logo
REVIEW>> TA KHÔNG LÀM THIẾP
ta-khong-lam-thiep
Tìm truyện
Donate

TA KHÔNG LÀM THIẾP

Reviewer:

AI_Anh Đào

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 118

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1776

“Bùi Thận nghĩ, đúng là quả báo. Năm đó nếu ta có thể đối tốt với nàng hơn chút, chỉ cần thêm một chút, sao nên nỗi phải nhận kết cục hôm nay?”

“Y giật mình ngộ ra, hai chữ tình yêu, quả thực khác nào rượu độc. Sơ lỡ uống vào, ruột gan đứt thành từng khúc, đau đớn tan nát cả trái tim.”

Câu chuyện bắt đầu kể từ ngày Thẩm Lan bước vào phủ của Bùi Thận.

Nàng vốn dĩ là một linh hồn hiện đại xuyên vào thân xác của nàng ngựa gầy xinh đẹp mang tên Lục Châu. Vì không muốn làm thiếp hầu cho kẻ khác, ẩn nhẫn chuẩn bị ròng rã cả một năm trời nàng mới có thể thành công thoát khỏi Lưu Trạch.

Ngờ đâu tránh được vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, thoát khỏi hang hổ không may nàng lại rơi vào hang sói.

Kết quả nàng vẫn phải ở lại, làm nha hoàn hầu hạ cho Bùi đại nhân hết ngày này qua tháng nọ.

Nhưng ngẫm nghĩ kỹ lại, trở thành nha hoàn vẫn tốt hơn làm thiếp hầu nhiều lắm. Ít ra nàng vẫn còn sống yên ổn, không cần phải học những trò xiếc để hầu hạ đàn ông, cũng không cần từng giây từng phút sầu lo có ngày mình lưu lạc chốn phong trần.

Huống hồ qua hết ba năm, nếu có thể hủy bỏ nô tịch, nàng sẽ trở thành lương dân.

Dù không được lại chạy trốn, cũng có thời gian ba năm để chuẩn bị.

Ba năm sau, Bùi Thận sẽ mãn tang bắt đầu chuẩn bị thành hôn, mà Thẩm Lan nàng đây biết đâu cũng có thể sống một cuộc đời tự do như mình mong muốn.

Nàng cực kỳ tràn ngập hy vọng vào tương lai sau này.

Có điều, hầu hạ cho Bùi Thận cũng không phải là công việc đơn giản. Người này mày kiếm mắt sáng, lớn lên uy nghiêm, hơn nữa tuổi trẻ đã ngồi lên vị trí cao, tâm tư thâm sâu, ứng biến cực kỳ nhanh, khiến kẻ khác nhìn mà líu lưỡi. Huống hồ y đã từng nghi ngờ nàng, phải mất vài tháng nàng mới vượt qua được thử thách, không khiến cho y trở nên bận tâm.

Thế nhưng Thẩm Lan không ngờ rằng, y lại để mắt đến nàng cho một vị trí khác.

Nàng chẳng hiểu tại sao mấy ngày nay Bùi Thận gặp chuyện gì mà hành động càng ngày càng trở nên kỳ quái, tự dưng đột ngột trở nên chăm nom, lo lắng săn sóc nàng. Lòng nàng nặng trĩu, linh cảm có điều gì đó chẳng lành sắp ập đến với mình. Hơn nữa y cũng vừa mãn tang…

À thì ra, y muốn nạp nàng làm thiếp.

“Ba năm dằng dặc, mong ngày mong đêm, chỉ ngóng trông đến ngày hủy bỏ nô tịch, rời phủ sống đời thong dong.”

“Mong tới ngóng lui, dã tràng xe cát.”

Đương nhiên là Thẩm Lan đâu thể nào đầu hàng trước số phận. Làm thiếp hầu nhìn qua thì có vẻ cao quý cành vàng lá ngọc, nhưng thực chất cũng chỉ là con chim hoàng yến, là món đồ chơi mua vui cho người ta mà thôi. Với một linh hồn hiện đại như nàng, dù cuộc sống bên ngoài có khó khăn ra sao, chỉ cần tự do sải cánh tung bay thì có khó đến đâu cũng sẽ tự mình vượt qua được tất cả.

Và thế là, nàng nghĩ ra trăm phương ngàn kế, lên kế hoạch để chạy trốn khỏi “nanh vuốt” của Bùi đại nhân.

Song ông trời sao thật bất công, dù có chạy trốn thế nào nàng vẫn không thể thoát khỏi cánh tay của Bùi Thận. Rời xa cha mẹ thân bằng, một mình phiêu bạt tha hương, hai lần đào vong thất bại, con đường phía trước mênh mang mờ mịt.

Là do nàng đã làm sai điều gì sao? Vì sao phải chịu cảnh lưu lạc đến đây thế này?

Đã thế, nàng còn bị y làm nhục chẳng khác nào một món đồ chơi. Bùi Thận vẽ từng nét từng nét lên lưng, Thẩm Lan cũng cảm thấy tôn nghiêm của mình tan nát theo từng nét bút ấy, khiến ý định bỏ trốn khỏi y của nàng lại một lần nữa bùng cháy hơn bao giờ hết.

Quả thật ông trời cũng có mắt, lần này nàng cũng thật sự chạm đến thành công.

Nhảy vào sóng to gió lớn, đặt cược bằng cả tính mạng, cả đứa con trong bụng mình, cuối cùng nàng cũng có thể cởi bỏ cái tên Thấm Phương do Bùi Thận ban cho, làm chủ cuộc đời mình, sống theo cách mình mong muốn trong thế giới này.

“Tiền Đường nghe sóng triều vang dội, mới tỉnh ra rằng ta là ta.”

Từ ngày mất đi Thấm Phương, trong tim Bùi Thận như có thêm một khoảng trống không thể nào lấp đầy lại được. Trước kia y chẳng hề tin vào đạo sĩ hoà thượng, nhưng từ ngày nàng mất, năm nào y cũng cậy nhờ hai vị ấy, chỉ mong cho nàng có thể đầu thai đến một kiếp khác tốt đẹp hơn.

Đã sáu năm trôi qua nhưng y vẫn chưa thể quên nổi hình bóng nàng trong tâm trí. Thỉnh thoảng y lại bất giác nhớ đến nàng, không biết ở thế giới bên kia nàng sống thế nào, tại sao lại rời bỏ, không chịu an phận ở bên y.

Để rồi đến một ngày kia, y phát hiện ra rằng nàng vẫn còn sống, lại còn sinh cho y một đứa con trai. Sáu năm đã qua nhưng cốt cách ấy vẫn còn vẹn nguyên ở đó, nàng vẫn là cô gái xinh đẹp tuyệt sắc mang cốt khí thanh cao, vừa thông minh lại vừa kiêu ngạo không khuất phục làm cho y luôn mãi rung động.

Ấy vậy mà, dường như trước giờ nàng chưa hề yêu y.

Sáu năm qua bản thân y như một đứa ngốc mặc nàng đùa bỡn, nàng xem toàn bộ tình cảm chân thành của y như vở hài kịch, nàng chẳng hề mảy may hối hận vì đã bỏ đi, cho dù phải nhận lấy cái c hết.

Tại vì sao, vì sao nàng lại bất chấp rời xa y như thế? Y cho nàng danh phận, chăn ấm nệm êm, chỉ có ở bên y nàng mới có thể sống một cuộc đời an ổn.

“Bị ngài nhốt trong phủ, đánh mất tự do và tôn nghiêm, đối với ta mà nói cũng đồng nghĩa với cái c hết vậy. So với việc bị ngài chậm rãi mài đao cứa c hết, chi bằng để ta nâng đao tự kết liễu mình.”

Hoá ra, phần tình cảm đó trước giờ đều đến từ một phía.

Hay là nàng chỉ đang dối lòng mình, thực chất nàng vẫn còn chút gì đó với y?

Bùi Thận muốn ở bên nàng cùng con trai suốt đời suốt kiếp này, y muốn tìm ra được đáp án…

“Ta không làm thiếp” thật sự là một bộ truyện xuyên không đáng đọc trong thời gian gần đây mà mình muốn gửi đến mọi người. Cả Bùi Thận lẫn Thẩm Lan đều là những con người thông minh và có cá tính, đương nhiên vì nam chính là người cổ đại nên cũng sẽ mang những tư tưởng của một người đàn ông thời cổ đại, điều đó cũng là một phần khiến cho nữ chính càng muốn thoát ra khỏi y hơn.

Vậy quá trình Thẩm Lan chạy trốn khỏi Bùi Thận diễn ra như thế nào? Tình cảm của hai người diễn biến ra sao? Các bạn hãy nhảy hố để biết thêm chi tiết nhé.

Truyện đã được edit đến chương 104 rồi và chủ nhà vẫn khá năng suất nên các bạn cứ yên tâm nhảy hố này nha!

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mạnh bà

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN