logo
REVIEW>> RỰC CHÁY TRONG LÒNG ANH
ruc-chay-trong-long-anh
Tìm truyện
Donate

RỰC CHÁY TRONG LÒNG ANH

Tác giả:

Sư Tiểu Trát

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 55

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1270

Mười chín tuổi, lần đầu Lật Trình Tịch gặp Ngu Dịch, khi đó cô là cô chủ sống nhàn hạ, có nhà thành phố, bố là chủ công ty, mẹ là quý bà yểu điệu sang trọng. Nếu lúc ấy cuộc sống của cô sung túc, đủ đầy, thì Ngu Dịch năm mười chín tuổi đơn thuần là chàng trai trẻ không có gì ngoài trái tim đầy sức sống cùng hai bàn tay trắng. Ngu Dịch cũng có gia đình, bố mẹ anh ở nơi quê xa, chị gái hiền lành không nhanh nhẹn, so về mọi mặt, Ngu Dịch hoàn toàn không thể nào có tiêu chuẩn để chạm đến Lật Trình Tịch.

Tình cảm đầu đời sáng trong thuần khiết, Ngu Dịch dùng sự chân thành để tiếp cận Lật Trình Tịch, dẫu anh chỉ là một cậu giao hàng tầm thường, nhưng anh nguyện dành cho cô cả tấm lòng. Chẳng qua, có những chuyện gặp đúng người nhưng sai thời điểm, tình cảm đầu đời chưa kịp trao đi trọn vẹn, bởi một hiểu lầm mà nhân duyên hai người bị ngăn trở.

Hai mươi chín tuổi, Lật Trình Tịch gặp lại Ngu Dịch.

Mười năm trước cô ở trên cao nhìn xuống anh, thì hiện tại, cô lại là người đứng nơi mặt đất tầm thường ngước mắt nhìn lên Ngu Dịch.

Mười năm, chưa tới nửa đời người, nhưng vừa đủ để cuộc sống của hai con người xa lạ có thể hoán đổi vị trí. Lúc trước Lật Trình Tịch là tiểu thư lá ngọc cành vàng, cô của hiện tại bị vây quanh bởi vô số áp lực của cuộc sống. Biến cố cuộc đời càng đè ép, khiến một Lật Trình Tịch với bản chất kiệm lời, hoà nhã, không ganh đua với đời lại càng thu mình hơn nữa, cô trở nên tự ti, mặc cảm, tâm trí đầy những lo lắng, cảm thấy bất an cho bố mẹ và cho chính bản thân mình.

Có người từng miêu tả, cảm giác chới với giữa dòng nước là một nỗi ám ảnh cực kỳ kinh hoàng, khi ấy con người ta sẽ bị tấn công ở mọi phía, cảm giác hụt hẫng không có lấy một điểm tựa đánh thẳng vào tâm trí, thế nên càng vùng vẫy sẽ càng mất sức, khi không còn sức người ta sẽ chìm xuống tận đáy…

Lật Trình Tịch sợ hãi cảm giác ấy. Từ khi bố gặp tai biến, gia đình lâm vào nợ nần, mẹ vốn nổi tiếng là quý bà trẻ trung quý phái, chỉ trong một đêm trở thành một người già nua đầy dấu vết của sự khủng hoảng. Lật Trình Tịch không chỉ đối diện với nỗi sợ của chính mình, cô còn gánh cả nỗi sợ của mẹ và của bố.

“Câu nói "mọi chuyện sẽ ổn thôi" được dùng để an ủi người khác, nhưng bản thân mình hiểu rõ câu nói này, thực ra chẳng có tác dụng gì.”

Vậy nên, hệt như phao nổi cứu vớt người đuối nước, Ngu Dịch xuất hiện, anh đưa ra một lời đề nghị hoàn toàn có lợi cho Lật Trình Tịch, ở góc nhìn của cô, đề nghị của anh không khác gì một cứu cánh cho lúc nguy nan, nhưng Ngu Dịch là người hiểu rõ nhất, ở bên cạnh cô chính là liều thuốc giải, xoá tan nỗi muộn phiền anh khắc khoải chôn dấu mười năm nay.

*

Lật Trình Tịch vốn là một người con gái mang tự tôn cao ngất, gia đình gặp biến cố, cô không đề nghị và cũng không mong chờ sự hỗ trợ từ bất kỳ người nào, bởi cô hiểu, tình cảnh thực tại của mình như mớ bòng bong, là xui rủi cho kẻ nào vướng phải. Một cô gái xưa nay quen sống trong cảnh no ấm, hoàn cảnh thân thiện, thế mà nháy mắt phải đối diện với vô vàn áp lực cuộc sống, những mối lo toan từng ngày từng giờ chực chờ trói chặt cô lại, căng chặt và rồi siết c hết cô.

Cô yêu cuộc sống, yêu gia đình, bố và mẹ là thế giới quý báu cô có trong tay, thế nên cô không thể giương mắt nhìn thế giới ấy dần dần bị kiếp nạn đời người vùi dập. Lật Trình Tịch tự mở đường tìm lối đi, trong mắt người khác cô có thể bị gọi là “thánh mẫu giả tạo”, “người phụ nữ ham tiền” hoặc tất cả những danh từ khó nghe nào đó cô chưa tận tai nghe thấy, nhưng mặc kệ, Lật Trình Tịch tự nhủ rồi mình sẽ ổn.

*

“Nếu bạn yêu một bông hoa, đừng bứt nó lên. Bởi vì nếu bạn bứt nó lên, nó sẽ c hết và nó không còn là thứ bạn yêu thích. Vì vậy, nếu bạn yêu một bông hoa, hãy để nó như vậy. Tình yêu không phải là sở hữu. Tình yêu là sự trân trọng.” (*)

Tình yêu của Ngu Dịch có thể nói là vô cùng văn minh và đáng quý.

Anh gặp Lật Trình Tịch lần đầu vào lúc mình đang tuổi thanh xuân phơi phới, anh thích cô, ngây thơ dành tặng cô một món quà quý giá bằng cả gia tài anh có, đáp lại anh lại là lời nói bạc bẽo không khác gì bát nước lạnh hất vào mặt. Thanh niên trai tráng cao to thất tình nhưng ốm hẳn mấy hôm, anh ốm bệnh nhưng không hề hận Lật Trình Tịch.

Được gặp lại cô, Ngu Dịch mừng rỡ, từng bước tiếp cận cô, dù ban đầu cách hành xử thật sự chưa đúng lắm, nhưng ai có thể hiểu được lòng anh chứ? Chỉ cần nhìn thấy cô, anh lập tức không còn giữ bình tĩnh, vụng về hệt như chú gấu to chỉ biết gây rối để cô chú ý tới, mỗi một ánh nhìn của cô là một giọt mật khiến anh hạnh phúc.

“Tôi bằng tuổi em, cũng đã có nhu cầu kết hôn, thay vì bắt đầu với một người xa lạ, không bằng bắt đầu với người mình từng quen biết. Thành thật mà nói, con người tôi vẫn có chút ưu điểm, ví dụ như có nhà có xe, có cổ phần trong một công ty, cùng tôi sống qua ngày em sẽ không chịu gánh nặng tài chính nữa, muốn mua cái gì chúng ta sẽ mua cái đó. Ngoài ra, tôi luôn mong đợi có một gia đình cho riêng mình, tôi sẽ không vô trách nhiệm với vợ con. Tôi cũng rất thích trẻ con, nếu sau này được làm cha, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bọn trẻ. Tôi không có bất kỳ khuynh hướng bạo lực nào, cũng không có sở thích xấu ngoài trừ rượu và thuốc lá.”

Ngu Dịch thẳng thắn nói: "Tôi chỉ muốn em sống thoải mái một chút, không phải chịu vất vả như bây giờ, cũng muốn em cười nhiều hơn một chút, mỗi ngày đều trôi qua trong sự vui vẻ."

"Cho dù không thích hợp tôi cũng có thể cải số, em sợ cái gì. "

Ngay khi Lật Trình Tịnh vô cùng hoang mang, lỗ tai giống như sinh ra ảo giác, lại nghe người đàn ông trước mặt nói tiếp: "Em cùng tôi kết hôn đi.”

Người đàn ông thẳng thắn bày tỏ tình cảm, người khác nói Lật Trình Tịch tham giàu bỏ nghèo, chỉ có Ngu Dịch biết, tình cảm chân thành sẽ không thể dùng ánh mắt bình thường để nhìn nhận, tình cảm thiêng liêng phải dùng quả tim ấm nóng mà cảm thụ, trong mắt người khác cô là người phụ nữ tệ bạc, không quan trọng, anh biết bản chất thật của vợ mình là được.

*

Đặt chân vào ngưỡng cửa hôn nhân, một người háo hức, một người tự ti. Một người đặt cái tôi lên đầu, một người đặt quả tim ở trước mặt. Hai hình ảnh đối lập, minh họa rõ nét cho Lật Trình Tịch và Ngu Dịch.

Cuộc hôn nhân giữa hai người khởi đầu đầy những lỗ hỏng, nó cũng đầy thực tế hệt như cuộc sống mà ngày ngày chúng ta đang trải qua, có lúc cãi vã, có lúc giận hờn, có lúc ấm ức nhưng cũng không thiếu những ngọt ngào.

Để hình dung cuộc hôn nhân của Lật Trình Tịch và Ngu Dịch, dùng chữ “Nhẫn” là thích hợp nhất.

Chữ nhẫn đầu tiên là khi cô và anh cùng thống nhất tôn trọng sự riêng tư của cả hai, dù đã kết hôn nhưng sẽ không ép buộc đối phương phải vì người kia mà thay đổi điều gì làm mình khó chịu. Cả hai sẽ cùng ôn hoà chung sống với nhau.

Chữ nhẫn thứ hai là khi Ngu Dịch chấp nhận cho những điều kiện cô đưa ra trước khi cả hai đăng ký kết hôn, những điều kiện “có lợi” về mặt kinh tế nhưng “bất lợi” cho tình cảm của anh, Ngu Dịch thỏa hiệp để cô thoải mái khởi đầu hôn nhân với mình, tình nguyện cùng cô đi chậm vài bước, bởi biết sao được, khi người khác yêu nhau mới xây dựng tổ ấm, còn chính anh thì ngược lại.

Nếu Lật Trình Tịch dè dặt từng bước, vì tự ti nên nhiều lần gây nên những hiểu lầm không đáng có, làm tổn thương Ngu Dịch và tình cảm anh vun vén cho gia đình nhỏ. Ngu Dịch thì trái ngược, anh nồng nhiệt không khác gì ngọn lửa, chỉ hận không thể mang hết báu vật trên đời đặt dưới chân cô.

Trái cây ngon khi đạt đủ độ chín, hoa tỏa hương khi nở đúng thì. Khi cả hai cùng mở lòng, chung lòng vun vén, dẫu bắt đầu đầy những khập khiễng, nhưng chỉ cần một trong hai học được cách đặt cái “tôi” đúng chỗ, hạnh phúc rồi cũng sinh hoa kết quả.

Một câu chuyện ngỡ là hiện thực tàn khốc, hóa ra lại là phiên bản hiện đại thực tế của lọ lem và hoàng tử. Phù hợp với những ai sắp sửa, đang và đã ở ngưỡng cửa hôn nhân, dù đầu truyện có chút đắng chát đến đau lòng, nhưng chỉ cần bạn đủ tự tin nếm thử, truyện sẽ dẫn dắt để bạn thấu hiểu hết hỉ nộ ái ố trong cuộc đời con người.

____

(*) Trích lời đạo sư Osho

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: JoliaGG

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN