logo
REVIEW>> SỐC! THẬT RA EM GÁI TÔI LÀ THIÊN KIM GIẢ!
soc-that-ra-em-gai-toi-la-thien-kim-gia
Tìm truyện
Donate

SỐC! THẬT RA EM GÁI TÔI LÀ THIÊN KIM GIẢ!

Tác giả:

Ngư Nhi Ngư Nhi

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 75

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 673

Giới thiệu:

[Ghét “Thiên kim giả” không nhất thiết phải đọc tiếp, có suy nghĩ đối lập với thiên kim thật giả không nhất thiết phải đọc tiếp, đọc truyện cảm thấy khó chịu mời bỏ dở kịp thời, bỏ dở truyện không cần thông báo]

Đột nhiên Kiều Tắc thức tỉnh ý thức của bản thân, có khả năng nhìn thấy tương lai.

Hoá ra anh đang sống trong một cuốn tiểu thuyết đề tài thiên kim thật giả. Lúc sinh ra em gái ruột của anh bị ôm nhầm, đến năm 16 tuổi mới được người nhà tìm về.

Anh và người nhà của mình thiên vị thiên kim giả Kiều Mạn Mạn không cùng huyết thống, xứng đáng với vai trò phản diện cực phẩm, là công cụ vả mặt của thiên kim Giang Vọng Hạ, cuối cùng phá sản logout, không có kết cục tốt.

Biết trước cốt truyện, Kiều Tắc kinh ngạc.

Đợi chút…

Cục bột mềm mại nũng nịu trong nhà không phải là em gái của anh, vậy hiện tại em gái ruột của anh đang ở đâu?

*

Năm Giang Vọng Hạ 15 tuổi thì được ba mẹ ruột tìm thấy.

Không xanh xao vàng vọt, hành vi thô tục như trong tưởng tượng, năm ấy Giang Vọng Hạ mới 16 tuổi đã tham gia đủ các cuộc thi, giành đủ loại giải thưởng, vô cùng xứng danh học sinh giỏi.

Không những thế, cô còn đồng thời kiêm chức vận động viên, kỳ thủ, người mẫu, nhiều lần được các phương tiện truyền thông lớn đưa tin.

Nhìn em gái ruột ưu tú, lại nhìn em gái giả ngốc bạch ngọt mỗi lần thi đều từ dưới đếm lên, động chút là khóc sướt mướt, Kiều Tắc cùng người nhà cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.

Giống như là, nhà họ không cẩn thận nuôi phế con gái nhà người ta rồi…

***

Kiều Tắc trong lúc đánh bóng rổ cùng bạn học, thì bị bóng đập vào đầu, trong cơn mê man choáng váng cậu chợt nhìn thấy một câu chuyện kỳ lạ lướt qua trong đầu.

Cậu thấy thế giới của mình thật ra là một cuốn tiểu thuyết mà trong đó nhân vật chính là một nữ sinh tên là “Giang Vọng Hạ”. Cô ấy là thiên kim hàng thật giá thật nhưng từ khi sinh ra đã bị ôm nhầm đi, trải qua trăm đắng ngàn cay mãi đến mười sáu năm sau mới trở về với ba mẹ ruột.

Còn cô bé được mang về nuôi ở nhà họ Kiều lại được cưng chiều hết mực, lớn lên như một nàng công chúa, ngây thơ đơn thuần, chưa từng chịu bất kỳ khó khăn gì.

Sau khi Giang Vọng Hạ trở về lại xảy ra tình tiết “máu chó” là hai thiên kim tranh giành vị trí trong gia đình và sự yêu thương của ba mẹ. Đến cuối cùng cả nhà họ Kiều đi đến kết cục thân bại danh liệt, thê thảm vô cùng.

Nhà họ Kiều ấy không đâu xa lạ chính là gia đình anh.

Cậu bé Kiều Tắc mười hai tuổi khi ấy đã vô cùng ngỡ ngàng trước “kiến thức” kỳ lạ vừa được tiếp thu này. Thì ra em gái nhỏ sáu tuổi Kiều Mạn Mạn trong nhà hiện tại không phải là em gái ruột của cậu. Giang Vọng Hạ, người em máu mủ thì vẫn đang lưu lạc ngoài kia.

Một thế lực siêu nhiên cũng ngăn cản không cho cậu nói những điều mình biết cho người khác, tức là cậu không thể thay đổi quy trình của cốt truyện xảy ra được.

Vậy việc biết trước tương lại này có ý nghĩa gì chứ? Cậu sẽ là anh hùng của câu chuyện, cứu lấy số phận của cả gia đình sao?

***

Kiều Mạn Mạn có khuôn mặt ngây thơ, xinh đẹp, ngọt ngào như cục bột nếp, dễ dàng khiến người khác yêu thích không thôi.

Lớn lên trong sự yêu thương và che chở quá mức của gia đình, Kiều Mạn Mạn có tính cách mơ mơ màng màng, rất dễ tin người, cũng dễ khóc, dễ nản.

Ba mẹ và anh trai đều rất cao, trên một mét tám. Kiều Mạn Mạn cố lắm đến dậy thì cũng chỉ hơn ba mét bẻ đôi một chút.

Ba mẹ và anh trai đều rất giỏi, rất thông minh, tốt nghiệp từ những trường ưu tú nhất. Kiều Mạn Mạn lại chẳng thể tự mình hiểu hay giải nổi một đề Toán ở lớp, học lên tới cấp ba hoàn toàn nhờ vào năng lực… của ba mẹ.

Tố chất thể thao của Kiều Mạn Mạn càng là thôi đừng nhắc đến. Đi bộ vài bước còn thấy lười đến thở không ra hơi.

Cô chỉ đặt sức lực và sự chú ý của mình lên điều mình thật sự yêu thích, còn lại những thứ khác thì không muốn nghĩ tới, hoặc thật ra có thể nói là không đủ sức để nghĩ tới, theo đúng nghĩa đen.

Mà điều Kiều Mạn Mạn yêu thích chắc cũng chỉ có vẽ tranh. Những người còn lại của nhà họ Kiều không ai có tố chất nghệ thuật cả.

Kiều Tắc sau khi thấy được cốt truyện mà không thể nói ra, đã không ngừng cố gắng gợi ý cho ba mẹ biết về thân thế của Kiều Mạn Mạn bằng cách chỉ ra khác biệt của cô đối với bộ mã Gen của nhà họ Kiều.

Đáng tiếc ba mẹ Kiều yêu thương Kiều Mạn Mạn đến mức mù quáng rồi! Chỉ cần cô thút thít nhõng nhẽo một chút là họ đã tan chảy hoàn toàn rồi.

Kiều Tắc mong muốn nếu có thể sớm tìm thấy em gái ruột về hơn một chút, mâu thuẫn giữa em ấy và gia đình sẽ bớt đi, mọi người sẽ cùng hạnh phúc.

Anh đã nhận ra rằng, em gái nuôi Kiều Mạn Mạn của mình có tất cả trừ tính cách đã bị nuông chiều đến mức khó chấp nhận.

***

Giang Vọng Hạ là một thái cực hoàn toàn trái ngược với Kiều Mạn Mạn. Cô sinh ra trong một gia đình ba đơn thân, mẹ mất sớm nên chưa từng nhận tình thương của mẹ.

Chẳng những vậy người mẹ cô chưa từng gặp ấy ra đi mà để lại những điều tiếng không hay, khiến cho cô bé Giang Vọng Hạ từ nhỏ đã sớm phải lớn lên cùng những lời xì xào bàn tán.

Bạn bè thì bắt nạt, hàng xóm thì lắm lời, cả ông ngoại cũng bảo cô không giống mẹ, không hề yêu thích cô. Giang Vọng Hạ từ ấy hình thành sự hiểu chuyện, trưởng thành hơn rất nhiều so với độ tuổi thật.

Giang Vọng Hạ không phải là người nhiệt tình với người khác, không thích nói chuyện, không hay cười đùa. Gan lì, bất cần, cô thường xuyên trưng ra bộ mặt “thối” người sống chớ lại gần.

Giang Vọng Hạ sớm được gọi là thiếu nữ thiên tài với thành tích thi đấu cờ vây và nhảy cao vượt trội, thành tích học tập cũng vô cùng xuất sắc.

Chiều cao vượt trội hoàn toàn so với bạn bè đồng trang lứa cũng khiến cô khó hòa nhập hơn. Giang Vọng Hạ chỉ có hai người bạn thân thiết nhất, những người bù đắp lại phần nào tính cách khép kín của cô.

Trừ tuổi thơ có chút khúc mắc ra, Giang Vọng Hạ vẫn được nuôi dưỡng trong một môi trường tốt, không thiếu thốn gì về tài chính, thậm chí giải thưởng từ những cuộc thi cô đạt được còn giúp cô tự mua được vài món đồ mình thích.

Khi tìm hiểu về cô, Kiều Tắc nhận ra rằng, em gái ruột Giang Vọng Hạ của mình có tất cả trừ tính cách lạnh lùng, khó gần đến mức có chút chút đáng ghét.

***

Những tưởng đây sẽ là một câu chuyện đầy “drama”, sóng gió gia tộc, tranh giành tình yêu giữa hai cô gái, không ngờ thật sự chỉ là câu chuyện về hai cô gái được nuôi dưỡng trong hai môi trường hoàn toàn trái ngược nhau, với hai tính cách không hề có điểm chung nào, cuối cùng cùng sống chung dưới một mái nhà.

Họ không hề đi theo lối mòn đấu đá mâu thuẫn, chẳng có ai là chính diện hay phản diện cả vì ai cũng có ưu điểm và khuyết điểm riêng, những nhân vật được đặt vào một hoàn cảnh “ngôn tình” nhưng xử lý tình huống một cách “đời thường” nhất.

Họ cùng nhau thay đổi theo hướng tích cực hơn, với sự giúp đỡ và yêu thương của những người xung quanh, cùng với sự quan tâm chân thành dành cho đối phương.

Một câu chuyện về gia đình, bạn bè, cuộc sống hết sức nhẹ nhàng, hài hước, hài hước, hài hước (điều gì quan trọng xin lặp lại ba lần). Các nhân vật đều đáng yêu theo cách riêng, thích hợp để đọc giải trí bỏ não qua một bên.

_____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quả Cóc - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN