logo
REVIEW>> SAU KHI GẢ CHO HOÀNG TỬ TÀN TẬT
sau-khi-ga-cho-hoang-t-tan-tat
Tìm truyện
Donate

SAU KHI GẢ CHO HOÀNG TỬ TÀN TẬT

Tác giả:

Lý Tịch V5

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 172

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1431

Khắp phủ Vinh Quốc Công đang xôn xao về mối hôn sự giữa tứ tiểu thư nhà họ cùng tứ hoàng tử Bùi Nguyên. Cứ tưởng rằng đây là món hời lớn, tiểu thư gả vào hoàng thất sẽ một bước lên mây, nào ngờ đâu lại là hố lửa phỏng tay mà ai cũng sợ phải chạm đến.

Nghe nói tứ hoàng tử kia tính tình hoang dã, ăn chơi trác táng đã đành, lại còn cấu kết với Thái tử mưu phản nên bị thất sủng, biến thành một kẻ tàn phế chẳng biết còn sống được bao lâu.

Quý Gia Doanh không muốn, mà Đào thị cũng không đành lòng gả con gái mình cho một kẻ tật nguyền chịu khổ chịu cực. Bỗng dưng trong cái khó ló cái khôn, trong nhà này bà ta không ưa nhất là Hứa di nương, bèn sai người gọi con gái bà ấy đến, dùng quyền lực ép nàng chấp nhận gả thay cho con gái bà ta.

Mà Quý Bảo Ninh vốn chán ghét cuộc sống hậu trạch tính toán trước sau, nên nàng quyết định đồng ý mối hôn sự đó. Chí ít tứ hoàng tử giờ đây không thể cưới vợ nạp thiếp, trong phủ chỉ có duy nhất mình nàng. Nàng chẳng cần giàu sang, chỉ muốn sống một cuộc đời bình lặng không ai hại ai, vậy là đủ.

Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn khiến Bảo Ninh giật mình kinh hãi. Sính lễ vô cùng ít ỏi, nơi gả đến lại tồi tàn rách nát giống như bị bỏ hoang thật lâu. Nha hoàn trông thấy nàng đến thì vô cùng mừng rỡ, ngay lập tức cuốn gói rời khỏi nơi đây, bỏ lại nàng một mình bơ vơ trong viện tử hoang vu ấy.

Thôi, dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người chạy, dựa vào ai cũng không bằng chính mình. Bảo Ninh có một đôi tay khéo léo biết làm việc nhà, biết nấu ăn ngon. Có nàng ở đây, nơi này chẳng mấy chốc sẽ trở nên ấm áp bình dị như nàng mong ước.

Chỉ là… tứ hoàng tử kia có hơi khó ở chung.

Tính hắn nắng mưa thất thường, thường xuyên nổi giận khiến nàng sợ hãi. Sự chán ghét của hắn dành cho nàng không hề giấu giếm, hắn chỉ muốn nàng biến khỏi nơi này thật xa.

Nhưng những điều này nàng cảm nhận được, cũng có thể hiểu được. Bùi Nguyên bây giờ như rơi xuống vực sâu, mẫn cảm yếu ớt, không dám tin tưởng bất kỳ ai.

Điều nàng có thể làm lúc này là cố gắng nhẫn nhịn, đối tốt với hắn, cho hắn thêm chút hơi ấm và niềm tin để hắn có thể vực dậy.

Và thế là Bảo Ninh từ từ bước chân vào cuộc sống của Bùi Nguyên. Nàng chăm lo cho hắn từng bữa cơm, may cho hắn y phục, giúp hắn chữa lành vết thương trên chân. Viện tử hoang vu qua tay nàng trở thành một nơi ấm cúng, có vườn rau, có chó nhỏ bầu bạn, có đàn gà vịt chạy quanh sân.

Cuộc sống bình yên như vậy thật khiến nàng thỏa mãn, chỉ hy vọng nó có thể kéo dài mãi thôi. Dù cho nàng và hắn không có tình cảm nam nữ thì vẫn có thể làm bạn, vui vẻ ở bên nhau “trồng rau nuôi cá” là đủ rồi.

Thế nhưng, sự yên tĩnh mà nàng mong đợi lại chẳng duy trì được bao lâu. Bùi Nguyên hết lần này đến lần khác đưa nàng vào trong sóng gió. Ấy vậy mà bản thân nàng không có ý định rời đi, ngược lại còn muốn ở bên sát cánh cùng hắn.

Ban đầu là vì trách nhiệm, nhưng chẳng biết từ lúc nào nàng lại để ý đến Bùi Nguyên nhiều hơn. Trước giờ nàng chẳng hề quan tâm đến thái độ của hắn dành cho mình, thì nay lại muốn hắn đối tốt với nàng hơn một chút. Thậm chí khi hắn trở nên bận rộn, nàng bắt đầu lo sợ liệu rằng tương lai khi giàu có rồi, hắn có nạp thiếp vào phủ hay không?

Nhưng Bảo Ninh không biết được, sự lo lắng của nàng chẳng là gì so với nỗi bất an của hắn.

Vì hai chữ “ngôi báu” mà Bùi Nguyên bị hại đến thân bại danh liệt, một chân tàn phế, khiến hắn chẳng thiết tha gì sống c hết, mặc cho số phận tùy ý lênh đênh.

Rồi nàng đến bên hắn, như tia sáng rực rỡ chiếu vào cuộc đời tăm tối, đem ánh nắng sưởi ấm trái tim đầy âm u giá lạnh.

Hắn chưa từng nghĩ đến bản thân rồi sẽ có ngày hôm nay, có người bằng lòng ở cạnh bên, quan tâm hắn, chẳng màng đến giàu sang phú quý, chỉ cần cuộc sống vui vẻ giản đơn.

Thế nhưng, thân phận cùng những ân oán xung quanh khiến hắn chẳng thể đem đến cho nàng những điều như nàng mong đợi. Hắn chỉ có thể dặn lòng mình phải bảo vệ nàng thật tốt, học cách cưng chiều quan tâm, cư xử dịu dàng hơn với nàng.

Càng tiếp xúc hắn càng thêm yêu, lại càng lo sợ sẽ mất đi nàng. Bảo Ninh của hắn không chỉ có khéo tay hay làm mà còn rất thông minh tinh tế. Nàng xinh đẹp lại giỏi giang như thế, nên không thiếu những kẻ vì si mê nàng mà muốn “đập chậu cướp hoa”.

Sự chói mắt của nàng làm hắn ghen tuông, nhưng nàng chưa bao giờ khiến hắn phải thất vọng. Dù cho có kẻ châm ngòi ly gián, dù có đôi lúc “cơm không lành, canh không ngọt”, nhưng nàng vẫn luôn ở bên hắn không thay lòng.

Mà hắn, lại che giấu nàng quá nhiều thứ…

Hắn dịu dàng với nàng như thế, nhưng ở bên ngoài người ta xem hắn là ác quỷ, là tên điên. Tay hắn nhuốm đầy máu tươi, người như hắn luôn nhận được ánh mắt chán ghét của người đời.

Thế giới của hắn vốn không sạch sẽ, tranh quyền đoạt vị, thủ đoạn đa đoan. Vì hắn mà trang giấy trắng như nàng dần bị nhuốm bẩn, dù không muốn nhưng không thể tránh khỏi việc hắn sẽ liên lụy đến nàng.

Nếu có một ngày nàng biết được con người thật của hắn, liệu nàng có rời bỏ hắn hay không…

Không có nàng, cuộc đời hắn cũng xem như bỏ đi. Hắn rất sợ phải đối mặt với một Bảo Ninh lạnh nhạt, sợ nàng không cần hắn.

Nhưng mà Bùi Nguyên à…

“Chỉ cần có ta thì chàng có nhà. A Nguyên, chàng nhớ kỹ chưa?”

Đối với Bảo Ninh, từ ngày lấy Bùi Nguyên, nàng đã định sẽ ở bên hắn một đời một kiếp. Nàng đã chọn hắn nên cũng sẽ chấp nhận mọi thứ thuộc về cái tên “Bùi Nguyên”.

Tuy hai người từng có nhiều hiểu lầm, nàng cũng từng có ý định rời đi. Nhưng sau tất cả nàng nhận ra, chỉ có hắn mới đối tốt với nàng, dung túng nàng đến thế.

Nàng biết hắn có nhiều khuyết điểm, cũng không được tính là người tốt lành gì, nhưng đời này kiếp này nàng không thể nào rời xa hắn được nữa.

Dù trước mắt là núi non hiểm trở, chỉ cần phu thê đồng lòng cùng kề vai sát cánh, nàng tin những ngày tháng yên bình rồi sẽ quay trở lại sớm thôi.

Một câu chuyện nhẹ nhàng ngọt ngào nhưng vẫn không kém phần hấp dẫn. Bùi Nguyên thô bạo với người ngoài nhưng dịu dàng với vợ yêu, Bảo Ninh bên ngoài hiền lành nhưng nội tâm cứng rắn. Tình yêu của họ là kiểu mưa dầm thấm lâu, chấp nhận con người nhau, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi.

Chuyện tình của họ cũng có lúc sóng gió, hay những lúc vợ chồng không hiểu ý nhau. Nhưng rồi đâu cũng sẽ vào đó, những chông gai kia chỉ như gia vị khiến cho tình cảm của họ thêm phần mặn nồng mà thôi.

Song song với cuộc sống của đôi phu thê trẻ, truyện còn đan cài thêm những âm mưu, bí mật trong chốn cung đình, cùng những cuộc chiến tranh quyền đoạt vị.

Chân của tứ hoàng tử làm thế nào để chữa khỏi, hắn có trở thành vua một nước hay không, bạn hãy tự tìm câu trả lời trong truyện nhé.

“Nhà nào mà chẳng có mái”, nhà của Bùi Nguyên cũng vậy thôi. Cùng đón đọc để xem cuộc sống của tứ hoàng tử Bùi Nguyên và “nóc nhà” của mình thú vị như thế nào nha.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Min

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN