Tác giả:
Lê Mạch
Reviewer:
AI_Cẩm Chướng
Designer:
Al_Tương Phi
Độ dài: 107
Tình trạng: Hoàn convert
Lượt xem: 683
Nhan Thì sinh ra đã mang hình hài nhi nữ, vốn dĩ nàng sẽ là một Công chúa được sống trong nhung lụa, vô lo vô nghĩ. Dưới tay Hoàng đế lại không có con trai, mãi vẫn chưa tìm được người kế nghiệp. Mẫu phi của Nhan Thì là Dung phi tham vọng ngập trời, từ khi Nhan Thì được sinh ra, bà ta đã ấp ủ âm mưu nữ giả nam trang cho nàng, rồi đưa nàng lên ngôi Thái tử.
Từ lúc mới lọt lòng, Nhan Thì đã bị Mẫu phi nuôi nấng giống như nam tử, đến tận ngày nàng được phong làm Thái tử cũng chẳng có ai phát hiện ra. Được giáo dục từ nhỏ để trở thành bậc quân chủ, Nhan Thì hiểu rõ nàng chính là công cụ giúp Mẫu phi củng cố địa vị, vọng tưởng nhiễu loạn triều cương.
Hoàng đế vô năng ngày ngày tham vui trụy lạc, Nhan Thì có lòng có chí với lê dân bá tánh, nhưng ngặt một nỗi, nàng lại sinh ra quá muộn, khi lòng dân đã nguội lạnh với Nhan thị, khi triều đình rối loạn như mối tơ vò. Nàng cố gắng nhưng lực bất tòng tâm.
Trong cuộc sống rối ren nơi Hoàng thành, nàng ngày càng chán ghét sự kìm kẹp của Mẫu phi. Thế nên, ngày Nhan Thì tới Giang Hoài cứu tế nạn dân có lẽ là quãng thời gian nàng thấy tự do nhất. Tại đây, nàng cũng gặp được kẻ địch Hoắc Như Thâm, phiên vương đất Giang Hoài.
Vốn cho rằng Thái tử vô năng, ban đầu Hoắc Như Thâm không để Nhan Thì vào mắt. Biết nàng tới Giang Hoài còn giả bệnh không muốn đi gặp. Nhưng dần dần, sự thông minh cơ trí của nàng làm cho Hoắc Như Thâm sinh ra tâm lý đề phòng.
Giang Hoài gặp lũ lụt, lê dân bách tính sống trong cảnh nghèo đói lầm than. Biết Giang Hoài có không ít thế gia giàu có nhưng lại không chịu cứu tế giúp người nghèo. Nhan Thì nghĩ ra cách lập bia công tích, thế gia ham hư vinh nên lần lượt kéo tới quyên tiền bạc nhằm mua danh tiếng.
Nhận tiền xong, Nhan Thì chỉ nói: “Cô biết chư vị không phải hạng người mua danh chuộc tiếng, nhưng công lao như thế vẫn nên để thế nhân biết, cô sẽ cho người ghi lại tất cả, lập bia khắc tên để người đời sau chiêm ngưỡng.”
Nói xong nàng vịn cớ công vụ bận rộn mà đuổi bọn họ về. Đám người ngẩn ra chẳng hiểu thế nào, tiền đã đưa rồi, cũng đã nghe Thái tử tán dương, việc lập bia đã định, nhưng sao bọn họ cảm giác mình chẳng nhận được gì nhỉ.
Nhận ra năng lực của Nhan Thì, Hoắc Như Thâm năm lần bảy lượt sai người làm khó hoặc á m s át nàng nhưng lần nào nàng cũng bình tĩnh né tránh. Cho tới lần cuối cùng, đứng trước mũi tên đang lao tới của thuộc hạ Hoắc Như Thâm, nàng tưởng rằng mình không qua khỏi thì chính chàng là người cứu nàng khỏi thế ngàn cân treo sợi tóc.
Ban đầu, chàng chỉ có một ý định đó chính là muốn nàng chính mắt nhìn thấy Nhan triều bị hủy diệt, chàng muốn nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của nàng. Lúc đó chàng mới cảm thấy thỏa mãn. Nào ngờ, sau lần này chàng phát hiện ra một bí mật, hóa ra Thái tử Nhan triều chính là nữ giới.
Từ khi biết Nhan Thì là một cô nương, chẳng hiểu sao chàng luôn phiền lòng suốt đêm, người chàng lao lực nhằm vào lâu như vậy lại là một nữ tử, người này lại còn làm cho chàng khó khăn vài lần, Hoắc Như Thâm không rõ cảm giác trong lòng là thế nào. Dần dần, sự chán ghét của Hoắc Như Thâm dần đổi thành thưởng thức tài năng của nàng, chẳng biết từ thuở nào bỗng biến thành tình yêu.
Ngày Nhan triều sụp đổ, Thái tử lặng lẽ ngồi trong điện lật xem trang sách cổ, chờ đợi cái c hết. Người ta đưa cho Thái tử một ly “r ượu đ ộc”, từ đó, Thái tử Nhan triều không còn trên cõi đời này nữa, mà bên cạnh tân đế có một Dung Ninh quý phi quốc sắc thiên hương.
Hoắc Như Thâm cho Nhan Thì một thân phận mới, để nàng được quang minh chính đại làm một cô nương xinh đẹp, yêu kiều. Tới lúc này, Hoắc Như Thâm vẫn chẳng nhận ra tình cảm chàng dành cho nàng, chàng chỉ biết, chàng muốn đối xử tốt với nàng.
Nhan Thì tỉnh lại sau khi uống “r ượu đ ộc”, việc đầu tiên Hoắc Như Thâm làm là mời thái y giúp nàng chữa căn bệnh trầm kha do nàng uống thuốc ức chế mười mấy năm tạo thành. Mỗi ngày đều sai người mang tới cho nàng những món quà khác nhau làm nàng vui lòng. Biết nàng thích sách cổ, Hoắc Như Thâm lùng sục khắp nơi kiếm về cho nàng đọc. Chàng không tin tưởng người khác nên còn tự mình sắc thuốc giúp nàng. Thấy nàng nặng lòng việc giang sơn xã tắc, chàng cũng chẳng nề hà mà để nàng nhìn thấy tấu chương triều chính. Trong cung nhàm chán, chàng đưa nàng ra ngoài giải sầu.
Tất cả những việc chàng làm dần thấm vào lòng Nhan Thì, lòng nàng có lạnh cũng bị sưởi ấm bằng tấm lòng cháy bỏng của chàng. Nhan Thì cũng không phải là người vô tình nhưng nàng lại không giỏi thể hiện tình cảm, nhưng những hành động nhỏ của nàng lại làm cho Hoắc Như Thâm vui mừng không ngớt.
Thấy chàng nằm ngoại thất lạnh lẽo, nàng kêu người đổi chăn gối sạch sẽ dày dặn tinh tươm cho chàng. Biết chàng ghen tỵ vì người khác được nàng tặng ngọc, nàng lại dùng chính miếng ngọc thô đã tạo nên chiếc vòng của nàng để làm cho chàng một chiếc giống với của nàng. Khi chàng phải xuất chinh dẹp loạn, nàng buông rèm chấp chính giúp chàng chống đỡ một mảnh giang sơn đợi chàng khải hoàn trở về.
Hai con người đáng ra nên là kẻ thù của nhau, tới cuối cùng lại trở thành đôi người thân thuộc nhất. Ban đầu là sự thưởng thức tài năng của đối phương, lâu dần trở thành tình yêu khắc cốt ghi tâm. Hai chí hướng mang nặng tấm lòng sông núi nhưng khi quay đầu, lại là điểm tựa của đối phương.
____
“…” trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cẩm Chướng
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved