logo
REVIEW>> TÔI KHÔNG PHẢI LÀ NỮ CHÍNH
toi-khong-phai-la-nu-chinh
Tìm truyện
Donate

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ NỮ CHÍNH

Tác giả:

Miêu Thái Lang

Độ dài: 18

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1182

Truyện kể về quá trình nghịch tập thay đổi vận mệnh theo góc nhìn của một cô gái khá vô tội, đúng chất là nằm không cũng dính đ ạn. Mình đã được đọc nhiều bộ truyện kể theo góc nhìn của người bị ôm nhầm rồi lớn lên trong cực khổ, sau đó họ tìm về lại hào môn vả mặt kẻ thế thân á c đ ộc. Nhưng ở truyện này, góc nhìn là ở vai người bị ôm "sống nhầm" trong hào môn, không á c đ ộc nhưng cũng bị người ta quay về vả mặt.

Kim Bảo Châu sống 20 năm trong nhung lụa, ba mẹ yêu thương, anh trai săn sóc và có một vị hôn phu thanh mai trúc mã xứng đôi vừa lứa. Rồi chợt đùng một cái, họ nói cô bị ôm nhầm từ khi mới được sinh ra và một cô gái tên Kim Sở Hàm mới là con ruột nhà họ Kim.

Vận mệnh thay đổi từ đó.

Ba mẹ nuôi của Kim Sở Hàm, cũng là ba mẹ ruột của Kim Bảo Châu đã mất, Kim Bảo Châu không nơi để về, được nhà họ Kim thương tình nhận làm con nuôi.

Từ tiểu thư cành vàng lá ngọc, Kim Bảo Châu trở thành kẻ dư thừa trong mắt gia đình, là kẻ á c đ ộc chiếm mất cuộc sống của Kim Sở Hàm, họ o án h ận cô, họ thấy cô có tội - nhưng mà bị ôm nhầm là lỗi của Kim Bảo Châu sao? Họ trách Kim Bảo Châu chiếm tình cảm của nhà họ Kim, vậy họ không nghĩ tới 20 năm qua cô cũng không hề biết mặt ba mẹ ruột của mình sao?

Hai mươi năm qua Kim Bảo Châu luôn coi ba mẹ anh trai họ Kim là người thân duy nhất, dành hết tình cảm chân thành nhất. Vì họ chính là gia đình của cô, cô đã nghĩ mình sẽ buồn thế nào khi mất đi họ, sẽ khóc rất nhiều rất nhiều. Nhưng khi sự thật xảy ra trước mắt, cô bàng hoàng đến nỗi không thể rơi được giọt nước mắt nào. Họ là người đã từng hết lòng yêu thương cô nhưng giờ sự thay đổi thái độ kia như xát muối vào tim cô như vậy?

Họ nói Kim Bảo Châu là chị, cô đã sống sung sướng thay Kim Sở Hàm 20 năm rồi, nên hãy nhường Kim Sở Hàm đi. Kim Bảo Châu còn không có ý tranh đoạt gì thì Kim Sở Hàm đã bày đủ trò để hãm hại cô, bị Kim Sở Hàm giành mất vị hôn phu thanh mai trúc mã, bị ba mẹ xem như kẻ tội đồ, để rồi mất luôn cả mạng sống.

Nhưng bất ngờ của truyện xảy ra khi Kim Bảo Châu lại là một linh hồn sống lại, cô đã trải qua một kiếp bị ký chủ Kim Sở Hàm và hệ thống hãm hại u mê rồi phát cuồng tự tìm đường c hết, linh hồn c hết đi vất vưởng bám theo Kim Sở Hàm suốt kiếp đó.

Trong truyện này thật sự Kim Sở Hàm không có lỗi, có lỗi chính là hệ thống nhiệm vụ và ký chủ ký sinh trên thân xác Kim Sở Hàm nguyên bản. Kim Sở Hàm đã không còn là cô gái Kim Sở Hàm mồ côi chịu thương chịu khó, là hoa sen bất khuất, vượt lên hoàn cảnh vươn lên từ bùn, Kim Sở Hàm bây giờ là ký chủ được hệ thống đưa tới làm nhiệm vụ, một cô ả làm diễn viên thất học, lăn lộn ở tuyến 18 chỉ biết giả vờ lấy lòng đàn ông, ả và hệ thống chiếm thân xác rồi giam giữ linh hồn của Kim Sở Hàm nguyên bản.

Còn Kim Bảo Châu chỉ là nữ phụ trên con đường công lược dàn hậu cung nam sủng của ký chủ, là quân cờ để thỏa mãn đam mê vả mặt "tiểu thư giả" của ký chủ mà thôi.

Kiếp này sống lại, Kim Bảo Châu có được thêm khả năng đọc được giao tiếp của hệ thống và ký chủ Kim Sở Hàm. Hóa ra họ ghê tởm như vậy.

Từ đây con đường nghịch tập của Kim Bảo Châu bắt đầu. Cõi lòng cô từ lâu đã c hết lặng khi nghe đến vị hôn phu cũ, c hết lặng với mọi thứ. Kim Bảo Châu tỉnh táo quả quyết và can đảm để thay đổi vận mệnh của mình.

Kim Bảo Châu dựa vào khả năng có được phá hoại kế hoạch thu nạp hậu cung nam sủng của Kim Sở Hàm, dần phá hủy nguồn cung năng lượng của hệ thống, và cứu được linh hồn Kim Sở Hàm thật sự bị nhốt trong hệ thống.

Nếu đánh giá cốt truyện chính là phá hoại hệ thống và ký chủ là hay ho đáng đọc, thì tuyến tình cảm của truyện là một nốt trầm buồn, còn gì đau đớn hơn khi phải lòng kẻ kiếp trước hại c hết mình, rồi cố giữ vững lý trí rời xa người đó.

Thẩm Mục là kẻ tội á c tài trời, hung hăng khát máu, g iết người vô số và g iết vô tội vạ, anh là trùm buôn v ũ k hí và là một trong những mục tiêu công lược của ký chủ. Kiếp trước Thẩm Mục là kẻ tiếp tay cho ký chủ Kim Sở Hàm dồn Kim Bảo Châu vào đường c hết.

Nếu hỏi Kim Bảo Châu có h ận Thẩm Mục không, câu trả lời là có, Thẩm Mục chính là bóng ma tâm lý của Kim Bảo Châu. Nhưng vì thay đổi số mệnh, Kim Bảo Châu quyết định đánh liều tiếp cận anh một lần, vì anh chính là ẩn số khó đoán nhất có thể giúp đỡ cô chống lại hệ thống.

Tình cảm của hai người cũng dần nảy sinh, như dây leo quấn trên tường gạch, từng đốt rễ bám vào từng vết rêu phong cũ kỹ, không biết từ khi nào đã che kín mặt tường. Họ như hai cái cây trơ trọi giữa sa mạc, không khóc cho nhau nhưng lại rơi nước mắt cho sự cô độc của nhau.

Thẩm Mục là một kẻ đ iên, kẻ đ iên có quá khứ rất đau thương, rất u tối, nó hình thành tính cách vặn vẹo b iến t hái của Thẩm Mục.

Kim Bảo Châu từng chịu tổn thương nhưng cô không lấy cớ bản thân từng bị tổn thương để đem ra làm cái cớ tổn thương người khác. Cô chỉ hành động với những kẻ đáng tội.

Cho nên với nguyên tắc sống đó, Kim Bảo Châu không chấp nhận được hành động của Thẩm Mục và cũng không thể nào chấp nhận tình cảm này. Dù là kiếp trước hay kiếp này, cách sống của Thẩm Mục là lệch lạc b iến t hái.

Quá khứ Thẩm Mục đau thương nhưng không có nghĩa là anh có thể tổn thương người khác.

Những điều kinh khủng mà Thẩm Mục đã làm ở cả kiếp trước và kiếp này khiến cho mối tình của hai người không có bất kỳ kết quả gì từ khi mới bắt đầu. Theo một cách nhìn nào đó, Kim Bảo Châu chỉ đang lợi dụng Thẩm Mục, nhưng lại sơ ý cảm mến kẻ đ iên kia.

Ánh mắt xanh long lanh đôi khi hóa rồ đôi khi lại ngây thơ cô đơn như đứa trẻ mất tất cả của Thẩm Mục làm Kim Bảo Châu rung động. Nhưng cô biết là không thể. Thẩm Mục quá tàn bạo.

Đối với Thẩm Mục, Kim Bảo Châu chính là ngoại lệ trong cuộc sống đ iên cuồng của anh, là một người sợ anh đến tột cùng nhưng lại liều mình tiếp cận anh, cô dùng sự can đảm chắp vá được đến bên quan tâm săn sóc, xem anh như một đứa trẻ mà lo lắng, nhưng rồi khi cô xen được vào cuộc sống của anh thì đến lúc cô cũng từ bỏ anh mà đi.

Khi hệ thống bị đánh bại, Kim Bảo Châu biết được mọi thứ đang diễn ra ở đây chỉ là những dòng chữ trong tiểu thuyết, kết cục của mỗi người đều đã được định sẵn. Kết cục của nam là sẽ ra đi năm 32 tuổi, bởi phát s úng của một kẻ thù.

Trước khi thiết lập lại thế giới này, Kim Bảo Châu có cơ hội được thay đổi vận mệnh của mình và những người xung quanh. Khi Kim Bảo Châu được hỏi cô có muốn thay đổi vận mệnh kiếp này của Thẩm Mục không, cô chỉ nói muốn thay đổi tuổi thơ của Thẩm Mục ở kiếp sau, để kiếp sau anh không phải lớn lên thành như thế, còn kiếp này anh phải trả giá.

"Kiếp sau đi, kiếp sau trường mệnh trăm tuổi, không tai ương, không khó khăn, làm một người bình thường, không bị người thương tổn, cũng không đi thương tổn người khác."*

Kiếp này đã quyết định không liên quan với nhau nữa,  Kim Bảo Châu và Thẩm Mục đường ai nấy đi, chưa từng hẹn ước, chưa từng bên nhau, nhưng trong lòng vẫn còn ấp ủ tâm sự. Em xin hẹn lại anh kiếp sau vẹn tròn.

Nhưng rồi kiếp này Thẩm Mục cũng không sống đến năm 32 tuổi, vào đêm giáng sinh năm anh 29 tuổi, anh say rượu rồi c hết đuối trong bồn tắm.

Thật sự kết truyện làm mình thấy rất hợp lý, tuy có buồn cho Thẩm Mục, cho tình cảm chưa trọn vẹn, nhưng hãy đứng nhìn trên khía cạnh của Kim Bảo Châu, cô rất lý trí. Trong câu hỏi ‘Chọn con tim hay là nghe lý trí?’** Kim Bảo Châu đã chọn lý trí -  kẻ á c thì phải đền tội, dù có lỡ phải lòng, có cảm động vấn vương nhưng mà ai lại yêu đương với kẻ chủ mưu h iếp d âm vứt xác mình ra đường bao giờ, có mà bị đ iên à?

Truyện kể theo ngôi thứ nhất, bộc lộ đủ quá trình diễn biến tâm lý của nhân vật, đau lòng khi bị vứt bỏ, oan ức khi bị hãm hại, lo sợ khi mọi chuyện mất kiểm soát và dằn vặt với tình cảm không có kết quả.

Truyện có ít chương nhưng chương rất dài, đủ dài để tả diễn biến của truyện và đủ ngắn để truyện không dây dưa dài dòng. Mình đánh giá rất cao Kim Bảo Châu, cô lý trí, thông minh và biết bản thân mình đang làm gì, giới hạn của bản thân mình ở đâu. Cốt truyện và xử lý tình tiết rất logic, dù kết truyện có lẽ nhiều người sẽ không ưng, nhưng đối với cá nhân mình thì kết truyện rất hay, thôi thì hẹn lại kiếp sau.

____

**Trích từ bài hát Em không là duy nhất - Tóc Tiên

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mây

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN