logo
REVIEW>> THÁI Y NHẤT PHẨM
thai-y-nhat-pham
Tìm truyện
Donate

THÁI Y NHẤT PHẨM

Tác giả:

Thiếu Địa Qua

Độ dài: 126

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 282

Giới thiệu:

Hoàng đế keo kiệt, Quý phi ương ngạnh, Hoàng tử thân thể yếu ớt, trên dưới Thái Y Viện như bước trên băng mỏng.

Hoàng Thượng ngẫu nhiên mưa nắng thất thường, đã ba ngày không thiết ăn uống. …Chữa hết không thưởng, chữa không hết có tội!

Các Thái y đồng loạt dùng thủ đoạn cả đời để trốn tránh.

Hồng Văn vừa vào Thái Y Viện không bao lâu bị đẩy ra.

Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi…

Tuy nhiên: "Bệ hạ ăn uống ngon miệng, thưởng!"

Quý Phi làm nũng bán si, muốn mượn miệng Thái y lừa Hoàng Thượng tới thăm, các Thái y đồng loạt làm kẻ đầu trọc.

Hồng Văn im lặng cõng hòm thuốc. . .

Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi. . .

Tuy nhiên: "Tâm tình Quý Phi rất tốt, thưởng!"

Hoàng tử cứ ba ngày hai bữa sinh bệnh, liên tục có Thái y bị trị tội, mọi người trong Thái Y Viện ôm đầu khóc rống, ai cũng cảm thấy bất an.

Hồng Văn xắn tay áo…

Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi…

Tuy nhiên: "Điện hạ đã cao hơn, mỗi bữa có thể ăn ba chén cơm, Thái Hậu bảo: Thưởng!"

Mọi người: "...Rốt cuộc ngươi dùng cách nào thế?"

Hồng Văn cười thẹn thùng: "Các quý nhân đều khen tiểu bối dễ nhìn."

Mấy vị tóc bạc da mồi: "...Biết nói tiếng người hay không?!"

Thái Y Viện là nơi nào? Là nơi có độ tuổi trung bình chưa bao giờ dưới ba mươi, là nơi hội tụ của rất nhiều “con dâu trăm họ”, là nơi của những tinh anh trong lĩnh vực ứng xử, chỉ cần liếc mắt nhìn mặt đã biết vui buồn của đối phương.

Người ta hay nói, phú quý sinh lễ nghĩa, quý nhân thì hay lắm tật nhiều bệnh, giây trước còn đang vui vẻ ban thưởng trăm lượng hoàng kim, giây sau đã có thể nhăn mặt tức giận trừng phạt kẻ dưới. Mà quý nhân này khi đặt vào trong hoàng cung, thì hai chữ “tức giận” nghe nhẹ nhàng ấy có thể lấy đi cái đầu trên cổ ai đó là chuyện bình thường.

Vậy nên làm Thái y đâu phải chuyện đùa, suốt ngày tiếp xúc với những “quý nhân” hàng thật giá thật, chỉ là khám bệnh thôi mà lần nào cũng phải vào tư thế đánh giặc.

Nhưng mà, đó là chuyện trước kia rồi, xưa hết rồi! Giờ đây, Thái Y Viện đã có một làn gió mới, một làn gió không chỉ kéo độ tuổi trung bình của Thái Y Viện giảm xuống mà còn thường xuyên đem tới những câu chuyện “bật quý nhân” đáng lưu danh sử sách.

Và làn gió ấy xin được gọi tên thiếu niên tuổi trẻ tài cao Hồng Văn.

Hồng Văn không giống những y sinh, lại mục và thái y khác trong Thái Y Viện, Hồng Văn là tác phẩm chen ngang do Hà Viện phán Hà Thanh Đình nhặt từ dân gian về Thái Y Viện.

Để mà nói thì phải nói từ rất lâu trước đây, có lẽ là xấp xỉ 20 năm trước, năm ấy có một du y vô tình bắt gặp một đứa trẻ bé xíu bị bỏ rơi. Vốn ông cũng không giàu sang phú quý gì, nhưng lại vẫn quyết định nhặt đứa bé ấy về nuôi. Và thế là sau nhiều năm trôi qua, giang hồ có thêm một cặp sư đồ du y nghĩa hiệp là Hồng Nhai - Hồng Văn. Hai sư đồ cùng nhau lang bạt khắp thành lớn ngõ nhỏ, từ biên quan về tới kinh thành, cứu giúp dân chúng khắp nơi, được rất nhiều người yêu mến.

Sau đó Hồng Văn có cơ duyên nhận được lời đề nghị của Hà Viện phán từ Thái Y Viện, và thế là chúng ta có thêm một lại mục họ Hồng trong Thái Y Viện.

Trong mắt mọi người ở Thái Y Viện, Hồng Văn vẫn còn là một đứa trẻ non nớt, nói chuyện lại dễ nghe, đôi mắt ngây thơ rất biết cách khiến người ta yêu mến. Vậy nên dù chàng trai trẻ chen ngang nhảy vào Thái Y Viện nhưng lại rất được lòng mọi người, mỗi lần đi khám bệnh đều tỉ mỉ dặn dò lễ nghi, cái gì nên nói cái gì không cho Hồng Văn.

Nhưng dần dần người ở Thái Y Viện phát hiện, cứ dặn đi, dặn rồi cũng chẳng có tác dụng gì, nhìn đi, người ta vẫn đang đứng hiên ngang bật hoàng thượng đó thôi. Chẳng lẽ đây là phong thái của người đã lang bạt chốn dân gian sao?

Gặp ai cũng lễ phép, nhưng lúc cần lại chưa từng yếu thế, hai chữ “cường quyền” dường như không ảnh hưởng gì tới Hồng Văn.

Nếu gặp phải bậc quân vương thiếu hiểu biết hay những quý nhân bất phân phải trái, có khi cái đầu Hồng Văn đã phải rơi đến mấy chục lần rồi. Vậy nhưng may mắn triều Đại Lộc lại có một minh quân sáng suốt vì nước vì dân.

Tuy rằng Long Nguyên đế rất không ưa cái tên Hồng Văn cứ suốt ngày “quyến rũ” mấy đứa con cưng bé bỏng của mình, rồi còn thường xuyên phản bác lại mình một cách công khai chính trực khiến Long Nguyên đế ngứa cả răng. Nhưng tài năng của Hồng Văn lại chưa từng bị Long Nguyên đế chối bỏ.

Người phiêu bạt lâu trong cuộc sống của bá tánh luôn có một phong thái dứt khoát, phóng khoáng và sáng tạo khác biệt hoàn toàn với những người ở Thái Y Viện hiện giờ, mà thứ khiến Hồng Văn lọt vào mắt Long Nguyên đế cũng là điều đó.

Chính Long Nguyên đế cũng từng được trải nghiệm chuyện này rất nhiều lần. Những thứ trông hơi xấu xấu bẩn bẩn do Hồng Văn lấy ra đôi khi lại đem tới những hiệu quả hơn bất cứ dược liệu quý hiếm nào. Bằng chứng rõ ràng nhất là hai vị hoàng tử và cô công chúa nhỏ của Long Nguyên đế qua tay Hồng Văn đều trở nên khỏe mạnh hồng hào hoạt bát hơn rất nhiều.

Nhưng không, đừng lấy những cái đó để lấp liếm sự đáng ghét của Hồng Văn trong mắt Long Nguyên đế. Hồng Văn đâu chỉ “bật hoàng đế”, đâu chỉ quyến rũ những đứa con cưng của hoàng đế, Hồng Văn còn cướp luôn cả đứa em gái mà Long Nguyên đế yêu quý nhất nữa kìa!

Ôi, chắc cuộc đời này Long Nguyên đế chỉ ngứa mắt một người đến mức này là cùng thôi.

Tốn bao nhiêu cơm gạo lụa là nuôi được một Trưởng công chúa xinh đẹp khí phách, cuối cùng lại để rơi vào tay cái tên choi choi Hồng Văn kia. Thật là nghiệp chướng, nghiệp chướng mà! Long Nguyên đế rất muốn đá dập mông cái tên Hồng Văn đó.

Nhưng mà biết sao đây, có ghét đến mấy thì vẫn không thể phủ nhận được, rằng Hồng Văn là một đấng nam nhi rất đáng mặt nam tử hán đại trượng phu. Tuy Hồng Văn có vẻ ngoài hiền lành ngoan ngoãn nhưng đây là một người trong nhu có cương.

“Cường quyền” trong mắt Hồng Văn chỉ là hai chữ vô cùng bình thường. Đối với Hồng Văn, quý nhân hay dân thường đều như nhau, thân là một người hành y, ước nguyện của Hồng Văn là có thể giúp mọi người giảm bớt những đau khổ do bệnh tật đem lại. Hồng Văn yêu trẻ con, kính người già, thích giúp người nhưng luôn biết điểm dừng, không bao giờ bao đồng một cách vô nghĩa.

Một người như thế, cầu còn không được, cớ gì phải băn khoăn khi gả người em gái mình yêu quý nhất cho người đó.

Âu cũng là cái duyên cái số ông trời đã cho, có tránh cũng không được. Thôi thì một năm hoan hỉ, mọi người đều vui.

Nếu mọi người cũng muốn chung vào một chút niềm vui đáng yêu ấy, vậy thì xin chào mừng đã tới với “Thái y nhất phẩm”, chúc mọi người sẽ cười thật nhiều cùng Hồng Văn nhé.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Bà Còm

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN