logo
REVIEW>> RƯỢU GẠO HÔN HOA HỒNG
ruou-gao-hon-hoa-hong
Tìm truyện
Donate

RƯỢU GẠO HÔN HOA HỒNG

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 61

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 280

Giới thiệu:

Vào mùa đông năm hai đại học ấy, tuyết bay ngập trời. Trước khi trở về phòng ngủ trưa, Hứa Định đã đi lấy bưu kiện với bạn cùng phòng.

Lúc đến chỗ đợi bưu kiện, anh chợt nghe một giọng nói gào to trong đám người ồn ào: "Hứa Định! Cục cưng bé nhỏ của Hứa Định! Số đuôi điện thoại là bao nhiêu!"

Anh quay đầu, nương theo ánh mắt của mọi người, nhìn về phía nữ sinh đang muốn lấy bưu kiện trong tay người giao hàng

Nữ sinh thở hổn hển từng hơi, gương mặt xinh đẹp rạng ngời đầy vẻ lo lắng. Cô kiễng gót, hai chân thẳng tắp, váy hơi gợn sóng.

Sau đó, lúc nghỉ ngơi giữa tiết môn học tự chọn, có nữ sinh đặc biệt sang tìm Hứa Định.

Bạn của Trì Tái Hạ nhao nhao trêu chọc:

"Tìm Hứa Định à."

"Hứa Định?"

"Hứa Định không có mặt, nhưng cục cưng bé nhỏ của Hứa Định thì có đó."

Một tràng cười lớn vang khắp phòng học xếp theo hình bậc thang.

Trì Tái Hạ chẳng những không hổ thẹn, mà còn lén ưỡn bộ ngực nhỏ.

Hứa Định vừa mới trở về từ nhà vệ sinh, anh nhìn cô, lặng lẽ tiến đến, cũng không phản bác.

Đằng sau vẻ trầm mặc như không quan tâm kia, là chuỗi 4653 ngày ròng rã anh đợi chờ trong âm thầm, chỉ để tên của hai người liên quan đến nhau.

[Giới thiệu bản trò chơi]

Khi vừa mới vào "Phong Nguyệt", Trì Tái Hạ nghĩ rằng, con gái mà động lòng với người chơi trong trò chơi thì trong đầu họ, hoặc ít hoặc nhiều cũng thiếu chút gì đó.

Đằng sau hình tượng hoàn mỹ đẹp trai nhiều tiền, tràn ngập cảm giác rung động kia, chẳng qua chỉ là một đống số liệu mô hình được xây dựng, cùng giọng nói cố tỏ vẻ trầm khàn mang theo tiếng thở, trông thật buồn cười không có tí giá trị nào.

Nhưng đêm đó, khi cô lẻ loi một mình bên bờ Minh Hà, bị kẻ thù ngăn cản không thể dịch chuyển tức thời, giữa ánh trăng sáng bàng bạc, người ấy trong bộ đồ màu đen lạnh lẽo, cầm kiếm thúc ngựa chạy đến, cưỡng chế mở hình thức báo thù không chết không ngừng đối với tất cả người chơi, ngoại trừ cô...

Cô cảm thấy, có lẽ trong đầu mình cũng thiếu chút gì rồi.

Đầy âm mưu nhưng giấu rất sâu, giả vờ đàng hoàng X Người đẹp ngốc nghếch tuy có não không nhiều nếp nhăn.

Anh yêu vẻ kiêu ngạo yêu kiều của em.

***

Yêu thầm giống như sóng biển lúc chiều tà, mãnh liệt mà da diết. Nhớ thương giống như mưa dầm, ngày qua ngày càng thêm thắm thiết.

Và kết cục tốt nhất cho cuộc tình này là một ngày nào đó hạt giống tương tư sẽ nảy mầm thành cây hạnh phúc.

Thế nhưng, phải chờ mất bao lâu để hạt giống ấy có thể nảy mầm là điều không ai nói trước được.

Chẳng ai có thể ngờ nam thần của học viện kiến trúc kiêm hội trưởng hội sinh viên Hứa Định lại có ánh trăng sáng trong lòng, hơn nữa còn yêu thầm người ta từ rất lâu, rất lâu về trước.

Cô gái đó tên là Trì Tái Hạ.

Lần đầu tiên Hứa Định gặp Trì Tái Hạ là ngày mồng ba tháng Chín của mười hai năm trước. Hôm đấy ánh nắng đẹp lắm, ấm áp, rực rỡ lạ thường.

Anh ngồi ở vị trí gần cửa để có thể phơi nắng thì vô tình bắt gặp một cô bé thiếu nửa cái răng đang mất hứng hất tay Lương Kim Việt ra, thở phì phò bước vào lớp học. Cô bé cột kiểu tóc công chúa, kẹp tóc sáng lấp lánh, gương mặt vì tức giận mà trở nên hơi hồng hào. Cậu bé Hứa Định khi đó cảm thấy chưa từng gặp ai xinh đẹp như vậy,  giận dỗi cũng đáng yêu quá trời, nếu có thể kết bạn với cô ấy thì thật là tốt.

Hứa Định trưởng thành sớm, lúc đấy anh đã hiểu được bởi vì ba của Lương Kim Việt lừa ba anh, khiến nhà anh phá sản, gia đình đổ vỡ. Anh không thể kết bạn với Lương Kim Việt, cũng không thể kết bạn với bạn của Lương Kim Việt được.

Thế nhưng, không hiểu sao ánh mắt của anh cứ dõi theo cô bé kia mãi. Anh bắt đầu hy vọng bạn nhỏ Trì Tái Hạ và Lương Kim Việt cãi nhau. Nhưng con nít giận nhanh hết cũng nhanh, qua ngày thứ hai bọn họ sẽ như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn tay nắm tay đi học bình thường. Hứa Định cũng muốn nắm tay bạn nhỏ Trì Tái Hạ đến trường, nếu là anh thì tốt rồi, anh sẽ không chọc cô giận dỗi đâu.

Qua một thời gian dài, sự chú ý của Hứa Định với Trì Tái Hạ dần trở thành bản năng, mong muốn được bầu bạn với cô cũng trở thành chấp niệm.

Tốt nghiệp tiểu học, bọn họ học trường cấp 2 khác nhau. Trong ba năm không có Lương Kim Việt và Trì Tái Hạ, anh bình thản vượt qua quãng thời gian học tập, trở thành một học sinh chững chạc.

Đến khi Hứa Định cho rằng ký ức tiểu học và một chút suy nghĩ ngây thơ sẽ chậm rãi rơi vào quên lãng dần theo dòng thời gian, thì tại lễ khai giảng cấp ba ở Nhất Trung Bình Thành, anh đã gặp lại cô.

Dưới bóng râm ven đường, Trì Tái Hạ cầm chiếc dù che nắng hoạ tiết anh đào, làn da để lộ bên ngoài trắng đến mức lấp lánh, cô đang tức giận trợn mắt với một nam sinh. Nam sinh đó là Lương Kim Việt, anh không nhận ra ngay.

Nhưng ở khoảng cách chưa tới mười mét, anh đã lập tức biết đây là cô bé mình luôn tâm tâm niệm niệm muốn kết bạn thuở nhỏ.

Ánh nắng chiếu qua tán cây, từng tia sáng loang lổ, làn gió nóng bức, tiếng ve kêu bên tai không dứt.

Bao suy nghĩ đơn thuần thời thơ ấu đã bắt đầu phá đất đâm chồi từ ngày đấy, rồi dần dà tùy ý sinh sôi nảy nở ở một chốn hẻo lánh chẳng một ai hay.

Và trùng hợp làm sao, hôm ấy cũng là mồng ba tháng Chín.

Nắng hạ dịu dàng, mưa hè không ngớt

Như gió mát thuộc về bầu trời

Như sóng biển thuộc về đại dương

Anh yêu em, yêu không biết mệt mỏi.

Tình yêu của Hứa Định mang lại cho mình cảm giác giống như nước giếng ngày hè vậy, trong lành, thanh mát, ôn hòa như chính con người anh.

Hứa Định là chàng trai vô cùng xuất sắc, anh có ngoại hình ưu tú cùng năng lực xuất chúng, thế nhưng đứng trước tình yêu anh cũng sẽ cảm thấy lo lắng, thiếu tự tin như bao người.

Nếu nói Hứa Định là đêm xuân gió mát, trăng thanh thì Trì Tái Hạ chính là nắng hè, rực rỡ mây lả lướt.

Trì Tái Hạ xuất thân hào môn cuộc sống xa hoa được nuông chiều cung phụng. Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn có rất nhiều người thích cô, xoay quanh cô, xưa nay Trì Tái Hạ chẳng hề nghĩ việc được thích là một chuyện đặc biệt, hay cần phải cảm thấy biết ơn gì.

Đối với rung động của người khác, trước nay Trì Tái Hạ đều tương đối lạnh nhạt, sẽ không thỏa hiệp vì cô không thích việc theo đuổi cuồng nhiệt, cũng sẽ không cảm động vì mối tình yêu thầm chua xót của họ.

Trì Tái Hạ từng trải qua hai mối tình thế nhưng ngay cả nụ hôn đầu còn chưa có. Cô cũng chưa từng cảm thấy thổn thức trong tình yêu, chưa từng nghĩ muốn nắm tay một người đi đến tận cùng cuối đất cho tới khi cô gặp được Hứa Định.

Song, khi biết Hứa Định vẫn luôn thích mình, Trì Tái Hạ vui lắm, dường như đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được phần tình cảm này không phải chuyện đương nhiên, mà là nỗi bất ngờ, nỗi ngạc nhiên khi mình được mến mộ.

Trì Tái Hạ cảm thấy anh hoàn toàn khác hẳn những người yêu thầm trước đây cô từng gặp, những người đó, họ luôn thích gấp gáp tự khai, tự diễn kịch một mình.

Còn Hứa Định, anh hơi tránh khi nhắc về đoạn thời gian đó, anh sợ tình cảm đơn phương lâu dài của mình sẽ tạo áp lực cho cô.

“Vừa rồi em đã nhắc đến chuyện hoang đường, một tên khác của chuyện hoang đường là ‘Nghìn lẻ một đêm’. Tính từ hôm khai giảng năm lớp 10 đó tới ngày chúng ta xác nhận quan hệ, tổng cộng đã trải qua 1572 ngày, 1571 đêm, còn lâu hơn cả nghìn lẻ một đêm nữa.”

Trì Tái Hạ không biết anh đã làm cách nào để tính đúng con số chính xác như thế.

“Nhưng trước khi đến gần em… phần tình cảm còn lâu hơn cả nghìn lẻ một đêm này, có lẽ nên nói là cảm tình thì sẽ thích hợp hơn.” Anh thẳng thắn: “Quả thật, lòng anh đã chất chứa một cảm tình mãnh liệt với em, loại cảm tình này khiến anh luôn tò mò về em trong một quãng thời gian thật lâu, nhưng thực chất, vẫn không đủ để… để giúp anh liều mạng tiếp cận em hơn.”

“Hay tin gộp khu, anh mới không kiềm chế được mà muốn thúc đẩy việc gặp gỡ em. Thế nên, em không cần nghĩ anh cực kỳ thâm tình ra sao, cũng không cần phải nhận lấy bất cứ trách nhiệm nặng nề nào. Hạ Hạ, em hiểu chăng?”

Trì Tái Hạ chậm chạp gật đầu, tiêu hóa lời anh nói.”

Hứa Định thật sự là một nam sinh tốt, rất tốt, tốt tới nỗi Trì Tái Hạ đã hối hận sao mình không gặp được anh sớm hơn một chút…

“Mỗi một áng mây không tầm thường

Đều phải tìm vùng trời của nó để tồn tại

Tình yêu anh trao, cả đời này em cũng không muốn mất

Kịch bản tươi đẹp sẽ chẳng thay đổi

Là sự sắp đặt tuyệt vời của vận mệnh.” *

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Golden Berry - Team Allin

* Trích bản dịch lời bài hát Tình yêu vĩnh viễn không mất đi do Vương Tĩnh Văn không mập thể hiện

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN