logo
REVIEW>> TÌNH NÀO SÂU NHƯ TÌNH ĐẦU
tinh-nao-sau-nhu-tinh-dau
Tìm truyện
Donate

TÌNH NÀO SÂU NHƯ TÌNH ĐẦU

Tác giả:

Khinh Ảm

Reviewer:

AI_Anh Đào

Designer:

AI_Lâm

Độ dài: 100

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 2389

Vào thời thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời, ai mà chẳng có một bóng hình in sâu trong trái tim. Là cậu bạn hotboy, là cô nàng học giỏi, hay thậm chí là những cô cậu bạn dù chẳng hề chói lóa nhưng lại gây được ấn tượng sâu sắc trong tâm trí một ai kia.

Vương Kiêu Kỳ và Hứa Ý Nùng cũng vậy. Bắt đầu là một đôi oan gia ngõ hẹp, nhưng kỳ thật hai người lại ngấm ngầm quan tâm để ý đến nhau. Biết nhau từ năm cuối cấp hai, đến cấp ba lại cùng chung một lớp, nhưng không người nào nghĩ “anh Nùng” và “em Kỳ” sẽ trở thành một cặp đôi.

Chẳng ai có thể ngờ được rằng, hai người lại chính thức ở bên nhau ngay sau khi kết thúc kỳ thi Đại học. Mặc dù cả hai không học chung trường, hai nơi cách nhau xa, nhưng con tim họ luôn hướng về nhau, trở thành một cặp đôi kiểu mẫu trong mắt bạn học. Ngay cả khi Hứa Ý Nùng sang Nhật du học họ vẫn chẳng ngại yêu xa, luôn ở bên nhau, động viên nhau cùng cố gắng.

Những tưởng hai người rồi sẽ có được một cái kết đẹp như bao cặp đôi bền chặt khác, nhưng thật bất ngờ họ lại chia tay ngay trước khi đính hôn. Sau đó cô tiếp tục ở lại Nhật học tập làm việc, còn anh chưa học xong thạc sĩ đã nghỉ học, đầu quân cho một công ty IT không quá nổi tiếng, không biết nguyên nhân cụ thể là như thế nào.

Hai người cách nhau trời Nam đất Bắc, hoàn toàn cắt đứt liên lạc. Ngỡ sẽ chẳng có ngày tương phùng, nhưng Hứa Ý Nùng lại đột nhiên từ chức tại Nhật, trở về nước làm việc cho một công ty ô tô mang tên Trục Ảnh. Mà trái đất cũng thật tròn, Vương Kiêu Kỳ lại là quản lý dự án bên B của công ty IT đang hỗ trợ cho công ty cô.

Năm năm xa cách đã mài giũa tính cách con người, anh từ một chàng trai khí chất cao ngạo giờ đây đã trở thành người đàn ông trầm mặc, thỏa hiệp và không ngại nói lời xin lỗi. Dù rất bất ngờ khi gặp lại đối phương, nhưng bọn họ từ đầu đến cuối đều rất ăn ý, không hề nói với nhau một câu: “Đã lâu không gặp”.

Đã qua rồi cái thời tuổi trẻ ngông cuồng ngạo mạn, thời đôi tình nhân còn ngày đêm thân mật khăng khít. Họ giờ đây đã biến thành bên A bên B vì lợi ích công việc, thậm chí nói chuyện cũng phải thêm một tiền tố: tổ trưởng Hứa, quản lý Vương, dùng việc này để liên tục nhắc nhở thân phận hiện tại của đối phương.

Chỉ là, liệu trong lòng họ có thật sự nghĩ cả hai sẽ mãi mãi như vậy?

Hứa Ý Nùng biết, dù Vương Kiêu Kỳ luôn tìm cách tạo khoảng cách với cô song kỳ thực lại rất quan tâm để ý. Lấy tai nghe cô làm rơi dưới máy bán hàng, lúc bệnh viêm mũi của cô tái phát lại lén mua cho cô loại giấy rút mềm mại nhất, mua bánh sinh nhật cho cô, cô uống say thì đưa cô về khách sạn, cố ý cùng cô đi công tác. Vậy anh có biết, nguyên nhân cô bất chấp mọi thứ trở về nước lại chính là vì anh không?

Kể từ ngày nói lời chia tay anh, dường như thế giới tinh thần trong cô cũng sụp đổ. Cô không còn đón sinh nhật mình nữa, cũng chẳng mấy khi liên lạc với gia đình, cứ độc lai độc vãng học tập làm việc tại xứ người như một con rối vô định. Thế giới không có Vương Kiêu Kỳ ở bên, quả thật cũng chẳng còn sắc màu và ánh sáng.

Vì thế cô lựa chọn từ bỏ tất cả những vinh hoa nơi xứ người, lẳng lặng quay về nước để được nhìn thấy anh. Dù cho anh vẫn lạnh lùng trốn tránh cô, nhưng chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy anh, cùng anh hít chung một bầu không khí, đối với cô đã là một chuyện quá đỗi mãn nguyện.

Nhưng dù trốn tránh cách mấy cũng không thể nào thắng nổi con tim mình. Rồi cũng có một ngày anh nhận ra mình không thể nào để mất cô thêm lần nữa. Cứ ngỡ rời xa cô gái anh yêu sẽ khiến cho cô bớt đi gánh nặng, tương lai càng thêm tươi sáng, song đã năm năm trôi qua mà lòng người vẫn chẳng hề đổi thay. Cô vẫn là cô gái năm đó, vẫn là cô nàng khóc nhè không biết cách chăm sóc bản thân, sao anh nỡ lòng giao cô cho người khác được?

“Cho nên, em còn muốn anh nữa không? Một người hai bàn tay trắng, cũng là kẻ vô tích sự như anh?”

“Em không cần anh thì vì sao từ Nhật Bản trở về chứ? Mặc kệ anh là ai, anh từ đâu tới, tên là gì, trong lòng em anh đều là người tốt nhất… Cho nên anh không thể, không thể bỏ lại em một mình nữa.”

“Sẽ không bao giờ nữa.”

Chia tay, gặp lại, trở thành kỳ phùng địch thủ, rồi lại kề vai sát cánh cùng nhau chiến đấu. Sau khi trải qua hết thảy, bọn họ tựa như lại trở về điểm ban đầu, một lần nữa có được nhau, nhưng so với trước kia càng thêm trưởng thành lý trí, càng biết quý trọng nhau hơn.

Dẫu rằng từ nay về sau họ sẽ phải đối mặt với rất nhiều thử thách, nhưng chỉ cần hai người cùng nhau kề vai sát cánh, chắc chắn họ sẽ nhìn thấy ánh mặt trời, cùng nhau đi đến bến bờ hạnh phúc.

“Tình nào sâu như tình đầu” - một câu chuyện tình đẹp dù lắm chông gai của cặp đôi Hứa Ý Nùng và Vương Kiêu Kỳ. Họ gặp được nhau vào thời thanh xuân tươi đẹp nhất, mặc dù đã từng lạc mất nhau, nhưng trái tim họ luôn hướng về nhau, bất chấp tất cả để tiến về phía nhau.

Truyện như một củ hành tây nhiều tầng lớp, chuyện xưa cùng những bí mật của nam nữ chính sẽ dần được hé mở qua từng chương, biết đâu lại là “đường trộn thuỷ tinh” khiến bạn cảm động không chừng :3

Dù con đường tình của họ không trải đầy hoa hồng, nhưng họ vẫn rất may mắn khi mối tình đầu cũng là tình cuối. Sau tất cả, cuối cùng “anh Nùng” và “em Kỳ” đã mãi mãi sống hạnh phúc bên nhau.

“Quen biết từ thời niên thiếu, gặp lại lúc đỉnh cao, làm bạn suốt quãng đời còn lại.”

“Đời người như sương, sầu vui chồng chất, may mắn có người.”

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Làn Truyện

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN