logo
REVIEW>> NỮ XỨNG NÀNG MỘT LÒNG LỄ PHẬT
nu-xung-nang-mot-long-le-phat
Tìm truyện
Donate

NỮ XỨNG NÀNG MỘT LÒNG LỄ PHẬT

Tác giả:

Nguyên Dư

Độ dài: 128

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 593

Khi con người một lòng hướng Phật, thông thường sẽ có những mong cầu, những nguyện ước cho bản thân. Có người cầu sức khỏe, có người cầu danh lợi, có người cầu an yên, có người cầu mong hạnh phúc. Riêng Ôn Nguyệt Thanh, nàng một lòng lễ Phật vì để áp chế sát tính trong lòng nàng.

Người người đều nói, quận chúa Tư Ninh, con gái trưởng công chúa đã khuất, ngu ngốc nông cạn, ương bướng ngang ngạnh. Ác danh của nàng truyền khắp mọi nơi, phụ thân ghét bỏ, vị hôn phu chán ghét, ngay cả Hoàng đế là cữu cữu cũng mắng nàng ác độc.

Khi Ôn Nguyệt Thanh xuyên tới, nàng chẳng màng những lời gièm pha bàn luận, điều đầu tiên nàng làm chính là thỉnh một bức tượng Phật lớn vào trong phủ. Khi nàng chép kinh Phật, do sát khí quá thịnh, không thích hợp cung phụng ở trong điện. Vừa vặn Yến Lăng là cận thần của Hoàng thượng phụng mệnh đi tìm Phật duyên cầu phúc cho Thái hậu, khi thấy bản chép tay kinh Phật của nàng, Thái hậu lập tức ngất đi, không bao lâu thì tỉnh lại, mọi chứng bệnh đều tiêu tan. Ai ai cũng nghĩ rằng, Ôn Nguyệt Thanh là người có phúc duyên, nhưng sự thật, người đã lên làm Thái hậu, chắc chắn cũng g iết không ít người. Sát khí trong kinh Phật của nàng đúng lúc có thể áp chế đi ác nghiệt của Thái hậu.

Thế tử Chương Ngọc Lân vốn là người có sức lực kinh người, tướng mạo cao lớn, nhưng lại thường xuyên phát điên làm hại người. Sau một lần bị Ôn Nguyệt Thanh đạp xuống hồ, từ đó trở nên tỉnh táo, tự nguyện làm hộ vệ cho nàng.

Sau đó, Chương Ngọc Lân liên tục đánh thắng những đối thủ đáng gờm của nước khác, lấy lại danh dự cho Đại Huy. Người người đều nghĩ, Ôn Nguyệt Thanh ăn may được thế tử làm hộ vệ kéo danh tiếng lên cho nàng. Nhưng nào ai biết, một thân võ nghệ, khai thông suy nghĩ của hắn là do một tay nàng huấn luyện.

Ôn Nguyệt Thanh trên chém loạn thần, dưới xử điêu nô. Không biết có bao nhiêu loạn thần tặc tử, mật thám, bán nước đã c hết dưới tay nàng, ngay cả công chúa đương triều, cấu kết với địch cũng bị nàng đưa ra pháp trường. Năng lực tra án mạnh mẽ dứt khoát, mặc dù nhiều người bỏ mạng dưới tay nàng, nhưng nàng chưa từng g iết sai một người.

Dưới sự trợ giúp của Yến Lăng, Hoàng thượng ban cho nàng chức thống lĩnh điện tiền quân, chưởng quản một phần ba cấm quân, đứng đầu quân thủ vệ. Một bước từ Tư Ninh quận chúa trở thành mệnh quan triều đình.

Nước Hạo Chu lăm le xâm phạm Đại Huy, nàng trầm giọng nói với tướng sĩ: “Đại Huy quốc thổ của ta, không chấp nhận kẻ khác ngầm chiếm nửa phần!” Lời nói của nàng vực dậy tinh thần của hàng vạn tướng lĩnh. Khi biên giới bị giặc Hạo Chu xâm lược, cả triều đình không ai có năng lực gánh vác, Đại Huy vốn hèn yếu nhiều năm, các đại thần chỉ chăm chăm cầu hòa. Chỉ có nàng kiên quyết: “Hạo Chu muốn tới, thế thì chiến.”

Khi nàng nói ra lời này, tất cả mọi người đều cảm nhận được sát ý khổng lồ trên người nàng. Đó là lần đầu tiên nàng không đè sát khí ngập trời trong đáy lòng xuống. Nàng là Ôn Nguyệt Thanh, cũng là sát thủ số 7 ở mạt thế, trong kiếp sống của nàng, chưa bao giờ có bất cứ lần nào chiến bại. Thánh thượng hạ lệnh: “Từ hôm nay trở đi, lệnh cho Tư Ninh quận chúa thống lĩnh tam đại cấm quân, chỉ huy tam quân, cầm nửa hổ phù.”

Kẻ địch coi thường nàng là nữ tử, mũi tên của nàng găm yết hầu của hắn ta lên tường. Không biết bao nhiêu chủ tướng của Hạo Chu c hết dưới tay nàng. Dân chúng Đại Huy vùng biên giới bao năm sống trong cảnh nơm nớp lo sợ, nay có nàng mà được ngẩng mặt tự hào là người Đại Huy.

Hạo Chu tổn thất nặng nề, phải viết thư cầu hòa năm năm, mỗi năm dâng ba trăm vạn lượng bạc. Nàng trở về trong không khí hân hoan của dân chúng, trong niềm tự hào dân tộc.

Bên cạnh Ôn Nguyệt Thanh có rất nhiều tướng lĩnh, thủ hạ nhưng người thực sự có thể đi được vào lòng của nàng, cũng chỉ có Yến Lăng. Chàng biết rõ, bản thân nàng chính là hào quang mạnh nhất, có những lúc chàng cũng sẽ động tâm, nhưng chàng chưa bao giờ muốn mài giũa mũi nhọn của nàng.

Chàng cho rằng, thế giới của nàng không cần dựa vào việc gả cho ai để được dệt hoa trên gấm, chỉ cần bản thân nàng cũng có thể hóa rồng. Nàng muốn nhập triều đình, chàng bày mưu tính kế. Nàng muốn thống lĩnh cấm quân, chàng giúp nàng thiết kế. Nàng muốn xuất binh đánh giặc, chàng ở lại bảo vệ kinh đô. Nàng lên ngôi Hoàng đế, chàng sẽ làm hậu cung duy nhất của một mình nàng.

Cả quá trình, Yến Lăng luôn là người bên cạnh nàng, hỗ trợ nàng. Thực ra, Yến Lăng cũng là một nam nhân tài hoa thao lược, nhưng để được ở bên cạnh nàng, chàng tự nguyện đứng sau nàng, cho nàng cổ vũ, cho nàng động lực. Bởi chàng biết rõ, nếu như mình thực sự cứng rắn, có thể mãi mãi không bao giờ bước chân được qua ranh giới của nàng.

Về phần Ôn Nguyệt Thanh, nàng cũng không hẳn là một người vô tình. Vốn dĩ nàng là người hời hợt, lãnh đạm, ghét người khác vượt qua giới hạn của nàng, nhưng Yến Lăng vẫn luôn là ngoại lệ. Đối với sự nồng nhiệt đến phát phiền của chàng, nàng vẫn luôn bao dung mà đón nhận.

Yến Lăng và Ôn Nguyệt Thanh thực sự chính là hai mảnh ghép phù hợp trong cuộc đời của nhau. Nếu không có Yến Lăng, Ôn Nguyệt Thanh sẽ mãi là một người lạnh lùng, vô tình, sát khí ngợp trời, chẳng có ai có thể dập tắt được sát ý khổng lồ của nàng ngoài Yến Lăng.

Còn không có Ôn Nguyệt Thanh, có lẽ Yến Lăng sẽ vẫn là một tên vô sỉ, thích bày mưu tính kế, cuối cùng có thể sẽ trở thành loạn thần tặc tử cấu kết với người ngoài làm hại hoàng thất. Cho nên, chúng ta hãy luôn tin tưởng rằng, trên đời này sẽ luôn có một nửa phù hợp vẫn luôn chờ đợi mình.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cẩm Chướng

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN