Tác giả:
Mộc Yêu Nhiêu
Reviewer:
AI_Quế Viên
Designer:
AI_Trường Xuân
Thể loại:
Cổ đại,
Xuyên không,
Cung đình hầu tước,
Tranh quyền đoạt vị,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Nhẹ nhàng,
Hài hước,
HE
Độ dài: 100
Tình trạng: Hoàn convert
Lượt xem: 381
Lão Ngụy vương một đời anh dũng, hăng hái chiến đấu rốt cuộc cũng khiến cho Ngụy quốc miễn cưỡng đứng ở vị trí giữa trong số bảy quốc gia. Thế nhưng, đám con cái vì tranh quyền đoạt vị mà lần lượt bỏ mạng, chỉ còn lại một tên nhi tử bất hiếu cùng một nữ nhi lưu lạc nhân gian.
Không thể truyền ngôi cho tên bất hiếu vì hoàng vị mà g iết huynh, tính kế cha, cuối cùng lão Ngụy vương quyết tâm, vừa lừa gạt vừa cưỡng ép, khiến Thẩm Dung giả làm làm nam nhi kế thừa Ngụy quốc.
Dù sao thân nữ nhi bước lên đế vị, trước có phế hoàng tử Thẩm An như hổ rình mồi, sau lại là đám cựu thần như lang đói, đã định con đường phía trước của Thẩm Dung không hề dễ dàng. Mặc dù lão Ngụy vương chỉ cùng nàng chung sống ba năm nhưng tình cảm cha con cũng không hề giả. Có lẽ vì áy náy, cũng có thể bởi vì phần tình cảm cha con này, vậy nên cùng với di chiếu truyền ngôi cho Thẩm Dung, lão Ngụy vương còn giúp nàng lót đường, để lại nội thị thân tín Thanh Quyết cùng với hai phong thư.
Một gửi cho đại tư giám Lộ Minh, vốn là nhà ngoại của tiền Thái tử, gửi gắm Lộ gia chăm sóc nàng, còn tiện thể đem tỷ muội Lộ gia gả cho nàng. Phong thư còn lại được gửi tới biên cương xa xôi, nhờ cậy tư mã đại tướng quân Hoắc Cảnh Đình bảo vệ Thẩm Dung.
Lão Ngụy vương cùng với Thanh Quyết và Lộ gia trăm tính ngàn tính, vì giang sơn xã tắc Đại Ngụy, lại chưa có một người nào hỏi qua ý nguyện của Thẩm Dung. Nàng vốn chỉ là một kẻ ngoại lai, bởi vì một sai lầm nào đó của số mệnh mà lạc tới nơi này.
Trước khi được lão Ngụy vương tìm về, nàng từng lăn lộn ở nhân gian, chịu đủ khổ cực, vô duyên vô cớ bị truy đuổi, tính kế. Ba năm trước, để có được tự do, nàng từng “trêu chọc” một nam nhân, sau khi tỉnh lại liền trốn mất. Vốn nghĩ chỉ là một lần xui rủi gặp gỡ, nào ngờ ba năm sau, chỗ dựa mà lão Ngụy vương tìm cho nàng lại chính là người bị nàng chơi đùa năm nào. Điều tệ nhất không phải người nam nhân kia là Hoắc đại tướng quân, mà là việc Hoắc Cảnh Đình nhận ra nàng.
Hoắc Cảnh Đình vốn chán ghét đám quan văn như cáo già chia mồi, lá mặt lá trái lại thêm thù cũ với Thẩm Dung, thế nên mặc kệ lão Ngụy vương gửi ngắm, chàng cũng không muốn dính vào việc phiền toái này. Giới hạn của chàng chính là việc đồng ý sẽ không niệm tình cũ mà trợ giúp Thẩm An.
Thẩm Dung vừa mới lên ngôi, thế lực đơn bạc, lại mang theo bí mật về thân phận nữ nhi, không có Hoắc Cảnh Đình giúp đỡ, sớm muộn gì mạng nhỏ của nàng cũng sẽ không còn. Vì để kéo dài thời gian, nàng chỉ có thể dùng chút thủ đoạn giữ Hoắc Cảnh Đình ở lại Vị Ương thành, còn cùng chàng thương lượng, lấy hai tháng làm hạn định, dùng khoảng thời gian này để thuyết phục Hoắc đại tướng quân.
Mà việc đầu tiên Thẩm Dung cần làm chính là sắp xếp lại 2312 cuốn thẻ tre ở trong thiên viện phủ tướng quân mà nàng làm loạn để lấy cớ giữ chân Hoắc Cảnh Đình kia. Đã qua mười ngày, thế nhưng thuyết phục như thế nào, Thẩm Dung thật sự không nghĩ ra.
Hoắc Cảnh Đình sinh ở biên cương, mười ba tuổi đã ra trận, mười sáu tuổi lập công, khí thế sắc bén. Trước mặt chàng, nàng giống như một chú chuột nhỏ chờ bị làm thịt, chỉ mong trốn chàng càng xa càng tốt, nói gì đến việc thân cận để thuyết phục chàng. Dù sao thì hai tháng mới qua mười ngày, cứ để nàng từ từ nghĩ cũng được.
Tuy Hoàng đế không vội nhưng thái giám vội, Thanh Quyết biết Thẩm Dung vô tâm với vương vị, vì tình thế bắt buộc mới tiếp nhận vị trí này. Nàng chỉ muốn yên ổn, trong thời gian tại vị không khiến vương triều xảy ra biến đổi lớn, chờ Thẩm An có nhi tử liền trộm mang về cung, trả lại ngôi vị nàng.
Nói thì dễ nhưng Thẩm An dã tâm lớn, nào có dễ dàng chịu để yên, nếu Thẩm Dung không ngồi vững hoàng vị, vận số Đại Ngụy cũng coi như đã tận. Vì quốc gia đại sự, Thanh Quyết chỉ đành tính kế Thẩm Dung.
Một mặt mượn người truyền lời, lộ ra tiếng gió bên tai Thẩm An về thân phận nữ nhi của Thẩm Dung. Mặc khác lại cùng với quốc sư giả một đạo di chiếu, tứ hôn Hoắc Cảnh Đình và Thẩm Dung, buộc hai người bọn họ lại với nhau.
Thân phận nữ nhi bị lộ lúc nàng chưa hề chuẩn bị, trước sau đều không có đường lui, lại nhớ đến tướng sĩ hy sinh vì Đại Ngụy cùng tính cách tàn bạo của Thẩm An, cả Thẩm Dung cùng Hoắc Cảnh Đình chỉ còn cách cùng bước lên con thuyền hôn nhân này.
Phía trước là vận mệnh nhấp nhô, mưa rền gió dữ, phía sau là vực thẳm không thể lui, bọn họ chỉ có thể từ những người quen thuộc xa lạ, nắm tay nhau cùng tiến về phía trước.
Hoắc gia ba đời làm tướng, từ đời ông nội của Hoắc Cảnh Đình đã ở trên lưng ngựa, vì Đại Ngụy trấn thủ mỗi một tấc đất, có thể nói là nắm nửa giang sơn. Hoắc Cảnh Đình lại càng ưu tú, là chiến thần được người người ngưỡng mộ. Chàng có dũng có mưu, sát phạt quyết đoán, một lòng vì thiên hạ thái bình.
Hoắc Cảnh Đình chán ghét triều chính hỗn loạn giả dối, nhưng không có nghĩa là quan hệ phức tạp, vòng vo trong đó chàng không hiểu chút gì. Ngược lại, so với bất kỳ ai, Hoắc Cảnh Đình càng hiểu rõ thế sự, biết rõ lão Ngụy vương vì sao gửi gắm tân đế Thẩm Dung, còn nói rõ thân phận của nàng cho chàng. Nhưng như vậy thì có sao?
Cuộc chiến hoàng vị, cho dù là kẻ nào lên nắm quyền, đã định trước sẽ có rất nhiều người phải c hết. Chàng không muốn vì một tân quân, lại khiến cho những binh sĩ vốn dùng tính mạng bảo vệ giang sơn phải hy sinh vì thứ mục đích bẩn thỉu ấy. Vậy nên, cho dù không có mối thù ba năm trước, Hoắc Cảnh Đình cũng dự định sẽ không can dự vào việc này.
Thế nhưng, hai tháng ở Vị Ương thành đã khiến cho chàng có một cái nhìn khác về Thẩm Dung. Rõ ràng nàng giống như một con chuột nhỏ, trước mặt chàng lúc nào cũng sợ sệt, tức giận cũng không dám lộ ra, chỉ có thể nín nhịn cầu hòa. Thế nhưng lúc say rượu lại lớn mật làm càn, vừa kéo vừa ôm chàng, nói trắng ra đủ loại uất ức trong lòng.
Nàng cái gì cũng hiểu, bị người thân tín nhiệm phản bội cũng chỉ tức giận một chút, sau đó tự ôm lấy vết thương lòng liếm láp. Nàng không có khát cầu, chỉ muốn bo bo giữ mệnh, lại vì chút tình phụ tử với lão Ngụy vương mà bước lên con đường đầy đao quang kiếm ảnh này.
Thẩm Dung là một người thông minh, cũng là một kẻ đáng thương. Không biết từ lúc nào, cảm xúc của nàng lại lây dính lên người chàng. Có lẽ là từ cái ôm đêm nàng say rượu trong phủ tướng quân, hoặc có thể là khi biết nàng muốn giả c hết, để lại ngôi vị hoàng đế cho người xứng đáng hơn là chàng. Hoặc cũng có thể là dáng vẻ nàng đau lòng, bất lực khi bị người thân bên cạnh tính kế.
Hai mươi mấy năm cuộc đời, lần đầu tiên Hoắc Cảnh Đình cảm thấy trái tim như bị ai đó chơi đùa. Lúc nàng buồn, trái tim chàng nặng trịch, khi nàng vui, niềm vui như lây đến khóe miệng chàng. Không muốn nàng thân mật với kẻ khác, muốn ôm nàng, hôn nàng, nghe nàng gọi “Hoắc ca”.
Bọn họ từ đề phòng đối phương, đến từng chút một thâm nhập tìm hiểu, từng chút một mở lòng, lại chầm chậm gieo vào lòng nhau một hạt giống, khiến chúng đâm chồi rồi nở hoa.
“Giang sơn của nàng, ta sẽ giúp nàng trấn giữ đến cuối cùng.”
Bọn họ chưa từng nói tiếng yêu, chỉ có một lời hứa.
Giang sơn thuộc về nàng, còn nàng thuộc về ta.
Đại Ngụy cùng Thẩm Dung đều do Hoắc Cảnh Đình bảo vệ.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quế Viên
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved