logo
REVIEW>> SAU KHI MẸ RUỘT BỊ NHẬN VỀ HÀO MÔN
sau-khi-me-ruot-bi-nhan-ve-hao-mon
Tìm truyện
Donate

SAU KHI MẸ RUỘT BỊ NHẬN VỀ HÀO MÔN

Tác giả:

Lăng Độ

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 113

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 458

Nguyễn Trà từ bé lớn lên nơi một trấn nhỏ yên bình, có những cánh đồng rau xanh ngát, có con đường dài nhấp nhô bóng nắng, có ngôi nhà nép mình sau hàng rào giản dị. Cuộc sống của Nguyễn Trà luôn tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc. Ba mỗi ngày đón đưa cô đi học trên chiếc xe máy, tiếng gió rì rào bên tai, bốn mùa xuân hạ thu đông luôn có mẹ đợi cô trở về, cả nhà quây quần bên mâm cơm nhỏ.

Dường như, khoảnh khắc ấm áp vui vẻ này luôn là điều trân quý nhất mà Nguyễn Trà khắc ghi trong tim. Cô mong muốn thời gian dù trôi qua như thế nào cũng không làm tan biến những điều ấy. Cho đến khi, Nguyễn Trà nhận ra thế giới mà cô đang sống chính là trong một quyển sách.

Trong giấc mơ của mình, Nguyễn Trà lật mở những bí mật đang bị che giấu và cái kết cho tương lai của cô cùng người thân bên cạnh. Thì ra, mẹ ruột cô chính là thiên kim tiểu thư Lương gia bị ôm nhầm từ bé đến nay hơn 40 năm mới được quay về thân phận cũ.

Một nhà ba người Nguyễn Trà rời trấn nhỏ đến thành phố lớn Nam Thị để sinh sống cùng ông ngoại, lại chẳng hề mảy may biết đến kết cục bi thảm đang chờ đón bọn họ.

Bởi vì, trong câu chuyện này, Nguyễn Trà chỉ là một nhân vật nữ phụ, bị nguyên nữ chính Nhậm Khinh Khinh đem ra làm công cụ trao đổi cùng hệ thống mà cô ta nắm giữ, lần lượt cướp hết các giá trị về nhan sắc và trí tuệ của Nguyễn Trà. Biến Nguyễn Trà từ một cô gái xinh đẹp tài năng xuất sắc bị chèn ép đến mức trở nên xấu xí ngu dốt.

Nhưng như vậy vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, mà điều sau đó còn tồi tệ hơn nữa, bởi vì Nguyễn Trà đánh mất đi tất cả những giá trị về bản thân nên tâm lý rối loạn, không còn là chính mình. Cuối cùng, cô c hết đầy thương tâm. Khi ấy, sự ra đi của Nguyễn Trà như vết dao rạch vào tim ba mẹ cô, những người ở lại. Không cách nào hàn gắn được những đau đớn vụn vỡ khi mất đi con gái nhỏ, họ buông bỏ mọi thứ. Để rồi, một người c hết, một người điên loạn.

Đã từng, đã từng là một nhà gia đình hạnh phúc, cớ sao lại âm dương ly biệt, đi đến bước đường thê lương thế này. Nguyễn Trà nhìn thấy, đau lòng đến mức không thể thở nổi. Cô sao có thể nhìn ba mẹ vì mình mà chịu đau thương giày vò như thế kia chứ? Sao có thể để cho kẻ tàn nhẫn độc ác kia cứ thế từng ngày tính kế trên người cô, lấy đi mọi thứ vốn dĩ thuộc về cô kia chứ?

Nguyễn Trà không chấp nhận, cũng không cho phép bản thân mình sợ hãi hay lùi bước. Nếu kẻ xấu đã nhăm nhe từng giá trị về nhan sắc hay trí tuệ của bản thân cô, vậy thì, đến đây đi, cô sẽ đấu đến cùng, nhất quyết không bao giờ cho cô ta đạt được ý nguyện của mình.

Và thế là, Nguyễn Trà hằng ngày chăm chỉ học tập, nỗ lực không ngừng nghỉ. Nhậm Khinh Khinh muốn từ cô lấy đi điều gì, cô đều có thể trước một bước hoàn thành, phá tan nhiệm vụ của cô ta. Khiến cô ta không chỉ phải hủy bỏ nhiệm vụ mà còn phải gánh lấy hậu quả cho sự chọn lựa tham lam ngu ngốc của mình.

Trên thế giới này, làm gì có chuyện đem tất cả những điều tốt đẹp của người khác gom về thành giá trị đắp lên thân. Mọi thứ, dù là gì đi chăng nữa, nếu không phải là của mình, vĩnh viễn đều không thể lấy được. Càng muốn đi đường tắt, càng trở nên điên cuồng chiếm hữu, càng phải nhận lấy cái kết xứng đáng.

Chỉ có những người dùng chính năng lực và sự kiên trì của mình, từng bước tiến tới, mới có thể chạm đến thành công.

Vì thế, Nguyễn Trà từ một cô gái nơi trấn nhỏ xa xôi bị bao người nơi thành phố hoa lệ không thèm để mắt coi thường dần trở nên lấp lánh và tỏa sáng rạng rỡ. Cô gái ấy, không chỉ có mái tóc đen dài như tơ trời, đôi mắt như ánh sao đêm hè, nụ cười như nắng mai dịu dàng mà còn cả một bộ óc thiên tài và trái tim thiện lương bao dung đúng chỗ. Cô gái ấy, cứ thế đánh tan những âm mưu ẩn nấp nơi bóng tối đang muốn bao phủ lên số phận, vận may và cả sinh mệnh của mình.

Để những kẻ mang tâm tư ích kỷ độc ác, muốn một bước lên mây, không từ thủ đoạn dơ bẩn phải nếm lấy sự phản đòn cho cú đánh sai lầm của họ.

Bởi vì, Nguyễn Trà sẽ ngăn chặn lại hết những điều xấu mà họ muốn gieo rắc cho những người vô tội và hưởng thụ thành quả không phải của mình. Để thế giới này, dù chỉ là trong một quyển sách, thì vận mệnh của cô, đều phải do cô nắm lấy.

Và trong những năm tháng nơi thành phố Nam Thị đầy xa lạ này, Nguyễn Trà đã gặp được một chàng trai, điềm tĩnh lại dịu dàng vô hạn. Người đã luôn dùng tất cả sự yêu chiều bao dung của mình dành cho cô. Người mà sau này, cô biết rằng, anh chính là phần còn lại, người bên cạnh cùng cô bước tiếp trên quãng đường tương lai, Phó Thầm.

Nói đến cũng kỳ diệu, Phó Thầm chính là con trai của người bị ôm nhầm vào Lương gia, sống với thân phận của mẹ Nguyễn Trà mấy chục năm nay. Cho đến khi sự việc bị phát hiện và mọi thứ quay về đúng với vị trí vốn dĩ của nó.

Khác với Nguyễn Trà, Phó Thầm từ bé đã sống trong hào môn xa hoa, thân phận tôn quý. Cho nên, khí chất của anh cũng được hun đúc từ trong xương cốt. Vì vậy, cho dù sau này khi rời đi thì những điều ấy cũng không hề thay đổi.

Ban đầu, Phó Thầm để ý đến Nguyễn Trà với tư cách như một cô em gái nhỏ mà bản thân mình nên có nghĩa vụ quan tâm giúp đỡ. Bởi vì, anh đã chiếm lấy quá nhiều điều tốt đẹp mà đáng ra là của cô trong thời gian dài như vậy. Cho nên, anh luôn nhắc nhở mình rằng, phải bù đắp lại hết thảy cho cô, bất kể điều gì.

Nhưng rồi, Phó Thầm nhận ra, cốt cách và khí chất của Nguyễn Trà giống như loài hoa tuyết mai vô cùng. Nhìn mỏng manh mềm mại, lại kiên cường trầm tĩnh. Cho dù là ở bất cứ nơi đâu, dù giữa cơn mưa lạnh hay bão tuyết ngập trời, đều có thể kiên định chống đỡ và đợi ngày nắng ấm xuân về, hoa lại bung nở rực rỡ, say đắm lòng người.

Thế nên, Phó Thầm dần bị Nguyễn Trà thu hút và đem lòng quyến luyến đóa hoa xinh đẹp kiêu ngạo này. Nhưng anh vẫn không dám phô trương từng bước theo đuổi cô, chỉ âm thầm nhẹ nhàng, đem cả trái tim và sự chân thành của mình, bao phủ thế giới xung quanh Nguyễn Trà.

Để cô gái nhỏ của anh có thể biết rằng, cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, vẫn luôn có anh ở bên, cùng nắm tay cô, vượt qua giông tố, hướng đến mặt trời.

“Chúng ta không chỉ đi từ đồng phục đến váy cưới, cũng cùng đi từ tóc đen đến bạc đầu.”

***

“Sau khi mẹ ruột bị nhận về hào môn” là bộ truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Lăng Độ và rất ấn tượng. Truyện hoàn toàn thiên sủng ngọt, motif truyện có phần mới lạ, không đi theo lối mòn cũ của những truyện mang bối cảnh trong sách khác. Cách xây dựng nhân vật và diễn biến khá ổn định, hợp lý, xử lý ổn thỏa. Truyện cực kỳ thích hợp dành cho những bạn muốn giải trí, cần tìm chút lôi cuốn, năng lượng tích cực.

Nguyễn Trà là cô gái lớn lên nơi trấn nhỏ nhưng vô cùng xinh đẹp thông minh và nỗ lực. Bởi vì cô biết rằng chỉ có tri thức mới là con đường ngắn nhất giúp cô đổi thay vận mệnh của mình và bi kịch cho người thân bên cạnh. Nguyễn Trà tâm tính thiện lương mềm mại nhưng cô không phải là kiểu người yếu đuối dễ bắt nạt. Vì thế, khi đã xác định được, chính Nhậm Khinh Khinh là người gây nên tai họa và sự khổ sở cho cả gia đình mình, Nguyễn Trà liền nhanh chóng tìm cách ngăn nhiệm vụ và phản đòn bất ngờ, lật đổ cô ta.

Thật sự trong bộ truyện này, nhân vật Nhậm Khinh Khinh rất đáng ghét, không chỉ ích kỷ tham lam mà còn ác độc tàn nhẫn. Cô ta ỷ vào hào quang của vai chính, sự trợ giúp của hệ thống đang nắm giữ mà hết lần này đến lần khác tìm cách hủy hoại biết bao nhiêu người vô tội. Rõ ràng, cô ta có thể từ từ bằng vào năng lực để tăng thêm giá trị về nhan sắc cùng trí tuệ của bản thân mà không gây ảnh hưởng đến ai. Nhưng cô ta lại chỉ thích chiếm lấy từ người khác, mặc kệ hết thảy mà hủy diệt người khác.

Thế nên, kết cục sau này của Nhậm Khinh Khinh hoàn toàn là do cô ta gieo gió gặt bão, chơi đùa cùng ma quỷ sẽ bị ma quỷ nuốt chửng.

Còn chuyện tình cảm của Nguyễn Trà và Phó Thầm được miêu tả rất nhẹ nhàng ngọt ngào, tựa như cơn mưa lất phất rơi trên thành phố Nam Thị, biến khung cảnh hoa lệ nơi này như được ủ trong một lớp áo dịu dàng ẩm ướt đầy rung động.

Như cái cách mà Phó Thầm luôn ước nguyện, mong rằng thế giới của em, vẫn luôn diễm lệ như vậy.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN