logo
REVIEW>> QUẢ BƯỞI NGỌT NGÀO
qua-buoi-ngot-ngao
Tìm truyện
Donate

QUẢ BƯỞI NGỌT NGÀO

Tác giả:

Âm Tẩu

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 62

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 464

Giới thiệu:

Cảnh Trung không ai không biết, không người không hiểu, Trình Uyên là đại thiếu gia kiêu ngạo độc miệng, không hiểu phong tình, trong đầu cả ngày chỉ nghĩ tới chuyện chơi đùa.

Nhưng mọi người không biết là, Trình Uyên từng gửi đi một lá thư tình, hơn nữa thư tình gửi đi hơn một tuần cũng không nhận được hồi âm.

Hứa Dữu gặp lại Trình Uyên trong buổi họp lớp cấp ba.

Trình Uyên chỉ vào Hứa Dữu đang ngồi trong góc nói, "Không nghĩ tới chúng ta thật sự là bạn học cấp ba."

Giọng điệu ngạo mạn lại ngả ngớn.

Từ lúc đó, Hứa Dữu quyết định kết thúc mối tình yêu thầm hèn mọn.

Chỉ là không bao lâu, Trình Uyên chặn Hứa Dữu lại, "Không bằng chúng ta kết hôn đi."

Giọng điệu của anh cùng với buổi họp lớp không khác nhau mấy.

Một khoảng thời gian sau, Hứa Dữu không cẩn thận phát hiện tài khoản Weibo phụ của Trình Uyên.

+++++++Quả bưởi nhà tôi chủ động hôn tôi, vui vẻ. 】

Hứa Dữu:?

Chú thích: Tên nữ chính là 柚, Hán Việt là "Dữu", thuần việt là "quả bưởi"

***

Người bạn học cấp ba không nhớ tôi là ai, lại nói lời cầu hôn tôi…

Đó cũng là người mà ngày xưa tôi thầm yêu mến.

Ngày mà Hứa Dữu vô tình gặp lại Trình Uyên trên đường, cô gọi tên anh, Trình Uyên đã hỏi lại cô với giọng điệu lạnh nhạt: “Chúng ta quen nhau sao? Tôi không nhớ.”

Phải, làm sao mà anh biết đến người như cô của ngày xưa được chứ. Khi ấy anh chính là “cậu ấm” nhà họ Trình, là học sinh cá biệt nhưng nhà có điều kiện, tuy anh thích gây chuyện khắp nơi nhưng lại được các bạn học khác yêu thích vây quanh.

Còn Hứa Dữu chỉ là một người bình thường không có gì đặc biệt, cô dễ dàng chìm nghỉm trong đám đông, cô cũng chưa từng mong muốn được nổi bật.

Sau đó gia đình Trình Uyên phá sản, anh liền bỏ học. Mấy năm trời gặp lại, tiền đồ anh xán lạn như chưa từng xảy ra biến cố, cả người tựa hồ còn rực rỡ hơn xưa.

Biết được anh sống tốt, Hứa Dữu cũng cảm thấy đủ hài lòng. Từ trước đến nay cô và anh vốn đi trên hai đường thẳng song song, có lẽ sau này cũng chẳng còn cơ hội gặp lại.

Hứa Dữu nghĩ rằng tình cảm thầm kín kia cũng nên chôn chặt cùng chiếc chìa khóa thời gian, nhưng điều cô không ngờ đến là số phận cho cô cơ hội gặp lại Trình Uyên rất nhanh và rất nhiều lần sau đó.

Tuổi thơ bất hạnh, cơ cực, thiếu thốn tình thương của cha mẹ dù họ vẫn sống sờ sờ bên cạnh đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn trong lòng Hứa Dữu. Người duy nhất yêu thương cô là ông nội, thì đứa trẻ Hứa Dữu lại phải chứng kiến ông ra đi mà bất lực, không thể giúp gì được cho ông.

Dần dần Hứa Dữu quen việc ở một mình, từ chối gần gũi với người khác một cách cực đoan, thậm chí tạo thành chứng sợ giao tiếp xã hội.

Cuộc sống của cô được sắp xếp một cách gọn gàng, ngăn nắp, đóng chặt trong chiếc vỏ ốc nho nhỏ. Việc nói chuyện gặp gỡ những người xung quanh với Hứa Dữu đều là râu ria không cần thiết, cô sẽ không bao giờ tình nguyện để ai bước vào guồng quay trật tự của mình. Sự xuất hiện của Trình Uyên giống như cuộn chỉ rối, khiến trái tim của Hứa Dữu bắt đầu chệch nhịp theo.

Hứa Dữu không cho rằng anh cố ý tiếp cận cô, ban đầu chỉ là những chuyện nhỏ xíu như tiện đường đưa về, bỏ quên đồ đạc… Trình Uyên cứ thế từ từ “công phá" thành trì vững chắc của Hứa Dữu.

Khi anh hỏi Hứa Dữu: “Chúng ta kết hôn không?”, cô bắt đầu dao động.

Lý do anh đưa ra rất hợp tình hợp lý rằng hôn nhân sẽ giúp họ giải quyết mâu thuẫn với cả hai gia đình, anh không còn bị thúc giục mai mối, cô cũng không phải đối phó với bà mẹ hám lời, bất chấp muốn “bán" đi đứa con gái vô dụng trong mắt bà ta.

Hơn hết, anh khẳng định anh sẽ tuyệt đối không yêu cô, anh chỉ tò mò cuộc sống thảm hại của cô là như thế nào, có giống anh khi trải qua biến cố năm xưa không.

Nếu như xung quanh Hứa Dữu mọi hướng đi đều là vực sâu vô tận, có lẽ thử một lần vượt qua vùng an toàn cũng tốt. Thế nên cô đồng ý với đề nghị của Trình Uyên.

Cách thức của Trình Uyên có thể giúp anh nhanh chóng và dứt khoát bước vào lãnh địa của Hứa Dữu. Nhưng chính anh cũng không ngờ được cô gái nhỏ nhắn tưởng như yếu đuối ấy lại vô cùng thẳng thắn từ chối mọi sự can thiệp của anh vào những vấn đề trong cuộc sống của cô.

“Chúng ta lại không phải thật sự kết hôn, loại chuyện này đương nhiên phải tự mình giải quyết rồi.”

Mỗi lần nhận được sự quan tâm của Trình Uyên, đáy lòng Hứa Dữu sẽ có một giọng nói nhắc nhở cô, tất cả ấm áp đó đều thuộc về người khác, hiện tại cô có được cũng chỉ là tạm thời, sớm hay muộn cũng phải trả về thôi.

Mối quan hệ giữa bọn họ không thật.

Và Hứa Dữu vẫn luôn ngay thẳng đoan chính nhắc nhở Trình Uyên điều đó. Anh dùng “hợp đồng hôn nhân" để tiếp cận cô, thì cô cũng dùng bốn chữ này chặn anh vượt qua ranh giới, khiến anh lắm lúc thật hối hận. Rõ ràng cô ở ngay bên cạnh anh, nhưng lại giống như cách một dãy ngân hà.

“Loại khoảng cách này làm anh muốn quang minh chính đại quan tâm cô đều làm không được, cũng không phải sợ cô sẽ từ chối, chỉ là sợ cô trốn vào mai rùa tự mình tạo ra.”

Muốn đối xử tốt với cô cũng phải tìm đường cong cong vẹo vẹo mới được. Cũng chịu thôi, ai bảo bọn họ xa nhau mười năm, mà mười năm trước anh từng không đuổi kịp cô.

Trong cuộc giằng co giữa một người muốn tiến lên và một người sợ tiến lên, ai sẽ là người chiến thắng?

***

Theo mình, nam chính trong truyện dù kiên trì nhưng khá là trẻ con. Mình không thích sự kiêu ngạo và dễ tự ái của Trình Uyên khi tiếp cận một người có bệnh tâm lý như Hứa Dữu. Hoặc cũng có thể do bệnh của nữ chính chưa được khắc hoạ đến nơi đến chốn, cả lý do và biểu hiện đều khá khiên cưỡng, biết là có thể đây chỉ là một chi tiết nhỏ để tác giả giải thích cho tâm lý đề phòng của nữ chính thôi, nhưng chưa thuyết phục được mình đồng tình với hành động của các nhân vật.

Nhưng bù lại mình thấy những đoạn nói về sự thiếu thốn tình cảm gia đình của Hứa Dữu khá hay, những chi tiết tuy nhỏ nhưng đọc vẫn thấy chạnh lòng dùm.

Mạch truyện đều đều dễ đoán, không có cao trào, thích hợp đọc giải trí nhấm nháp từng chút ngọt ngào chậm rãi, chậm thật sự nha 🥹

_____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lemon

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN