, lớn lên cùng nhau như một sự sắp đặt tuyệt vời của định mệnh, đầy trùng hợp và cũng rất ngẫu nhiên.

“Nhà Uesugi và nhà Asakura là láng giềng lân cận.

Ngẫu nhiên là ba đứa trẻ con của hai nhà lại sinh cùng năm.

Cả ba rất thân thiết, lúc nào cũng có nhau. Thêm nữa… bọn nhóc rất tinh nghịch.

Một ngày nọ, không chịu nổi những trò phá phách của lũ tiểu quỷ. Ba mẹ hai bên cùng bỏ tiền xây một ngôi nhà nhỏ trên khoảng sân chung giữa hai nhà.

Lúc đầu đó là nơi chơi đùa của bọn trẻ. Sau được “chuyển đổi chức năng” thành góc học tập.

Và rồi…

Có lẽ kể từ dạo ấy cả ba bắt đầu nhận ra… có một thành viên trong “bộ tam” không giống hai tên còn lại.”

Năm 14 tuổi, Minami là một cô bé xinh đẹp, dễ thương, là con ngoan trò giỏi và là niềm tự hào của gia đình.

Năm 14 tuổi, Kazuya là ngôi sao bóng chày số một của học viện Meisei, đẹp trai, học giỏi, hiền hậu, tốt bụng… cậu chính là tấm gương con nhà người ta mà mọi người luôn ngưỡng mộ.

Năm 14 tuổi, Tatsuya là một cậu học sinh “tưng tửng” khi dùng hầu hết thời gian vào những chuyện không đâu, chẳng chịu để tâm vào việc học hành nghiêm túc. Tính tình thì xuề xòa và luôn giữ thái độ lười biếng, dễ chán nản bỏ cuộc khi gặp phải khó khăn.

Minami luôn được nhiều chàng trai để ý yêu thầm, Kazuya cũng được vô số thiếu nữ nhớ nhung tương tư, nhưng ít ai dám can đảm bày tỏ vì đối với họ, Kazuya và Minami luôn là cặp đôi đẹp nhất, tài sắc vẹn toàn nhất của trường Meisei.

Kazuya yêu thầm Minami, từ nhỏ cậu đã vì cô mà cố gắng rất nhiều, cậu không phải kiểu thiên tài giống như anh hai, không thể vừa ném bóng liền trúng đích giống như anh trai đã làm. Thành quả cậu có được bây giờ là tích lũy từ những ngày tháng tập luyện không ngừng nghỉ, vì đưa Minami đến Koshien, vì nụ cười rạng ngời của cô ấy… Chính điều đó là động lực để Kazuya luôn ngẩng đầu bước tiếp dù khó khăn thế nào.

Minami thích Tatsuya, có lẽ cô cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được vì sao mình lại có tình cảm với một con người “tưng tửng” đến thế. Tatsuya luôn làm Minami phải bận tâm để ý, cậu luôn làm cô phải lo lắng không thôi, là những lần chơi ngu nghịch ngợm khiến cả ba cùng bị bệnh, là những khi cô phải tức điên lên trước những trò đùa ngốc nghếch của anh chàng. Nhưng càng bận tâm để ý thì sự hiện diện của Tatsuya lại càng khắc sâu vào trái tim Minami và rồi một ngày nó biến thành tình yêu lúc nào không hay.

Tatsuya thích Minami, nhưng cậu lại không đủ can đảm để cạnh tranh với Kazuya. Hồi nhỏ, khi Kazuya bỏ ra biết bao nỗ lực để hoàn thành ước mơ của Minami, Tatsuya vẫn còn ngây ngô chưa biết “thích” là gì, nên cậu cũng chưa từng vì Minami mà cố gắng.

Ngày Kazuya luyện tập ném bóng không ngừng nghỉ, cậu thoải mái ở trong nhà xem tivi, đọc tạp chí.

Ngày Kazuya dựa vào những cố gắng vất vả để trở thành tay ném chủ lực của đội bóng, cậu tụ tập chơi đùa với đám bạn thân cùng lớp.

Ngày Kazuya đưa đội bóng đến trận chung kết, chỉ cách việc dành chiếc vé đến Koshien bằng một trận đấu cuối cùng, cậu cũng chỉ là một người cổ vũ nhiệt thành chứ không phải là một tuyển thủ góp công cho đội bóng.

Tatsuya biết cậu yêu Minami và vẫn chưa quá muộn để phấn đấu trở thành một người xứng với cô, nhưng cậu lấy tư cách gì để đòi cạnh tranh công bằng em trai của mình, người đã dành cả cuộc đời chỉ để hoàn thành ước mơ cho cô ấy. Tatsuya không thể can đảm bày tỏ vì Kazuya là đứa em trai mà cậu yêu thương và quan trọng hơn, Kazuya xứng đáng hơn cậu rất nhiều.

Trong cuộc tình tay ba này, Tatsuya là người đã chọn lùi bước về sau.

Nhưng cuối cùng số phận nghiệt ngã lại bắt Kazuya là người buông tay…

Năm 15 tuổi, ông trời mang Kazuya đi để lại một “bộ ba” không bao giờ còn trọn vẹn. Năm tháng của cậu đã mãi dừng ở tuổi trẻ tươi đẹp nhất, khi bao hoài bão vẫn còn lại ở phía sau.

Khi nhìn mặt Kazuya lần cuối, Tatsuya không khóc vì rõ ràng gương mặt tươi đẹp của cậu bình yên như đang ngủ, tất cả “giống như một lời nói dối… có phải không?”. Cũng không nghe thấy tiếng khóc của Minami vì tiếng tàu xe ồn ào ngoài kia đã lấn át mọi bi thương tuyệt vọng.

Katchan mất rồi, đứa em lúc nào cũng lải nhải quan tâm như ông cụ non của Tatchan mất rồi

Katchan mất rồi, cậu bạn thân dịu dàng tốt bụng luôn khiến Minami an tâm đã không còn.

Katchan mất rồi, mất ngay ngày chung kết vòng loại, cuối cùng đội bóng đã thi đấu khi mất cầu thủ chủ lực và thua sát nút 4-3, chiếc vé Koshien cũng tuột khỏi tầm tay trong gang tấc.

Nhưng giờ đây, có lẽ ước mơ lớn nhất của Minami đã không còn là Koshien nữa rồi…

Sau cùng thì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, hoài bão dang dở của Katchan xin trao lại cho Tatchan hoàn thành. Còn tình cảm giữa Minami và Tatchan cũng xin để lại cho thời gian, thử thách và hai người họ tự trả lời… Hãy mạnh dạn tiến lên, thực hiện mộng tưởng, dù thành công hay thất bại thì cũng không phải nuối tiếc vì mình đã từng cố gắng!

“Hãy đưa Minami đến Koshien nhé!”

.

.

.

Adachi Mitsuru là một trong những tác giả manga nổi tiếng với lượng fan đông đảo ở bên Nhật và cả Việt Nam. Adachi sensei luôn là một bậc thầy về việc miêu tả tâm lí nhân vật qua những khung tranh ít lời, thậm chí là không lời. Với nét vẽ rất dịu mắt và dễ thương, nội dung đa số về đời sống học đường nhẹ nhàng nhưng không kém phần hài hước hay sâu lắng, Adachi sensei đã cho ra đời hàng loạt các tác phẩm nổi tiếng được mọi người đón nhận nồng nhiệt, và có thể nói “Touch” chính là tuyệt phẩm để đời nhất của Adachi sensei.

“Touch” là bộ truyện đã làm nên tên tuổi của Adachi, một bộ truyện đã làm rất tốt ở cả hai tuyến: Tình cảm và thể thao. Những trận đấu bóng chày đỉnh cao với không khí hồi hộp, hấp dẫn và căng thẳng, những phân đoạn tình cảm nhẹ nhàng, trong sáng, ngây thơ và cũng rất ngọt ngào. Ngoài ra, cảnh đắt giá nhất trong truyện có lẽ là cảnh Katchan mất, chỉ bằng vài khung tranh không lời, tác giả đã lột tả rất chân thật nỗi đau của Tatchan và Minami, để lại dấu ấn khó phai trong lòng người đọc.

Hơn thế, “Touch” không đơn giản là một bộ truyện tranh học đường tình cảm bình thường, mà nó còn ẩn chứa những giá trị về tuổi trẻ, hoài bão và khát khao. Đó là câu chuyện về hành trình khẳng định bản thân của một Tatsuya lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan, là người anh luôn yêu thương, quan tâm em trai và đang cố gắng không ngừng để hoàn thành mộng tưởng của Kazuya, trở thành người xứng đôi với Minami. Là về một Minami luôn từng ngày hoàn thiện bản thân hướng về tương lai. Và còn là khoảng lặng nuối tiếc về một con người hoàn hảo nhưng bạc mệnh Kazuya.

Một điểm cộng nữa là dịch giả cho bộ truyện này là Cẩm Vân, với ngôn từ đa dạng và hài hước, Cẩm Vân đã thổi hồn Việt cho “Touch” một cách rất tinh tế mà không làm mất gốc của bộ truyện. Và một điều quan trọng khác là bộ truyện này thật ra cũng rất tấu hài đấy, ngoại trừ phân cảnh Katchan mất ra thì không khí chủ yếu của bộ truyện khá hài hước, thoải mái nên mọi người đừng thấy review trúng cảnh buồn mà bỏ qua tuyệt phẩm này nhé.

____

“...”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: sách xuất bản.

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN