logo
REVIEW>> ÔM CẢNH XUÂN
om-canh-xuan
Tìm truyện
Donate

ÔM CẢNH XUÂN

Tác giả:

Vu Ấu

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 23

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 662

Ngày đó vì nhận lời dặn dò của người cô họ hàng, Đào Tĩnh Xu đồng ý trò chuyện làm quen với Thiệu Viễn Trình.

Theo lời quảng cáo ban đầu, Thiệu Viễn Trình là người đàn ông trẻ tuổi nhưng sớm tự mình gầy dựng sự nghiệp, ngoại hình xuất chúng, tính tình ôn hòa trầm ổn, cực kỳ thích hợp để làm quen và kết hôn.

Với Đào Tĩnh Xu mà nói, cho dù Thiệu Viễn Trình có tài hoa xuất chúng hơn nữa, có lẽ cũng khó mà qua ải trở thành đối tượng của cô, nói chi là trở thành chồng tương lai của cô.

Đào Tĩnh Xu bề ngoài hiền lành, kiệm lời, thường xuyên bị người khác nhận xét là chậm nhiệt, EQ thấp, nghề nghiệp lại chẳng phải biên chế nhà nước. Cho nên dù cô hẳn là một biên dịch tiếng Nhật có trình độ, thì trong mắt nhiều người, Đào Tĩnh Xu vẫn là một cô gái vừa ế vừa kén chọn đi kèm là nghề nghiệp bất ổn.

Họ nhận xét vậy vì họ chỉ là những người không quá quan trọng với cuộc đời cô, không hề biết quá khứ cô từng trải qua sự việc gì, họ chưa từng là cô nên không biết thẳm sâu trong tâm hồn của cô, nơi đó có một nỗi khát khao được tin tưởng, ao ước được yêu thương, bảo bọc.

Rồi cái ngày ấy cũng tới, Đào Tĩnh Xu làm quen với Thiệu Viễn Trình, hai người họ, rành rành là người sống có hơi thở và trí tuệ nhưng cái lười ăn sâu vào máu, cho nên cả hai cùng lười suy nghĩ, những dòng chữ chào hỏi vô nghĩa, hàng ngày nhắn với nhau mấy câu: Em/ anh ăn cơm chưa? Đang làm gì đó? Đang bận à? Ừ, vậy nhé.

Thử hỏi, là ai mới có thể khơi dậy hứng thú với đoạn hội thoại thiếu muối như vậy chứ? Cây khô c hết không phải vì thiếu nước, mà bởi vì nó vốn chưa từng được chăm sóc đàng hoàng. Lần gặp gỡ đầu giữa Đào Tĩnh Xu và Thiệu Viễn Trình “c hết yểu” như thế, hệt như cơn mưa rào, đổ ập xuống rồi cũng nhanh chóng khô ráo.

Nói Đào Tĩnh Xu chậm nhiệt cũng không sai. Nhưng xin hãy chờ dù chỉ một giây thôi, suy nghĩ cho cô gái ấy, là cô thật sự ngây ngô trong tình cảm hay do bức tường phòng vệ của cô quá dày, tới nỗi độ dày bức tường tới mức nào, chính bản thân cô cũng không nghĩ đến. Đồng thời chả màng quan tâm, Đào Tĩnh Xu chính là nàng công chúa ngủ trong rừng, đang chờ đợi chàng hoàng tử đến lay giấc con tim khô cằn thức dậy.

Bằng một suy nghĩ “hiếm có khó tìm”, rằng Thiệu Viễn Trình là người duy nhất khơi gợi được thú vị trong con người cô, Đào Tĩnh Xu lấy sự nghiệp làm trọng, mà nay sự nghiệp ấy liên tục bị người khác phê bình và nhắc nhở, khuyên nhủ cô đi tìm cảm xúc mới, thứ cảm xúc mang tính thúc đẩy, tạo sự đột phá và kích thích cô. Vậy nên Đào Tĩnh Xu mặt dày mày dạn, lại lần nữa làm quen với Thiệu Viễn Trình.

Vốn có câu nói, đại ý rằng duyên chưa tận thì cứ mãi dây dưa, Đào Tĩnh Xu và Thiệu Viễn Trình chính là minh họa cho câu nói này. Trước kia, lúc Đào Tĩnh Xu đơn phương cắt đứt liên lạc với anh, anh vốn có chút bất mãn, vì sự thật không như cô nghĩ.. Mà từ lúc đó Thiệu Viên Trình đã bị cô thu hút, rồi cô “đá” một cách lạnh lùng và dứt khoát, đã vậy chưa được mấy ngày cô lại làm quen bạn mới, lòng tự tôn của người đàn ông dâng cao, che mờ lý trí, để khi được ở cạnh cô, anh ngốc nghếch nói ra những lời gai góc, chọc cho cô tức giận.

Có thể nói, lúc này mới chính là bản thể chân thật của hai người bọn họ, nhắn tin nhau không còn là mấy câu nói khách sáo hời hợt, thích thì sẽ hỏi thăm nhau, hứng lên anh sẽ gọi thẳng cho cô, muốn ở bên cô thêm chút ít giây phút, Thiệu Viễn Trình sẽ đi cả một vòng để tạo một cái bẫy nhỏ, dụ dỗ cô gái bước vào.

Người có tình ắt sẽ được đền đáp, vậy nên ở lần thứ hai, khi Thiệu Viễn Trình đã mạnh dạn nhận ra lòng mình muốn gì, anh sẽ dũng cảm bày tỏ, sẵn sàng giang đôi tay che chở cho Đào Tĩnh Xu? Và rằng, sau bao nhiêu trắc trở, lần này Đào Tĩnh Xu sẽ chịu mở lòng đón nhận một người đàn ông khác, người mà từ nay về sau nguyện ý cùng cô tay trong tay, xoa dịu vết thương lòng thỉnh thoảng sẽ khiến cô nhức nhối?

Câu chuyện tình cảm giữa Thiệu Viễn Trình và Đào Tĩnh Xu ngắn gọn, tình tiết khúc chiết, bạn đừng vội đánh giá truyện chỉ 23 chương thì sẽ thiếu chiều sâu nhé.

Truyện có đủ các yếu tố drama gây hiểu lầm, có người yêu cũ mặt dày xin quay lại, có cảnh nam chính ngầu lòi đòi lại công bằng cho nữ chính, có cơm chó khiến người đọc phải ganh tỵ, thậm chí còn có cả thịt dù thịt ở đây là ảo, bởi người đọc sẽ phải tự điền vào chỗ trống 🙂

Mình thích cách tác giả xây dựng hình ảnh một Đào Tĩnh Xu trông thì yếu đuối nhưng vô cùng mạnh mẽ, mối tình đầu để lại di chứng tệ hại, tạo nên bóng ma ám ảnh. Vậy nên Đào Tĩnh Xu nhìn đâu đâu cũng thấy sự dối gian, chung quanh cô chẳng có thứ gì khiến cô thấy hứng thú, cô là cô gái tự mình thong dong với đời, ngày mưa sẽ ngồi yên trong phòng tự gặm nhấm nỗi bi sầu của mình cùng một bộ phim buồn… Một hình ảnh phải nói rất chi thực tế.

Đào Tĩnh Xu không nhu nhược, cô là người có lập trường vững mạnh, dù ai chê bai sự nghiệp freelancer của cô, nhưng cô vẫn mặc kệ và tiến về phía trước, một cô gái dám sống vì bản thân thì xứng đáng có được một tình yêu mỹ mãn, và Thiệu Viễn Trình chính là phần thưởng cho một cô gái “thượng hạng” như vậy.

Nam chính của truyện được thiết lập không quá phức tạp, ngay từ đầu đã được giới thiệu là ông chủ của công ty anh tự khởi nghiệp, bản thân anh cũng có chính kiến, sống có mục đích, trông thì ngả ngớn bất cần nhưng lòng từ ái vị tha lại rất phong phú. Có thể nói Đào Tĩnh Xu bị anh thu hút không phải bởi chiếc xe với rất nhiều chữ số 0, hay bởi cái mác ông chủ sang-xịn, mà vì anh là người chịu khó chơi đùa cùng bọn trẻ trại mồ côi, anh quan tâm trẻ con thích ăn kẹo, nhớ được sở thích của từng đứa bé, chỉ có người chu đáo và tận tâm tận tụy mới có thể làm được như vậy.

Xuyên suốt câu chuyện đa phần người đọc sẽ chỉ thấy được khía cạnh chính nhân quân tử của Thiệu Viễn Trình, nhưng bạn hãy kiên nhẫn, ở ngay đoạn gần cuối, bạn sẽ cự bất ngờ với độ cáo già mưu mẹo của anh, chỉ một người đầu óc linh hoạt pha chút lươn lẹo, trộn một chút cường bạo, thì mới có thể áp chế và có được trái tim của Đào Tĩnh Xu.

"Đây là khoảng cách của bạn bè" Thiệu Viễn Trình đứng bất động tại chỗ. Tĩnh Xu ngẩng đầu nhìn anh, chỉ thấy anh hơi khẽ nhếch môi, anh tiến lên phía trước một bước, bất chợt khoảng cách giữa hai người được kéo gần, "Đây là mối quan hệ mà tôi muốn."

Tĩnh Xu cảm nhận được hơi thở xâm lược của anh, bàn tay cô túa mồ hôi, nhưng có lẽ anh do không nói ra, đại ý là cô có thể giả ngu hay không, thế thì toàn bộ sự việc đều có thể trôi qua.

Nhưng Thiệu Viễn Trình đã nhìn thấu cô từ sớm.

Anh kéo tay cô đặt lên ngực trái mình, cách lớp vải áo mỏng manh, cô cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ đang đập, cùng với nhiệt độ nóng hổi của cơ thể khi chạm vào.

Tĩnh Xu nuốt nước bọt, thông qua xúc cảm ở tay, hai quả tim dường như liên thông nhau, hình như tim cô cũng cùng chung tiết tấu với tim anh.

"Tôi thích em."

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Nguyệt Quý

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN