logo
REVIEW>> QUỲNH HOA Ủ RƯỢU, CÙNG QUÂN BÊN NHAU
quynh-hoa-u-ruou-cung-quan-ben-nhau
Tìm truyện
Donate

QUỲNH HOA Ủ RƯỢU, CÙNG QUÂN BÊN NHAU

Tác giả:

Vãng Sinh Hoa

Độ dài: 9

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 247

Thế nhân đều cho rằng Quốc chủ của Chiêu Vân Quốc là người vô cùng si tình, bởi hậu cung của ông chỉ có một mình quốc hậu, là minh chứng cho câu: “Nhược thủy tam thiên, chỉ thủ nhất biều”.  Do đó nên ông cũng chỉ có hai người con là trưởng công chúa Vân Kha và đại hoàng tử Vân Dược.

Nhưng sự thật chẳng ngờ, người mà quốc chủ thực sự yêu lại là tỷ tỷ ruột của quốc hậu. Chẳng qua “lạc hoa hữu ý, lưu thủy vô tình”. Sau khi tỷ tỷ của quốc hậu gả cho Chu Vân Triệt tướng quân, mối hôn sự này mới rơi trúng người bà.

Lạc Vân Lâu mà mọi người đều cho rằng là minh chứng cho tình yêu của quốc chủ và quốc hậu, thật ra nơi cao nhất của Lạc Vân Lâu có thể nhìn thấy được toàn bộ Lãm Vân Thành, có thể nhìn thấy được cả phủ tướng quân.

Hỏi thế gian ái tình là gì?

Khiến lòng người rối ren bấn loạn

Hỏi thế gian tình ái là chi?

Mà đỏ đen lẫn lộn khó phân.

Chu Lâm Uyên là nhi tử duy nhất của Chu tướng quân và tỷ tỷ ruột của quốc hậu. Nhưng chàng mất phụ mẫu từ nhỏ bởi vì mẫu thân chàng bị khó sinh mà c hết, còn phụ thân thì tử trận nơi sa trường.

Lần đầu tiên Chu Lâm Uyên gặp Vân Kha khi đó nàng mới tám tuổi, gương mặt đỏ hồng vẫn còn vương nét ngây thơ. Tiểu cô nương vì muốn uống một chén rượu hoa quỳnh mà không ngại tự mình trèo cây hái hoa.

Khi đó chàng vừa mới biết được sự thật về cái c hết của phụ mẫu. Hóa ra phụ thân chàng không phải c hết trận mà là bị quốc chủ ám hại, còn mẫu thân chàng thì bị quốc hậu ghen tị bỏ thuốc phá thai, bà vì để sinh ra chàng mà bỏ mạng.

Chu Lâm Uyên của tuổi mười lăm còn non trẻ, bồng bột thiếu ẩn nhẫn, trong đầu lúc nào cũng chỉ có nợ máu phải trả bằng máu, chàng liều mạng mang theo dao găm tiến vào hoàng cung.

Thế nhưng dáng vẻ non nớt lại kiên cường, không chịu thua của Vân Kha đã khiến chàng kìm nén ham muốn trả thù xuống. Sau ngày hôm đó, Chu Lâm Uyên đem con dao găm của mình chôn dưới gốc cây hoa quỳnh. Chàng cảm thấy mình nên đợi tiểu cô nương này lớn thêm một chút, đến khi nàng có thể tự mình đứng vững, đến khi nàng không cần đến sự che chở của phụ mẫu nữa thì lúc đó chàng mới có thể báo thù mà chẳng phải lo ngại điều gì.

Chẳng qua người tính không bằng trời tính, hai người họ phải lòng nhau lúc nào chẳng hay.

Một Vân Kha kiên cường, sát phạt chỉ khi gặp chàng mới chịu cởi bỏ lớp ngụy trang, đem phần yếu mềm nhất phơi bày ra. Chu Lâm Uyên liền biết tiểu cô nương này đã yêu mình rồi, chàng cũng nhận ra chẳng biết từ bao giờ, chàng cũng đã đặt nàng tận sâu trong trái tim mình. Cô nương ấy kiên cường dũng cảm, trong lòng mang thiên hạ và cũng là người duy nhất trong thiên hạ khiến cho chàng chẳng thể nào yên tâm buông bỏ, là sự ấm áp duy nhất mà chàng cảm nhận được trên thế gian lạnh lẽo vô thường này.

Vân Kha mong muốn có một tình yêu độc nhất vô nhị, muốn cùng người mình yêu khăng khít một đời. Chẳng lẽ Chu Lâm Uyên không muốn sao?

Nhưng giữa họ lại bị ngăn cách bởi mối huyết hải thâm thù, bởi nỗi thù sát phụ g iết mẫu.

Tận đến khi Chu Lâm Uyên lựa chọn liên hôn, bắt tay hợp tác với Mặc Lịch Quốc ý đồ bức vua thoái vị, Vân Kha mới biết được sự thật đau xót này.

Thế nhưng nàng vẫn lựa chọn tin tưởng Chu Lâm Uyên. Nàng cược chàng thiếu niên mà mình yêu sẽ không tàn nhẫn lạnh lùng đến như vậy, nàng cũng muốn đánh cược vào tình yêu mà chàng dành cho mình.

Ái tình là ánh trăng

Dẫn đường trong đêm tối

Tình ái là nắng vàng

Sưởi ấm ngày đông lạnh.

Cuối cùng Vân Kha đã cược thắng.

Chu Lâm Uyên không g iết phụ mẫu nàng, chàng chỉ giam giữ họ trong chùa, muốn cho họ mãi mãi ghi nhớ tội nghiệt mà mình đã phạm phải sau đó dùng nửa đời còn lại của mình để chuộc tội. Chàng cũng trao trả ngọc tỷ truyền quốc cho Vân Dược.

“Tiểu Dược, thân là tân quốc chủ của Chiêu Vân Quốc, người phải suốt đời bảo vệ Chiêu Vân Quốc." Chu Lâm Uyên vỗ nhẹ lên trán của Vân Dược, sau đó chầm chậm bước ra khỏi đại điện trống trải.

"Ngươi đi đâu?" Nước mắt Vân Dược vẫn trực trào rơi, cậu đã không còn nhìn rõ bóng hình của Chu Lâm Uyên nữa.

"Ta phải đến một nơi nở đầy hoa quỳnh, ủ thật nhiều, thật nhiều rượu hoa quỳnh." Chu Lâm Uyên không ngừng tiến về phía trước, chàng giống hệt như cuối cùng cũng đã buông bỏ được điều gì đó, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng đi.”

Đây là lần đầu tiên mình đọc truyện của tác giả Vãng Sinh Hoa, mình không ngờ văn phong của tác giả lại hợp mình đến vậy, cốt truyện được xây dựng rõ ràng, mạch lạc, diễn biến logic, có chiều sâu. Nữ chính thông minh, kiên cường mạnh mẽ, còn nam chính mang lại cho mình cảm giác dịu dàng thong dong.

Chỉ với chín chương ngắn ngủi nhưng đã để lại trong mình ấn tượng rất sâu sắc. Với nhiều bạn có thể đây là một kết cục OE, nhưng mình lại cảm thấy đây là một cái kết HE. Bởi vì trong lòng hai người họ đều có nhau, mà người có tình sớm muộn rồi cũng trở về bên nhau mà thôi.

Quỳnh hoa ủ rượu

Vị nồng đậm hương,

Cùng quân bên nhau

Tháng tháng, ngày ngày.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Chùm ruột - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN