logo
REVIEW>> SAO TRỜI TỰA ANH
sao-troi-tua-anh
Tìm truyện
Donate

SAO TRỜI TỰA ANH

Tác giả:

Trừng Diễm

Reviewer:

AI_Phong Lữ

Độ dài: 55

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 563

“Nhớ mãi không quên, khiến nỗi đau trở thành thói quen. Nay lại tự ti làm bạn bên cạnh em bao năm.”*

Một từ “yêu” nhưng lại quá đỗi lớn lao, quá đỗi phi thường và thiêng liêng. Yêu làm sao để cả hai được tôn trọng, được vui vẻ và cảm nhận sự đẹp đẽ trong tình yêu ấy.

Nhưng hai từ “yêu thầm” vừa là nỗi đau gặm nhấm trái tim nhưng cũng là hạnh phúc được ngắm nhìn người mình yêu trong âm thầm hay là tìm đủ mọi cách để có được người ấy…

Người ta thường nói thanh xuân là những chuyến đi: đi để trải nghiệm, để làm điều mình thích, thích thầm một ai đó và liệu mấy ai dũng cảm để tỏ tình với người ấy.

Cũng giống như Sầm Nịch thích thầm ánh trăng của cô ấy ngần ấy năm trời.

Sầm Nịnh sinh ra trong một gia đình vô cùng gia giáo. Mẹ làm bác sĩ tim mạnh nổi tiếng nhất Huyên Thành, mặc dù thiếu đi tình thương của cha ngay từ nhỏ nhưng mẹ cô chưa bao giờ bỏ bê Sầm Nịnh. Cô được dạy dỗ tử tế, sống như thế nào để trở thành một người con ngoan trò giỏi.

Trái ngược với Sầm Nịnh, Lục Tinh Diễn lại có một cuộc sống của một cậu ấm. Nhưng anh lại chẳng thể cảm nhận được tình cảm gia đình là như thế nào? Mẹ anh không may bị tai nạn mà mất, bố anh cuối cùng đã đi bước nữa. Nhìn gia đình mình từ từ tan vỡ, ngôi nhà từng chứa biết bao kỷ niệm đã có người phụ nữ khác bước vào, Lục Tinh Diễn đã không còn muốn bước chân vào gia đình ấy nữa. Anh quyết định dọn ra ở riêng, từ đó không về nữa.

Lần đầu tiên Sầm Nịnh gặp Lục Tinh Diễn là tại bệnh viện số 1 Huyên Thành. Lúc ấy, Lục Tinh Diễn bị mắc bệnh tim, phải làm phẫu thuật đã gặp được một cô bé cho anh niềm tin, sức mạnh và cả lá bùa bình an nữa. Cô gái nhỏ bé ấy chính là Sầm Nịnh.

Khi cả hai lớn lên, cùng học chung trường cấp ba, cùng chung một lớp học nhưng lại chẳng thể nhận ra nhau. Sầm Nịnh thích Lục Tinh Diễn là khi anh đã đứng ra bảo vệ cô trước đám côn đồ ở trường kế bên. Từ khoảnh khắc ấy, hình bóng của chàng thiếu niên trong đêm tối đã khắc sâu vào trong lòng cô.

Nhưng Sầm Nịnh của lúc ấy lại chẳng thể có can đảm để tỏ tình với anh. Cô chỉ là một cô gái bình thường giữa hàng ngàn cô gái thích anh mà anh lại là hotboy của trường, là cậu học sinh với thành tích xuất sắc nhất đứng đầu cả khối. Điều duy nhất mà Sầm Nịnh có thể làm là cô luôn cố gắng học thật giỏi, chỉ vì như thế cô mới có thể đỗ vào trường đại học cùng với anh.

Mọi sự nỗ lực của Sầm Nịnh không hề uổng phí. Cô với anh cùng đỗ vào đại học khoa học và công nghệ Hoa Thanh. Từ đó sợi dây kết nối giữa Sầm Nịnh và Lục Tinh Diễn càng gần nhau.

Ở cảnh cổng của trường đại học, Sầm Nịnh có cơ hội được tiếp xúc với Lục Tinh Diễn nhiều hơn. Cô cùng anh đi chơi với nhóm bạn, đi nghỉ vào mùa hè, và đặc biệt hơn cả là anh đã cùng cô đón Tết nguyên đán khi cô xa nhà.

Mọi chuyện dần dần trôi qua, nhưng điều cả nhà Sầm Nịnh không ngờ tới cái c hết của Dương Cảnh Thư có liên quan đến cô. Trong lòng cô, điều ấy luôn là bóng tối, là con dao cứa sâu vào trái tim. Cô đã mất ngủ hằng đêm, luôn suy nghĩ về cái c hết của cháu gái mình, dẫn đến bị trầm cảm nhẹ phải đi gặp bác sĩ thường xuyên hơn.

Cũng chính vì vậy, mà năm đó Sầm Nịnh không quay trở về Huyên Thành ăn Tết. Cô ở lại trường học, đã vô tình gặp được Lục Tinh Diễn. Cô và anh đều không trở về nhà vào dịp lễ nguyên đán, nhưng lại cùng nhau đặt lịch hẹn đi chơi vào ngày lễ năm mới. Với Sầm Nịnh đây là năm đầu tiên cô được đón năm mới cùng với chàng trai mà cô yêu thầm rất nhiều năm. Mãi sau này Sầm Nịnh mới biết, Lục Tinh Diễn ở lại cũng là vì cô.

Sau chuyến đi ấy, Sầm Nịnh cũng ít gặp Lục Tinh Diễn hơn. Thời gian cứ thế trôi đi đến lễ tốt nghiệp đại học, Sầm Nịnh quyết định tỏ tình với Lục Tinh Diễn dù được anh chấp nhận hay không cô cũng muốn dừng lại sự thích thầm cho nhiều năm mà không dám nói ra.

Nhưng điều Sầm Nịnh nhận lại chỉ là câu xin lỗi của anh. Cô biết, khi tỏ tình với Lục Tinh Diễn điều gì sẽ xảy ra, sẽ nhận lại được gì từ anh. Sau cùng đó lại là điều dũng cảm nhất trong chuyến đi thanh xuân mà cô từng làm.

Đối với Lục Tinh Diễn nếu hỏi anh thích Sầm Nịnh không? Anh chỉ hận không thể hét với cả thế giới này anh thích cô biết nhường nào. Nhưng anh của thời điểm ấy chưa xứng để yêu cô. Căn bệnh tim bệnh sinh của anh chưa khỏi không biết tương lai sẽ ra sao, cái c hết của mẹ anh không hề rõ ràng. Một người như anh không xứng đáng với tình yêu cao thượng và sâu nặng của cô.

Kể từ ấy, Sầm Nịnh gặp lại Lục Tinh Diễn đã là hai năm của sau đó. Khi nhìn thấy cô tay trong tay với một người đàn ông khác, Lục Tinh Diễn anh đã ghen. Nhưng anh lấy tư cách gì để ghen đây? Chính anh năm xưa đã tự tay mình đẩy cô ra xa, làm cô tổn thương nặng nề.

“Đợi anh thêm hai năm. Đợi mấy chuyện ở nước ngoài xong anh sẽ quay trở lại tìm em.”

Khi nghe Lục Tinh Diễn nói ra câu ấy, Sầm Nịnh cảm thấy buồn cười biết bao. Vì sao anh lại cho rằng cô sẽ chờ anh sau hai năm ấy? Cả tuổi thanh xuân từ cấp ba đến đại học cả bầu trời của cô chỉ có anh. Tình yêu cũng có thời hạn của riêng nó, dù có vĩnh hằng đến đâu thì sẽ có lúc buông tay.

Nhưng câu nói ấy của anh lại thắp sáng lên hy vọng trong lòng cô và sự dao động thoáng qua. Liệu rằng Sầm Nịnh và Lục Tinh Diễn có thể ở bên nhau hay không?

Hai năm sau, Lục Tinh Diễn đã quay trở lại tìm Sầm Nịnh. Khoảng thời gian ấy lại xảy ra biến cố mà cả anh và cô cùng những người trong cuộc không muốn tìm hiểu nhất. Mọi hiểu lầm được tháo gỡ, Sầm Nịnh một lần nữa mở ra cánh cửa trái tim mà đón nhận tình cảm của Lục Tinh Diễn

“Lục Tinh Diễn cảm ơn anh vì đã bằng lòng làm ngôi sao của em.”

“Em cũng là ngôi sao của anh, tình yêu của em không cô độc, bởi vì anh cũng thích em rất nhiều rất nhiều năm.”

Thời gian trôi qua thật nhanh, sẽ chẳng chờ đợi ai cả. Thật may Lục Tinh Diễn đã không bỏ lỡ ánh trăng nhỏ của anh ấy. Cũng cảm ơn ông trời đã cho họ gặp nhau, tìm thấy nửa kia của đời mình. Mãi mãi không chia xa.

“Sao Trời Tựa Anh” một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ của thời thanh xuân. Cũng giống như cô gái ấy vì yêu mà cố gắng phấn đấu để đứng cạnh chàng trai mà mình thích, không ngần ngại mà này tỏ nỗi lòng của trong lễ tốt nghiệp đại học. Họ luôn hi sinh cho nhau mặc dù thầm lặng nhưng lại lớn lao biết bao. Một tình yêu đẹp không phô trương không cầu kỳ lại là một ấn tượng khó phai trong lòng tôi. Nếu ai là fan của yêu thầm thì đừng ngần ngại mà không nhảy hố nhé nếu không bạn sẽ hối hận đó nha.

_____

* Trích bản dịch lời bài hát Yêu thầm cho Trịnh Diệc Thần trình bày

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Euphoria Team

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN