logo
REVIEW>> PHÁO HÔI NỮ XỨNG CÙNG ĐẠI VAI ÁC HE
phao-hoi-nu-xung-cung-dai-vai-ac-he
Tìm truyện
Donate

PHÁO HÔI NỮ XỨNG CÙNG ĐẠI VAI ÁC HE

Độ dài: 47

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 459

Cho đến tận khi nàng tuẫn táng, vá lại vết rách của Thanh Vân Đài, ngăn cản hàng ngàn ma vật thoát khỏi Phong Ma Uyên làm hại bách tính Hoàng đô, Đường Niệm mới biết thế giới của nàng vốn chỉ là một cuốn sách ngược luyến tình thâm.

Ở trong đó, nam chính là đại sư huynh của đệ nhất tông môn giới Tu chân Lâm Tịch Ngọc cũng chính là vị hôn phu của nàng, còn nữ chính lại là tiểu sư muội của hắn. Còn nàng, thân là vị hôn thê được tông môn lựa chọn, từ đầu đến cuối chỉ có thể đóng vai kẻ phá đám, vĩnh viễn là kẻ có tội trên con đường tình yêu của bọn họ.

Bọn họ dường như đã quên, nàng đã từng cùng Lâm Tịch Ngọc là thanh mai trúc mã, duyên trời tác hợp, là hắn khi thiếu niên từng nói sẽ mãi mãi bảo vệ nàng, sau cùng chính hắn mới là kẻ phản bội lời hứa của bọn họ.

Nàng đường đường là thiếu chủ Hoàng đô, không chỉ dung mạo tuyệt mỹ, thân phận tôn quý, còn là trời sinh linh thể hiếm có của Tu chân giới, từ khi sinh ra đã mang trên vai trách nhiệm bảo vệ Hoàng đô, chưa từng làm việc ác. Vậy mà chỉ bởi vì cốt truyện mà bị bắt “thành toàn” cho tình yêu của bọn họ, bị định mệnh định sẵn là kẻ hy sinh.

Ở khoảnh khắc nàng hồn phi yên diệt, vô tình gặp được Thiên Đạo. Vạn vật vốn không nên tùy tiện phân định thiện ác bởi mệnh số biến hóa theo thời khắc. Tiểu sư muội Sơ Nguyện của Lâm Tịch Ngọc chỉ là một kẻ đến từ dị giới, mang theo hệ thống lòng đầy tư lợi, tự tiện can thiệp cốt truyện, nhúng tay vào vận mệnh của những người khác, làm trái quy luật tuần hoàn. Thế nên, nàng được Thiên Đạo ban cho một cơ hội sống lại, tiêu diệt hệ thống, giúp cho thế giới của nàng thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện.

Lần nữa mở mắt đã quay về hai năm trước. Khi đó, Lâm Tịch Ngọc bởi vì cứu tiểu sư muội của hắn mà cố ý dẫn dắt đám yêu thú đến chỗ nàng, khiến nàng bị thương nghiêm trọng, hôn mê hơn nửa tháng. Trong lúc đó, Lâm Tịch Ngọc lại bởi vì bảo vệ Sơ Nguyện mà nói dối, chối bỏ hết trách nhiệm. Chờ nàng tỉnh lại, không chỉ không giải thích và xin lỗi, ngược lại còn khuyên nàng không cần nhắc đến chuyện ngày đó.

Hừ! Thâm tình của bọn họ, tại sao lại bắt nàng phải thành toàn. Rõ ràng, kẻ ngu ngốc gây chuyện là Sơ Nguyện, người bị thương là nàng, tại sao đến chỗ Lâm Tịch Ngọc lại trở thành nàng sai. Tựa như vô số lần trong kiếp trước, nàng bị bọn họ cắn ngược, trở thành kẻ ác độc, không nói đạo lý, bị toàn giới Tu chân phỉ nhổ, chịu đủ mọi ấm ức. Lần này, nàng đã không còn là Đường Niệm bị hệ thống khống chế, cũng sẽ không cam tâm để bọn họ tùy tiện chà đạp.

Vì thế, nàng ở trước mặt tất cả mọi người vạch trần bộ mặt giả dối của tiểu sư muội đáng thương kia, đồng thời hủy hôn với kẻ bội tình bạc nghĩa Lâm Tịch Ngọc.

Nhưng đến cuối cùng, vì mặt mũi của Hoàng đô, cùng quan hệ với Thương Lan Tông, nàng vẫn phải nhường một bước, không thể ép Hàn Nguyệt tiên tôn thanh lý môn hộ.

Thế nhưng, có một người nguyện ý đứng ra giúp nàng đòi lại công bằng, phế đi tu vi của tiểu sư muội trà xanh, còn ép Hàn Nguyệt tiên tôn cùng chư vị trưởng lão của Thương Lan tông trừng phạt đệ tử yêu thích nhất của bọn họ.

Chàng là Mặc Dương Tiên Tôn Lục Hướng Dương mà ai ai cũng sợ hãi, cũng là  trùm phản diện của thế giới này, kiếp trước bọn họ không có nhiều giao thoa, lần cuối cùng nghe được tin tức về chàng là chàng đã nhập ma, phản bội sư môn, c hém g iết rất nhiều tu sĩ, cuối cùng không biết đi đâu.

Vậy mà không biết vì sao, từ lần đầu tiên gặp lại ở kiếp này, chàng vẫn luôn giúp đỡ nàng. Chàng nói nàng là tiểu cô nương không có lương tâm, tựa như bọn họ đã từng rất thân thuộc. Chàng còn muốn nhận nàng làm đồ đệ, giữ lại nàng bên người.

Cuối cùng, không biết bằng cách nào, Lục Hướng Dương đã thuyết phục được cha nàng, không chỉ trở thành sư tôn của nàng, còn mang theo nàng trở về hang ổ của mình. Chàng nói, trên đời này, ngoại trừ cha mẹ, chàng chính là người thân thuộc nhất của nàng, bất kỳ có chuyện gì xảy ra sẽ đều là chỗ dựa của nàng.

Chàng nói, nếu không vui thì không cần phải cười, bên cạnh chàng, nàng có thể làm một cô nương tự tại, lại tùy ý, giảo hoạt lại linh động, không cần phải gồng mình làm một thiếu chủ, bị vô số gông xiềng trói buộc, bị bắt trưởng thành, trở thành một người hoàn mỹ lại dối trá. Bọn họ cùng nhau ở Tinh Nghiêu phong, ban ngày tu luyện, buổi tối chơi đùa cùng Bạch Hổ.

Đường Niệm không biết trong lòng người khác Lục Hướng Dương là dạng người gì, nhưng ở trong lòng nàng, chàng là sư tôn của nàng, sẽ chọc nàng vui vẻ, sẽ nhớ rõ thứ nàng thích ăn, sẽ yên lặng bóc quýt đường cho nàng, còn âm thầm giúp nàng chữa trị nội thương. Không giống như Lâm Tịch Ngọc hứa mà không thể làm được, chàng thực sự trở thành chỗ dựa đáng tin cậy cho nàng.

Nhưng tiểu sư muội của Lâm Tịch Ngọc không chịu ngồi yên, còn có hệ thống giấu mặt, một ngày chưa bị tiêu diệt thì vẫn còn là mối họa với thế giới của bọn họ. Muốn duy trì cuộc sống bình yên và hạnh phúc này, Đường Niệm nhất định phải tiêu diệt Sơ Nguyện và hệ thống của ả ta.

Kỳ thật, hệ thống đã sớm bị chủ hệ thống xóa bỏ, nhưng nó không cam tâm nên tùy tiện tìm một kẻ để trói buộc. Vốn dĩ, nó cùng Sơ Nguyện đã trộm bóp méo cốt truyện, gần như có thể khống chế thế giới này, nhưng rồi có một ngày, hệ thống phát hiện ra không thể tác động lên Đường Niệm.

Vì thế, nó bắt đầu hoảng sợ, muốn Sơ Nguyện thay nó g iết nàng. Thế nhưng, dục tốc bất đạt, hơn nữa, Đường Niệm đã sớm hiểu rõ tất cả thủ đoạn của vị tiểu sư muội này, cuối cùng tương kế tựu kế, ép hệ thống hiện thân rồi tiêu diệt nó.

Trong quá trình này, Đường Niệm không ngờ tới có hai sai số xuất hiện. Thứ nhất là Lâm Tịch Ngọc kiếp trước đã trở lại, muốn chuộc lỗi với nàng. Mưa to tầm tã, vị Tiên Tôn từng được vạn người kính ngưỡng ở kiếp trước kéo thân thể trọng thương quỳ gối trước cửa ba ngày ba đêm, cầu xin tha thứ, lại không có được một chút thương tiếc nào của nàng. Mười năm tình cảm, đã ở ngày qua ngày khắc khẩu, coi thường cùng không tin tưởng mài mòn từng chút, cuối cùng biến mất toàn bộ.

Thâm tình đến muộn như cỏ rác, hắn vì tiểu sư muội đem nàng bỏ lại phía sau, vĩnh viễn là kẻ bị ghét bỏ, khiến nàng từ đau khổ đến hoài nghi, thất vọng cuối cùng đã hiểu rõ. Nàng biết kiếp trước, hắn có lẽ đã nhận ra bản thân bị thứ gì đó khống chế.

Nhưng không giống nàng vẫn luôn giãy giụa chống chọi, hắn lựa chọn thỏa hiệp. Cùng với thời gian tu hành dài đằng đẵng, thiếu niên từng ở Hoàng đô cùng nàng học tập đã bị dục vọng gặm nhấm, không thể giữ được bản tâm.

Có lẽ từ đầu đến cuối, hắn chưa từng yêu tiểu sư muội. Thứ hắn yêu chính là hào quang nam chính, là kết cục trở thành Tiên Tôn vạn người kính ngưỡng. Hối hận thì đã sao? Đại sư huynh nàng yêu ở kiếp trước đã mãi mãi ra đi vào ngày hắn rời khỏi Hoàng đô.

Giữa nàng và hắn bây giờ đã không còn lại gì, sống c hết của hắn cũng không nằm trong phạm vi quan tâm của nàng. Cho dù hắn vì chuộc tội mà dùng bản thân che lấp phong ấn, cũng không thể làm trái tim nàng rung động. Cho dù hắn thay nàng lấy thân hiến tế, nàng cũng sẽ không đối với hắn nhớ mãi không quên. Bọn họ, chung quy là chung đường khác lối.

Mà sai số thứ hai chính là chuyện liên quan đến thân thế của Lục Hướng Dương. Thực ra chuyện này không tính là một sai số, sai số chính là kiếp này chàng không bị kẻ sau màn thao túng đến đọa ma, bởi vì tiểu cô nương khiến chàng bận tâm vẫn luôn ở đây, hoàn hảo đứng trước mặt chàng.

Lục Hướng Dương là một kẻ si tình, giống như cha mẹ của chàng. Chàng là kẻ đã từng lâm vào vực sâu hắc ám, nhiều năm trước có một cô bé không chỉ cho chàng một viên kẹo đường, còn cười với chàng, nắm tay chàng, vui vẻ gọi chàng là “ca ca”.

Kẻ bị giam giữ trong bóng tối quá lâu sẽ khát vọng ánh mặt trời, mà Đường Niệm chính là ánh sáng của chàng. Đáng tiếc, lúc gặp lại tiểu cô nương từng cong mắt cười với chàng thì nàng đã không còn nhớ chàng nữa.

Năm mười tuổi, bởi vì thể chất đặc thù, để có thể tu luyện, Đường Niệm phải thanh tẩy tiên cốt, khiến cho nàng quên đi toàn bộ ký ức của mười năm đầu đời, cũng quên đi chàng. Nhưng chàng vốn cũng không muốn lợi dụng chút ký ức này để trói buộc nàng.

Chàng là tu sĩ Độ Kiếp kỳ trẻ tuổi nhất, tính cách tùy ý, không bị thế gian này trói buộc. Thế nhưng phía sau áo choàng đỏ của chàng là một Mặc Dương Tiên Tôn cô độc. Chàng đã một mình lâu lắm, lâu đến nỗi quên việc có người kề bên là như thế nào, cho đến khi gặp lại nàng. Tiểu cô nương thông minh hoạt bát, cười rộ lên như pháo hoa rực rỡ từng chút một xua đi tâm ma trong lòng chàng.

Nửa đời chàng sống trong âm mưu quỷ kế, không có người nhà, không có bạn bè thân hữu, lẻ loi độc hành. Cho đến một ngày có một tiểu cô nương mang theo một viên kẹo đường xâm nhập vào thế giới đầy bóng tối bủa vây của chàng, nắm tay chàng mang chàng đi xem một mặt khác của thế giới này. Chàng chưa bao giờ chắc chắn một việc đến như vậy, chàng thích tiểu cô nương này.

Thế nhưng, kiếp trước chàng bởi vị tâm ma phản phệ mà đến muộn, cô nương chàng nhiều năm dõi theo vậy mà bị người ta ép đến mức phải lấy thân hiến tế. Còn chàng, vì mất đi tia sáng cuối cùng mà để kẻ ác chiếm lợi, ép chàng đến đọa ma.

May mắn kiếp này bọn họ gặp nhau đúng lúc, tiểu cô nương của chàng đã ở bên cạnh. Chàng có thể là cây tùng chắn gió, che mưa nhưng chưa bao giờ là lồng giam giam giữ nàng. Dù trời sinh chàng mang song linh căn, có một nửa là tâm ma, nhưng Lục Hướng Dương vĩnh viễn là chàng trai hướng về phía mặt trời.

Bọn họ nắm tay nhau, tin tưởng nhau, nghiêm túc nói ra điều trong lòng, không lừa dối, không giấu diếm, cùng nhau vượt qua nhân tâm ác độc, tiến về phía trước.

Một viên kẹo đường, một đời hứa nguyện, duy đối với người nuông chiều thiên vị, cùng nhau nắm tay, vượt qua xuân hạ tuần hoàn, thế gian dối trá. Tháng năm dài đằng đẵng, bởi vì có người chẳng còn cô độc.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN