logo
REVIEW>> TẶNG EM 180 DẶM
tang-em-180-dam
Tìm truyện
Donate

TẶNG EM 180 DẶM

Tác giả:

Xuân Dữ Diên

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 79

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 243

Giới thiệu:

[Đại tiểu thư dũng cảm vì yêu VS Tay đua có tình cảm sâu đậm nhất]

Ngày đầu tiên Mạnh Kiều về nước đã lái xe đụng vào một người đàn ông ven đường.

Đôi mắt của người đàn ông kia lạnh lùng và hời hợt, anh ôm người phụ nữ đang kinh hoảng thất thố ra khỏi chiếc xe bị đụng hư.

Từ đó về sau, mỗi ngày Mạnh Kiều tìm cách để đi tìm anh.

Ai biết người đàn ông này rất khó theo đuổi.

Hôm đó cô và bạn bè chơi ở hộp đêm đến nửa đêm, ngẫu nhiên lại gặp gỡ Chu Minh Xuyên. Người phụ nữ mặc một cái váy hai dây ngắn màu bạc, nhẹ nhàng lắc eo đi lên trước chào anh. Chu Minh Xuyên hờ hững cúi đầu nhìn Mạnh Kiều, im lặng mấy giây: "Cho qua."

*

Năm ấy lịch sử ghi chép của cuộc thi đua xe F1 Albert+Park bị một người đàn ông làm mới. Toàn thể người xem và truyền thông sôi trào, khán đài lớn tiếng đinh tai nhức óc mà reo vang tên của người đàn ông kia.

Nhưng người kia bỏ lại tất cả phỏng vấn và chụp hình, cũng không quay đầu lại mà ôm nón đua xe chạy đến tầng hai của khán đài.

Trong lối đi tan cuộc chật chội huyên náo, Chu Minh Xuyên ôm eo người phụ nữ rồi đặt lên một bên sân khấu. Mạnh Kiều bị buộc vươn tay ôm cổ của người đàn ông, vừa giận vừa xấu hổ: “Chu Minh Xuyên, anh thả tay ra”.

Đôi mắt mang màu sắc nóng bỏng của anh nhìn người phụ nữ trước mắt sau đó trói chặt cô trước ngực rồi hôn, một lần lại một lần.

*

Ai cũng biết tay đua thiên tài kia vừa quay về đỉnh cao sau nhiều năm.

Lại không ai biết vô số ngày đêm dằn vặt, là cô luôn ở cạnh anh.

Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Tôi cứu một tay đua

Lập ý: Kiên trì với mơ ước của bản thân, không bị thất bại đánh bại.

***

Nếu phải dùng một câu để nói về đời người của mình, bạn sẽ dùng câu gì?

Đối với Chu Minh Xuyên thì đó là “Em”, Mạnh Kiều chính là đời người của Chu Minh Xuyên.

“Trái tim của Mạnh Kiều run lên, “Tại sao là em?”

Ngón tay Chu Minh Xuyên vuốt ve mi mắt Mạnh Kiều từng chút một, thành kính mà chân thành nói: “Bắt đầu của đời người là em, bầu bạn một quãng đường chính là em, đến trước khi c hết người anh nhìn thấy vẫn là em.”

“Mạnh Kiều em nói xem,

Đời người của anh, sao không thể là em?”

Chu Minh Xuyên vốn là một thiên tài đua xe trẻ tuổi. Năm ấy anh mới 21 tuổi, lần đầu tiên tham gia cuộc thi F1 liền lấy được thành tích tốt nhất là hạng ba cuộc thi tích lũy điểm. Không chỉ lấy được hạng nhất trong nhiều cuộc thi, anh còn phá kỷ lục tại chặng Albert Park ở Melbourne.

Một con ngựa đen dũng mãnh và thiện chiến xuất hiện, theo sau chính là vô số hoa tươi và tiếng vỗ tay.

Thế nhưng lúc đang trên đường đi đến đỉnh cao thì một biến cố xảy ra khiến Chu Minh Xuyên phải từ bỏ sự nghiệp thi đấu.

Người bạn thân nhất của anh gặp tai nạn trong cuộc thi đua xe, mà người động viên cậu ấy tham gia thi đấu là anh, cũng là anh mua xuất dự thi cho cậu ấy. Chu Minh Xuyên luôn cảm thấy cái c hết của Kiều Vũ là do bản thân gây nên, anh là kẻ g iết người.

Đua xe địa hình vốn là cuộc đua sinh tử và người tham gia chấp nhận việc phải đối mặt với cái c hết. Không có ai trách cứ anh nhưng Chu Minh Xuyên lại tự mình ôm lấy tất cả trách nhiệm.

Anh cảm thấy mình nên c hết đi, nhưng vì để thực hiện nguyện vọng của Kiều Vũ lúc còn sống mà ở lại, lay lắt tồn tại, hoặc cũng có thể là cho bản thân một cơ hội để chuộc tội.

Chẳng ai có thể ngờ, chàng trai nhiệt huyết, kiêu ngạo năm đó ba năm sau lại thay đổi nghiêng trời lệch đất, trở thành một người sống không có linh hồn, không hy vọng, không tương lai. Anh giống như pháo hoa trong đêm đen, rực rỡ tỏa sáng sau đó lại vội vã lụi tàn.

Chu Minh Xuyên cho rằng cuộc sống của anh sẽ cứ như vậy mà kết thúc. Vô số đêm không thể chợp mắt, hành hạ anh đến c hết đi sống lại.

Thế rồi bỗng một ngày, có một thứ ánh sáng đột ngột lao vào cuộc đời anh, chói mắt đến mức anh không dám lại gần, cũng không thể lại gần.

***

Lần đầu tiên Mạnh Kiều gặp Chu Minh Xuyên, khi đó cô vừa đi du học về, lái chưa quen kiểu xe ở trong nước suýt chút tông vào anh.

Chàng trai bình tĩnh đứng bên lề đường, mặc áo thun đơn giản nhưng vẫn đẹp trai đến chói mắt. Vẻ đẹp hờ hững, lạnh lùng khiến người ta chẳng thể rời mắt. Cũng khiến cho trái tim trước nay chưa từng rung động của Mạnh Kiều đập loạn nhịp.

Mạnh Kiều cảm thấy có chút khó hiểu, một chàng trai khí chất như vậy nhưng lại chỉ làm nhân viên ở một tiệm sửa xe tồi tàn mục nát, anh mang lại cho người khác cảm giác rất thần bí, khó lường. Sau đó Mạnh Kiều không ngừng đến gần Chu Minh Xuyên, rồi mạnh mẽ lao vào cuộc sống của anh.

Có lẽ lúc bắt đầu là do một chút rung động cộng với một chút tò mò, lâu dần Mạnh Kiều nhận ra cô đã yêu Chu Minh Xuyên lúc nào chẳng hay. Mặc cho bọn họ không cùng một thế giới, mặc cho anh có dựng gai nhọn quanh người.

Mạnh Kiều xuất thân hào môn thế gia, ngậm thìa vàng lớn lên, từ nhỏ quen được nâng niu chiều chuộng. Trước khi bị xã hội vùi dập thì đa số mọi chuyện đều thuận theo ý muốn trong lòng cô, mãi cho đến khi gặp Chu Minh Xuyên cô mới hiểu cảm giác đau đớn vì không có được là gì. Cô cũng từng suy nghĩ, gia đình cô nhất định không đồng ý để cô hẹn hò với anh bởi cách biệt giữa họ là quá lớn.

Nhưng Mạnh Kiều không ngại từ bỏ hết thảy nhà lầu, xe sang, túi xách hàng hiệu, cô không ngần ngại cùng anh chịu khổ cực. Thế nhưng Chu Minh Xuyên lại luôn muốn đẩy cô ra thật xa.

Trong mắt Chu Minh Xuyên, Mạnh kiều là công chúa sống trong lâu đài cổ tích. Cô trời sinh đã nên có tất cả, dây dưa với cụm từ tràn đầy hạnh phúc. Những khổ sở và u ám đều không thể tùy ý vấy bẩn cô. Nhưng cô lại một hai phải đến gần anh, vươn tay khiến cho anh không cách nào từ chối, cười nói với anh: “Chu Minh Xuyên, em kéo anh lên.”

Chu Minh Xuyên rất muốn nắm lấy tay cô, đi tới bên cạnh cô, nhưng anh dần phát hiện ra, có một số việc không hề đơn giản như anh nghĩ. Bởi vì anh không cách nào rời khỏi vũng bùn kia, thậm chí có thể kéo cả cô cùng rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Mạnh Kiều là sắc màu rực rỡ nhất mà anh nhìn thấy, là tất thảy tốt đẹp của nhân gian, anh không muốn cô phải chịu tổn thương vì mình.

Quá khứ khiến anh thấy dằn vặt, rồi khoảng cách của hai người họ, anh hiện tại như sống trong địa ngục, còn cô vẫn là trăng sáng trên trời cao. Mạnh Kiều nên gặp gỡ người tốt hơn anh, một người xứng đáng với cô hơn anh.

Nhưng mà, Chu Minh Xuyên ơi, trong tình yêu nào có xứng hay không xứng? Chỉ có yêu hay không yêu mà thôi.

Và tình yêu đích thực nhất định sẽ khiến sa mạc khô cằn cũng hóa thành biển hoa.

Mạnh Kiều giống như ánh sao trong đêm đen, dẫn lối cho Chu Minh Xuyên bước ra khỏi cô thành của mình. Cô cũng giống lửa hồng ngày tuyết rơi, sưởi ấm trái tim anh, khiến anh có đủ can đảm, động lực để bước ra khỏi quá khứ đau buồn đó.

Và để có thể xứng đáng đứng bên cạnh Mạnh Kiều, Chu Minh Xuyên quyết định bắt đầu lại một lần nữa. Mạnh Kiều là lý do tồn tại của anh, cô trao cho anh cuộc sống mới, cô là hy vọng và là cả tương lai của anh.

Mình đã từng đọc được ở đâu đó một câu như thế này: “Tình cảm nếu không vượt qua chông gai, sẽ không lâu bền. Thế nhưng khi tình cảm đủ sâu sắc thì chông gai cũng phải chùn bước.”

“Muốn cho anh biết nỗi lòng của em

Anh đối với em quan trọng thế nào

Muốn cho anh biết sở thích của em

Đều là hình thành từ anh.

Muốn cho anh biết niềm vui của em

Là vì anh mà em cười vui vẻ

Muốn cho anh biết ước mơ của em

Là vì anh mà trở nên lấp lánh.” *

“Tặng em 180 dặm” là một câu chuyện ngọt ngào, cảm động. Mặc dù mô típ truyện không mới nhưng văn phong của tác giả rất nhẹ nhàng, cuốn hút, tâm lí nhân vật được miêu tả vô cùng tỉ mỉ, rõ ràng. Truyện không dài, không nhiều những mâu thuẫn bất ngờ nhưng nội dung được chau chuốt khiến người đọc cảm thấy rất xúc động.

___

*: Trích bản dịch lời bài hát “Muốn cho anh biết” do Lý Hàm thể hiện

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Bơ - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN