logo
REVIEW>> SƯ PHỤ HẮN QUÁ KHÓ KHĂN
su-phu-han-qua-kho-khan
Tìm truyện
Donate

SƯ PHỤ HẮN QUÁ KHÓ KHĂN

Tác giả:

Phù Hoa

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 157

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 620

Tân Tú không hiểu vì sao một sớm ngủ dậy bản thân lại xuyên tới cái triều đại không rõ tên này, thành một tiểu cô nương mười lăm tuổi mồ côi mẹ, cha không quản, mẹ kế không yêu. Là một nữ thanh niên của thế kỷ 21, Tân Tú là điển hình của một thế hệ trẻ bị gà rán, cơm hộp đầu độc, chẳng thể phân biệt nổi ngũ cốc, nếu phải đi theo con đường “làm ruộng” ở nơi này, chắc chắn Tân Tú sẽ sớm đói c hết.

Tân Tú đã đến nơi này nửa tháng, thử mọi cách nhưng vẫn không thể trở về, vì thế nàng đành bỏ cuộc, mỗi ngày trốn mẹ kế ra ngoài đi dạo, một phần là để làm quen thế giới này, thuận tiện tìm kế sinh nhai. Tân Tú lang thang không mục đích, lại vô tình theo đám đông tới Tiên Nhân Miếu, sau đó lại được nghe câu chuyện về Linh Chiếu tiên nhân.

Tuy rằng Tân Tú không tin vào thần tiên, nhưng điều này cũng không ngăn cản nàng thưởng thức thần thoại ở dị thế cổ đại này. Nghe nói, ở nơi đây, mỗi đứa trẻ sau khi được sinh ra đều sẽ được cha mẹ chúng treo một dây lụa đỏ lên cây thần để xin chút tiên khí từ Linh Chiếu tiên nhân, cầu mong một đời bình an.

Tân Tú nhìn hàng vạn dây lụa đỏ treo trên cây quế to lớn đang bay phấp phới, có lẽ trong số đó cũng có một sợi thuộc về nàng. Tiếng chuông trong miếu vang lên, thế giới ồn ào bỗng nhiên an tĩnh lại, trong hương khói cuồn cuộn, Tân Tú chợt nghe thấy một âm thanh từ xa xôi, sau đó thân mình chợt nhẹ bẫng, khung cảnh xung quanh chợt mơ hồ…

Cùng lúc đó, cây quế to lớn trăm năm tuổi bỗng nở rộ hàng trăm đóa kim hoa, biểu thị thần tiên xuống núi, mà Tân Tú chính là một trong những đứa trẻ được lựa chọn, điểm hóa thành tiên.

Phút trước, Tân Tú còn không tin vào thần tiên, ngay giây sau bản thân đã bị cuốn vào một tiên cảnh. Phía trên đầu là bầu trời xanh thẳm, dưới chân là vạn phiến lá sen lớn, bên cạnh là tám đứa trẻ xinh đẹp, sau đó một người tự xưng là sư huynh của bọn họ từ giữa bầu trời xuất hiện, nói bọn họ là những đứa trẻ được chọn để trở thành môn đệ của Thục Lăng Sơn.

Vị sư huynh này còn nói, muốn chính thức nhập môn phải ở nơi này tu luyện một năm, vượt qua các thử thách. Vì thế, Tân Tú thân là người lớn nhất trong số đám nhỏ, vừa dụ dỗ vừa đe dọa giành được vị trí đại tỷ, sau đó dẫn theo một đám nhóc con làm nhiệm vụ.

Trong lúc đám đệ tử của Linh Chiếu tiên nhân ở bên ngoài châu đầu nhìn vào trong mộng cảnh, theo dõi đám nhóc con vượt ải, vừa thầm lựa chọn đứa nhỏ hợp với mình làm đệ tử, trong đình chợt xuất hiện một bóng người màu bạc.

Chàng là Thân Đồ Úc, đệ tử thứ mười hai của Linh Chiếu tiên nhân, cũng là người khiến đám đệ tử sợ hãi nhất. Thân là đệ tử được sủng ái nhất của Linh Chiếu tiên nhân, Thân Đồ Úc cũng là người duy nhất chưa thu nhận đệ tử, và có lẽ cũng không có ý định này, chỉ một mình ở U hoàng sơn, trầm mê luyện khí.

Ấy vậy mà lần này lại bất chợt xuất hiện, còn không nói không rằng “giúp đỡ” cho đám trẻ trong mộng cảnh kia khiến tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc. Có lẽ, lần này Thân Đồ sư bá rốt cuộc cũng muốn có đệ tử rồi.

Chính cái sự xuất hiện bất ngờ và cái nhấc tay tùy ý của Thân Đồ Úc đã giúp Tân Tú hiểu ra sự vi diệu của mộng cảnh, cuối cùng thoát khỏi đó trước thời hạn. Bằng kinh nghiệm bị tư bản bóc lột, Tân Tú nhanh chóng tìm được chốn về cho tất cả đám trẻ đi cùng. Đồng thời không ngoài dự đoán của các vị thúc bá, trở thành đệ tử đầu tiên của Thân Đồ Úc.

Tân Tú nhìn vị sư phụ mới nhậm chức của mình, có chút khó nói nên lời. Ngoài một đầu tóc bạc đặc thù, còn có một gương mặt điển hình của “vai ác”. Đẹp thì có đẹp nhưng đường viền mắt quá đậm, giống y đúc mấy trùm cuối trong phim cổ trang. Hơn nữa, nhìn xuống dưới, Tân Tú còn phát hiện sư phụ nàng sơn móng tay! Còn là màu đen. Sư phụ nàng khoác một cái áo màu trắng, trên cổ còn viền một lớp lông màu đen. Từ lúc xuất hiện, sư phụ nàng chưa nói được mấy câu, hơn nữa không hề tiến vào, dường như có chứng sợ xã hội. Trong phòng lúc này chỉ còn mỗi Tân Tú cùng cậu nhóc nhỏ nhất trong đám tên là tiểu cửu.

Thân Đồ Úc nhìn cậu nhóc đang ôm chặt chân Tân Tú, nhíu mày một cái, sau đó xách cậu bé ném cho đại sư huynh của mình, sau đó mang theo Tân Tú đi mất.

Những vị sư thúc, sư bá khác lúc xuất hiện đều đạp mây cưỡi hạc, còn sư phụ nàng lại mang theo nàng ngồi kiệu do tám con khỉ vàng nâng, một đường trở về động phủ được bao quanh bởi rừng trúc xanh biếc. Sau khi Thân Đồ Úc bỏ lại một câu tùy ý cho đồ đệ liền đi rồi. Tân Tú cũng không khách khí, sau khi đi dạo một vòng, tiện tay hái một bó hoa đỗ quyên liền lăn lên giường đi ngủ.

Về phần Thân Đồ Úc, lần đầu thu nhận đồ đệ, không biết phải làm thế nào, liền đi thỉnh giáo các vị huynh đệ, tỷ muội đồng môn của mình. Là một người mắc chứng sợ xã hội lại không muốn giao tiếp, chàng liền mang theo bảo bối, trực tiếp bảo bọn họ ghi vào trong, sau đó mang về xem sau.

Lúc trở lại, Thân Đồ Úc đã thấy đồ đệ mới của mình ngồi dưới tán cây, bên cạnh là một nồi thức ăn thơm nức mũi. Lần đầu tiên giao lưu của sư đồ hai người chính là ở dưới gốc cây đồ quyên, một người ăn măng, một người ăn thịt, câu được câu không nói chuyện.

U hoàng sơn của Thân Đồ Úc rất lớn, nghe nói sau núi có rất nhiều thực thiết linh thú nguyên thân là gấu trúc tinh. Tân Tú rất tò mò, nhưng sư phụ không cho phép, nàng cũng không dám làm liều. Nàng ngoan ngoãn ở nơi này tu luyện, lâu lâu lại chạy đi thăm đám tiểu đệ của nàng.

Cho đến một ngày, Tân Tú lạc vào cấm địa sau núi U Hoàng, nơi này quả thật giống như lời đồn, có rất nhiều gấu trúc, nhưng không hề hung hãn, ngược lại rất đáng yêu. Vì thế, vào một ngày, Tân Tú nói với sư phụ nàng: “Sư phụ, con muốn nuôi gấu trúc.”

Tất nhiên, giấc mơ của Tân Tú không thể thành sự thật, bởi vì sư phụ nàng chính là một chú gấu trúc thành tinh. Cuộc sống hàng ngày của Tân Tú chính là chăm sóc sư phụ, nói cách khác không phải là đang nuôi gấu trúc thì là gì???

Thật ra, không phải ngẫu nhiên mà Thân Đồ Úc nhận Tân Tú làm đệ tử. Làm một gấu trúc yêu, bản tính của Thân Đồ Úc chính là độc lai độc vãng, không quan tâm đến thế sự, càng không có ý định làm thầy một kẻ nào. Nếu không phải sư phụ chàng cũng chính là Thanh Sơn sư tổ Linh Chiếu tiên nhân, nói rằng Tân Tú chính là người có duyên nợ với chàng, Thân Đồ Úc sẽ không dưng mà quan tâm đến nàng.

Kiếp trước là chấp niệm, là hối hận, là tiếc nuối muốn bù đắp biến thành một sợi lụa đỏ trói định số phận của hai người ở kiếp này.

Chuyện xưa như mộng, rất nhiều tiếc hận của quá khứ đều đã được ngày tháng của kiếp này bù đắp. Chỉ cần từ nay về sau, trong vô vàn gấu trúc yêu, Tân Tú nhận ra một mình Thân Đồ Úc là được rồi.

***

Thực ra mình đu truyện này là vì đang đu panda-biz, nhưng đọc rồi thì lại thấy, sự thú vị của truyện không nằm ở việc nam chính là một gấu trúc yêu, mà ở cách xây dựng nhân vật của tác giả.

Nữ chính là một cô gái thông minh, biết tiến biết lùi, không có bàn tay vàng, tuy tu vi yếu nhưng biết dùng kiến thức hiện đại để bù đắp sự thiếu hụt của mình. Nam chính mang rất nhiều đặc điểm của gấu trúc, bên ngoài là boy lạnh lùng ngầu lòi, bên trong lại ngốc ngốc, đáng yêu, tu vi thì cao nhưng lại hướng nội full time.

Truyện kể về quá trình tu tiên là chính, với cách nhìn nhận các nhân vật “thần tiên” ở nhiều góc độ, có người sinh ra đã thiện, cũng có người là từ từ hướng thiện, buông bỏ ác tâm. Thật ra tuyến tình cảm của truyện không quá mạnh, hơi thiếu chút nhiệt cho các CP cả chính lẫn phụ. Dù vậy, Phù Hoa vẫn là một cái tên bảo chứng cho nội dung logic, hài hước, vui vẻ, là một lựa chọn cho những ai thích thể loại tu tiên.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quế Viên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN