logo
REVIEW>> TÔI ĐÓNG GIẢ LÀM GẤU TRÚC QUỐC BẢO TRONG CHƯƠNG TRÌNH THỰC TẾ
toi-dong-gia-lam-gau-truc-quoc-bao-trong-chuong-trinh-thuc-te
Tìm truyện
Donate

TÔI ĐÓNG GIẢ LÀM GẤU TRÚC QUỐC BẢO TRONG CHƯƠNG TRÌNH THỰC TẾ

Tác giả:

Thập Vĩ Thố

Độ dài: 131

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 41

Thượng cổ có linh, không hiểu thế sự, không thông thạo phép thuật nhưng gặp dữ sẽ hóa lành, gặp được đại cát, triệu năm mới có một. Mạc Linh Chi chính là linh đó.

Sự tồn tại này nghe qua rất trâu bò nhưng thực tế linh cũng không có năng lực hủy diệt trời đất, chỉ số thông minh cũng không cao. Từ khi sinh ra, Mạc Linh Chi đã sống trong rừng núi cùng với ông Tùng già, làm bạn với chim muông cỏ cây hoa lá. Nơi có cô, cuộc sống trở nên tốt đẹp, tươi mới, rừng già cũng ngập tràn sức sống.

Sống trong rừng già cả trăm năm, cuối cùng khi kỹ năng thiên phú của cô thức tỉnh, có thể biến hình, ông Tùng già mới chấp nhận cho cô xuống núi. Đã quen với việc sống trong rừng núi cùng chim muông cây cỏ, tất cả đều hòa đồng chất phác, Mạc Linh Chi được khuyên không nên dùng hình dạng con người để tiếp xúc với thế giới loài người. Cho nên, cô đã biến hình thành một chú hamster xinh xắn để sống trong xã hội loài người.

Nhưng cuộc đời không như mơ, cô lẫn vào trong cửa hàng thú cưng cùng với những con hamster khác rồi bị bán cho một người có xu hướng ngược đãi động vật. Bị ngược đãi tới mức đứt rời cả móng vuốt, tai cũng bị rơi mất. Cô bị bỏ đói tới mức không còn cả sức để biến hình, sức lực của cô chỉ đủ để mọc lại móng vuốt. Cô lang thang cạnh thùng rác để tìm kiếm đồ ăn nhưng những thứ đó đều hôi hám và bẩn thỉu không thể nào ăn nổi. Cho đến khi cô gặp Hạ Vân Trù.

Hạ Vân Trù là tổng giám đốc của Hoa Minh – một trong ba công ty lớn trong ngành giải trí. Ngoài ra, gia thế của anh cũng không tầm thường với xuất thân từ nhà họ Hạ, tài sản trong tay vô cùng kếch xù.

Vốn dĩ anh cũng không phải là người thích nuôi động vật nhưng từ lần đầu tiên nhìn thấy nhóc hamster lạ lùng, ngoan ngoãn kia, anh đã có ấn tượng rất sâu sắc vì sự ngây thơ và đáng yêu của nó. Nào ngờ, lần thứ hai gặp lại, bé hamster đã mình đầy vết thương, trở nên nhút nhát sợ hãi con người, luôn lẩn trốn trong ngõ hẻm nhỏ hôi hám.

Hạ Vân Trù đã phải mất rất nhiều công sức và tâm tư dụ dỗ nhóc hamster mới có thể làm cho nhóc buông phòng bị xuống với anh. Nhưng lần gặp lại sau đó, khi anh muốn nhận nuôi bé hamster về nhà thì lại không còn nhìn thấy bé đâu nữa. Thay vào đó là một chú chó Chow Chow nhìn qua khá giống gấu trúc.

Qua lần ngã đau khi tiếp xúc với người nhận nuôi đầu tiên, Mạc Linh Chi trở nên sợ hãi con người, cô không còn tin vào bất cứ ai. Nhưng với sự kiên trì của Hạ Vân Trù, cô bắt đầu tin tưởng anh và muốn đi theo anh. Tuy nhiên, cô nhận ra rằng hamster thật là nhỏ bé và dễ dàng bị người ta làm hại. Chỉ có biến thành gấu trúc quốc bảo thì mới có thể an toàn. Đã là quốc bảo thì không ai được phép làm hại cô, làm hại cô nghĩa là phạm pháp. Nhưng cô học thuật không thông, bản thân muốn biến thành gấu trúc nhưng cuối cùng chỉ có thể biến thành chó Chow Chow.

Bằng sự ngây thơ và chấp nhất của mình, Mạc Linh Chi nghĩ chỉ cần cô vẽ vành mắt đen là có thể trở thành gấu trúc, cùng với đó, cô nhất định phải đi theo Hạ Vân Trù mới có thể có được cuộc sống sung sướng. Cho nên mới có một ngày, có một chú chó Chow Chow đáng yêu, ôm chặt lấy chân Hạ Vân Trù ăn vạ. Nhìn thấy sự đáng yêu và ngây thơ trong mắt cô giống bé hamster nọ, Hạ Vân Trù không kìm được lòng mà đưa cô về nhà nuôi. Từ đó, cuộc sống của anh trở nên vui vẻ, hạnh phúc và nhiều màu sắc.

Trong nhà Hạ Vân Trù có một điều cấm kỵ, đó là không được nói Chi Chi là chó, gọi cô là chó cô sẽ tức giận, sẽ tủi thân, sẽ chui vào một góc quay mông vào mặt mọi người, sẽ kêu loạn lên để phản đối. Sau khi tham gia chương trình thực tế, điều cấm kỵ này không còn trong phạm vi nhà Hạ Vân Trù nữa mà trở thành cả nước cấm kỵ.

Biết Mạc Linh Chi thích tham gia chương trình thực tế, Hạ Vân Trù đành phải nhận mệnh cùng tham gia. Từ đó, người dân cả nước ngày ngày ngóng chờ nhóc “gấu trúc” vừa thông minh, vừa đáng yêu lại còn biết tức giận với người khác khi nói cô là chó.

Họ sẽ nhìn thấy một bé chó Chow Chow sáng dậy sớm vào trong nhà vệ sinh tự vẽ vành mắt đen cho mình. Sẽ nhìn thấy một bé chó Chow Chow dẫn dắt đám chó đàn em đứng xếp thành hàng ngay ngắn. Sẽ nhìn thấy bé chó tham gia thử thách giống như con người mà nhảy trồng cây chuối. Sẽ nhìn thấy nhóc con cùng chơi đoán chữ cùng với Hạ Vân Trù và giành chiến thắng. Cũng sẽ thấy biểu hiện huênh hoang của cô khi lên nhận giải.

Tất cả những điều này, quả thật đều do Hạ Vân Trù mang lại cho Mạc Linh Chi, làm cho cô được trải nghiệm cuộc sống loài người tươi đẹp nhất.

Từ khi có Mạc Linh Chi, chứng mất ngủ của Hạ Vân Trù hoàn toàn biến mất. Hằng đêm, chỉ cần ôm nhóc con vào trong ngực, anh sẽ có được những giấc ngủ không mộng mị, không ác nghiệt, cuộc sống của anh giống như bước sang một trang mới tươi đẹp. Mỗi hành động ngây thơ của Chi Chi đều làm cho anh cảm thấy đáng yêu và hài hước, nhưng chỉ cần mỗi lần anh gặp chuyện buồn, sự dỗ dành của nhóc con làm cho anh đong đầy thứ tình cảm anh chưa bao giờ được cảm nhận.

Tình cảm của Hạ Vân Trù dành cho Chi Chi càng ngày càng vượt ra khỏi ranh giới giữa người nhận nuôi và thú cưng, anh coi cô là người quan trọng nhất của cuộc đời mình. Cho tới một ngày, hình bóng người con gái xinh đẹp xuất hiện trước mắt anh.

Khi mới bước chân vào thế giới loài người, gặp phải người nhận nuôi xấu xa thích ngược đãi thú cưng, Mạc Linh Chi đã hoàn toàn sụp đổ về thế giới loài người. Cô chỉ muốn trở lại rừng già sống cuộc đời an yên vui vẻ, dù không ồn ào náo nhiệt nhưng không có đau khổ. Đến khi cô gặp được Hạ Vân Trù. Anh cho cô tình yêu thương, mái ấm gia đình, sự bao bọc chở che, sự nuông chiều bao dung. Dần dần, Mạc Linh Chi không thể nào tách khỏi người đàn ông này nữa. Ngay cả khi cô có mất đi năng lực của linh.

Bộ truyện là nét vẽ vui tươi của tác giả về cô bé Mạc Linh Chi luôn luôn có cái nhìn tươi mới về cuộc đời. Thực sự đây là một bộ truyện rất có tính chữa lành vì nét hồn nhiên ngây thơ của nhân vật nữ chính. Nữ chính thuần khiết nhưng không phải là tiểu bạch thỏ, cô sẽ vẫn ghét người mà cô căm ghét, sẽ lên án kẻ đó, sẽ thấy vui khi người đó gặp họa. Cũng sẽ bao dung cho người cho cô đồ ăn, tuy nhiên không thể nào vượt qua Hạ Vân Trù được.

Quả thật, đây chính là một bộ truyện rất đáng yêu và đầy hài hước mà tác giả Thập Vĩ Thố đã mang lại cho bạn đọc để có những phút giây vui vẻ trong cuộc sống xô bồ này.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Ngáp Ngáp Team - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN