logo
REVIEW>> PHỒN CHI CHI TRUNG
phon-chi-chi-trung
Tìm truyện
Donate

PHỒN CHI CHI TRUNG

Tác giả:

Hòa Ánh Giai

Độ dài: 71

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 470

Giới thiệu:

Buổi tối cuối cùng trước khi nghiên cứu sinh năm ba rời trường, sinh viên cả lớp ăn liên hoan.

Sơ Tiện tự rót chai rượu mạnh cho mình, mượn rượu tỏ tình với Phó Chỉ Thực, "Đàn anh, em yêu anh c hết đi sống lại, đời này không phải anh thì em không lấy chồng."

Người đàn ông trẻ tuổi khẽ mỉm cười: "Uống rượu rồi thì phải nghỉ ngơi cho đàng hoàng, đừng nói mê sảng."

Sơ Tiện tỏ tình thất bại, rời trường trong sự ủ rũ.

Nửa năm sau, Phó Chỉ Thực đi công tác ở thành phố bên cạnh, ngẫu nhiên gặp được Sơ Tiện trên tàu cao tốc, hai người ngồi cạnh nhau.

Anh liếc mắt đã nhận ra ngay Sơ Tiện: "Sơ Tiện?"

Cô gái ngẩng đầu quan sát anh, vẻ mặt mờ mịt: "Xin lỗi, anh là?"

Phó Chỉ Thực: "…"

Chẳng phải cô đã nói yêu anh c hết đi sống lại, đời này không phải anh thì không lấy chồng à?

Ha, miệng con gái đúng là chúa lừa gạt!

***

Trước đây trong tâm trí Sơ Tiện, chưa bao giờ xuất hiện những cụm từ lãng mạn bay bổng, từ ngày gặp Phó Chỉ Thực, Sơ Tiện đã biết thế nào là “Kính hoa thuỷ nguyệt” - Hoa trong gương, trăng dưới nước.

*

Anh là ánh trăng vằng vặc trong đêm rằm, toả ra thứ ánh sáng vừa ấm áp lại vừa dịu êm, an ủi tâm hồn thiếu nữ Sơ Tiện trong những tháng ngày chật vật, dẫu chỉ là đoạn nhạc đệm trong cuộc đời Phó Chỉ Thực. Nhưng nếu được hỏi liệu có cơ hội, Sơ Tiện vẫn sẽ bày tỏ chứ? Chắc chắn cô sẽ đồng ý, vì “trong lòng người có muôn vàn nỗi khổ, chỉ cần một tia ngọt ngào cũng đã đủ lấp đầy…”

*

Ngày đó, bắt đầu từ một mối quan hệ rối rắm, giáo sư Ngô vốn là thầy hướng dẫn Sơ Tiện làm luận án, nhưng giáo sư bận nên nhờ học trò giỏi của mình giúp đỡ, cũng từ đây Sơ Tiện được gặp đàn anh Phó Chỉ Thực. Trong trường có ai không biết tới Phó Chỉ Thực, được anh hướng dẫn, Sơ Tiện tò mò một phần, chín phần còn lại là hồi hộp.

Ban đầu cô gái nhỏ cứ thấy đàn anh sao mà người giống hệt tên đến thế, chua chua đắng đắng, đoạn mở bài luận văn cô nghĩ nát cả óc mới viết ra bị anh chê thẳng thừng. Cứ hễ hai người giao tiếp thì chắc chắn anh sẽ chen một câu nửa hỏi nửa thúc giục về bài luận của cô. Nhưng dù làm luận văn có vất vả đến đâu, Sơ Tiện vẫn ngoan ngoãn hiền lành tiếp thu lời dạy dỗ của đàn anh.

Có lẽ sống lâu trong cái khổ sở và đắng ngắt, khi được nếm trải thứ dịu dàng ngọt ngào, con người ta sẽ dễ dàng rơi vào sự mê muội.

Cuộc sống của Sơ Tiện không hề dễ dàng, quá khứ đau buồn gây nên vết thương lòng sâu sắc khiến Sơ Tiện từ một cô bé hoạt bát trở nên trầm tính và tự ti, giống như nhành cỏ dại quen nép mình bên bờ biển trốn tránh giông bão tàn phá, nhưng không thể nào thoát khỏi sự mê hoặc của biển cả rộng lớn nhuộm đậm một màu xanh rạng rỡ.

Phó Chỉ Thực giống với đại dương bao la, thâm thuý, trầm tĩnh, bình thản, dạn dày kinh nghiệm tích lũy qua từng năm tháng.

Đứng trước mặt anh, Sơ Tiện chỉ là một viên sỏi nhỏ nhoi. Nhưng dù là thế, cô không thể chối bỏ được bản chất con người mình, biết rõ tình cảm với anh là vô vọng, nhưng người như cô vẫn luôn ưa thích lừa người gạt mình, bản thân sẽ không ngừng tìm kiếm thứ được gọi là “cơ hội”. Chỉ cần có “cơ hội”, cô sẽ không ngại ngần chìm đắm trong đó.

Trong mắt Phó Chỉ Thực, Sơ Tiện là cô sinh viên hoàn toàn không hợp với ngành, dẫu là thế nhưng cô biết cần cù bù thông minh. Mỗi lần nhìn thấy cô, đầu óc anh luôn đầy rẫy những câu hỏi, thắc mắc về lý do cô chọn ngành học khó nhằn này, tò mò vì sao lần nào gặp cô cũng là chiếc áo khoác màu vàng, khó hiểu khi một cô gái rõ ràng là hai mươi mấy tuổi, tầm tuổi của sự tươi đẹp và căng tràn sức sống, vì sao cặp mắt kia lúc nào cũng che đậy bởi một màn sương mù dày nặng, sâu nơi đáy mắt  như cất giấu tâm sự vô cùng tận, chưa bao giờ được thoải mái cười to?

Phó Chỉ Thực lặng lẽ quan sát cô, với người khác có thể là chỉ là điều vụn vặt, nhưng trong mắt anh, đó lại là điều đáng quý.

“Cô gái nhỏ đội cái nắng chói chang từ mặt trời rực lửa, mồ hôi ướt đẫm, cô mang trả ba bình nước vào tủ mát phục vụ khách đặc thù.

Bỏ qua tất thảy những thứ bên ngoài, nơi đáy lòng của một người có một phần mềm mại, đây mới là điểm đáng quý hiếm có khó tìm.

So với thiên phú, so với thành tích, với anh, đây mới là nhân phẩm anh xếp hàng đầu.”

Thế nên, một người đàn ông mang sự ấm áp dịu dàng thấm nhuần da thịt, đã lặng lẽ dành cho cô một góc nhỏ kín đáo, đặc biệt tới mức tới chính bản thân anh cũng không nhận ra, để rồi vô tình lỡ mất một đoạn tình cảm.

*

Sơ Tiện rời thành phố, quay trở về quê nhà, đau khổ niêm phong mảnh tình nhỏ vừa c hết yểu, lại bất hạnh đụng trúng một tai nạn mất trí nhớ, kể từ lúc này trong tâm trí cô hoàn toàn không còn ký ức về người tên Phó Chỉ Thực.

Hữu duyên thiên lý nan tương ngộ,

Vô duyên đối diện bất tương phùng.

Vận mệnh lại lần nữa cho Sơ Tiện gặp lại Phó Chỉ Thực, người cũ nhưng ánh mắt không còn như xưa, bởi kí ức cô đã mất, mang theo cả đoạn tình cảm nhẹ nhàng vừa chớm nở kia đi theo. Cuộc đời lại là chuỗi ngày dài của những biến số bí ẩn, ngỡ đã kết thúc nhưng bất thình lình nó lại là khởi đầu mới đầy mới mẻ…

*

Câu chuyện mở đầu có thể gây hiểu lầm bởi sự hài hước, nhưng chỉ cần bạn đủ kiên nhẫn, chắc chắn sẽ gặp ngay một cô bé Sơ Tiện với tấm lòng thiện lương, tính cách vô cùng gần gũi và anh chàng Phó Chỉ Thực cùng hành trình “hắc hóa”.

Sơ Tiện xuất thân từ một gia đình không hạnh phúc, cuộc đời cô gặp vô vàn biến cố, nhưng bản tính hiền lành như một điểm sáng, giúp một cô gái vẻ ngoài dù tầm thường đến mức không còn gì để tả ấy, lại có thể từ từ từng bước kéo gần khoảng cách, để rồi cuối cùng có thể khiến cho nam thần trong mắt bao cô gái phải lòng cô.

Quá trình ấy là con đường không hề bằng phẳng, Sơ Tiện phải học cách trưởng thành, chấp nhận, tha thứ và thừa nhận. Trên con đường ấy còn có một người khác, đó là đàn anh Phó Chỉ Thực.

Phó Chỉ Thực lại là một hình mẫu cho một dạng người khác, anh muốn gió được gió, dường như trên thế giới này không thứ gì mà anh chẳng nắm được. Đó là bề ngoài, là cái mọi người muốn thấy, nhưng tận sâu bên trong, nơi đó lại là một tâm hồn lạc lõng.

Phó Chỉ Thực hơn ba mươi tuổi nhưng tinh thần rệu rã, bởi anh nói, cuộc sống anh không khác quyển sách có sẵn mục lục và chú thích, giở trang đầu sẽ nắm được hết tuần tự của cả quyển. Chưa ai từng hỏi anh thích gì, hứng thú với điều gì, chỉ cần thấy phù hợp là họ cho rằng đã đủ với anh. Anh sống nhưng lại không dục không cầu, vốn chơi vơi nên nhìn gì cũng không quan trọng.

Có thể bởi không phải là mảnh ghép phù hợp cho nhau, nên tất cả mọi người đều lơ là Sơ Tiện, chỉ duy nhất Phó Chỉ Thực là xem trọng cô, nhìn cô anh cảm nhận được sức sống. Anh bảo cô giống ngọn cỏ đuôi cáo không phải vì xem thường cô, mà là ngưỡng mộ cô, cùng trải qua một biến cố nhưng Sơ Tiện biết vươn mình cố gắng, còn anh thì chỉ biết chấp nhận và tự mài mòn.

Mình thích cái cách tác giả trau chuốt từng con chữ và những hình tượng mang nhiều tầng lớp, tác giả khéo léo trong việc lồng ghép nhiều chi tiết đời thường từ chính trải nghiệm của bản thân để những tình tiết trong truyện được thật hơn bao giờ hết.

Với mình đây có thể nói là một bộ truyện chữa lành ngọt ngào nhưng không hề ngấy. Sườn truyện vẫn là những chi tiết dễ bắt gặp ở các truyện khác, nhưng tác giả dẫn dắt tài tình nên dù những chương đầu cả hai nhân vật chính không có nhiều tiếp xúc tình cảm, nhưng chả hiểu sao mình vẫn có thể hồi hộp theo dõi như thể mình là nhân vật trong truyện. Lúc thì buồn so vì bị crush phê bình, lúc lại tự ti không muốn để anh thấy mình nghèo, lúc khác lại tủi thân khi thấy cảnh crush ngồi bên một cô gái xinh đẹp lạ mặt. Hay là lúc khi cả hai mới bắt đầu giai đoạn yêu đương, cảm giác tim đập thình thịch lúc đón nụ hôn đầu, háo hức vui mừng trong lần hẹn hò đầu tiên…

Câu chuyện hay ở chỗ dù phong cách truyện rất đậm chất thơ nhưng lại không kém phần thực tế, đọc truyện chắc chắn sẽ khiến bạn tự tin hơn hẳn. Một cô gái xinh đẹp không chỉ ở vẻ ngoài mà còn ở tấm lòng, không cần phải làm điều to tát vĩ đại, hạnh phúc của mỗi người cũng chẳng phải điều gì xa vời cao cả, tha thứ cho người khác cũng chính là một cách cứu rỗi tâm hồn chính mình.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Phồn Hoa Chi Ngoại - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN