Tác giả:
Bán Tiểu Cửu
Reviewer:
AI_Kiều Mạch
Designer:
AI_Anh Thảo
Độ dài: 50
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 2530
Cuộc đời của Lâm Tứ không có mấy ngày là tươi sáng, anh vốn là đứa con ngoài giá thú. Mẹ anh Hà Thụy Lan không hề có tình cảm với Lâm Tấn Thành, bà biết ơn ông nhiều hơn là yêu, nhưng Lâm Tấn Thành lại lầm tưởng đây là tình yêu, vì vậy Hà Thụy Lan trốn tránh không về thăm nhà nữa. Tinh thần của Lâm Tấn Thành ngày càng sa sút, cũng bắt đầu nghiện thuốc lá và uống rượu.
Chuyện trở nên tồi tệ hơn vào năm Lâm Tứ 4 tuổi, mẹ anh gặp lại tình cũ và hai người nối lại tình xưa, lén lút sinh con. Sau đó, Hà Thụy Lan và Lâm Tấn Thành ly hôn.
Từ khi đó, người cha hiền lành năm xưa đã hoàn toàn biến mất. Lâm Tấn Thành chỉ trong một đêm đã biến thành một con người khác, những thói hư tật xấu ngày càng nhiều, hàng ngày chỉ biết uống rượu rồi đánh cả con trai mình. Thậm chí đêm nào cũng đổi một người phụ nữ, những người phụ nữ này ăn mặc hở hang đứng trước mặt Lâm Tứ, trêu chọc anh bằng những lời tục tĩu, hỏi anh có muốn họ làm mẹ anh không, khi ấy Lâm Tứ mới chỉ 14.
Sau đó anh đến ở với bà nội, đó là những ngày tháng hạnh phúc nhất của tuổi thơ anh. Nhờ bà mà Lâm Tứ trở thành một chàng trai cao lớn và tỏa sáng, sau kỳ thi đại học, anh được nhận vào ba trường đại học Kinh tế tài chính hàng đầu trong nước, sau đó theo học tại Học viện tài chính quốc gia. Một năm sau khi tốt nghiệp, anh mua một căn nhà ở thành phố bên đó rồi đón bà nội từ Vụ Thành về sống cùng anh và bạn gái.
Lâm Tứ cảm thấy cuộc đời mình cuối cùng cũng đi đúng hướng, không có gì bất ngờ, anh sẽ xây dựng một gia đình hạnh phúc tại đây, sống cả đời với những người thân yêu. Tuy nhiên, có vẻ như ông trời thực sự không muốn nhìn thấy anh được hạnh phúc.
Năm Lâm Tứ 24 tuổi, tương lai khép lại, người yêu bỏ đi, bà nội cũng chẳng còn. Đó là thời khắc anh không muốn nhắc lại nhất.
Lâm Tứ vốn cho rằng mình sẽ tiếp tục sống cô độc như vậy, cứ mãi mắc kẹt trong quá khứ, song không ngờ lại gặp được Ôn Túc An. Cô vừa là kiếp nạn của anh, lại là nguồn vui hiếm hoi của anh kể từ biến cố năm đó.
Cô là chủ của một quán bar tên Sầu Nhiên, một lần vô tình bị chụp lén khi mặc một bộ sườn xám cách tân dựa vào cửa quán bar hút thuốc, cô bất ngờ nổi tiếng với biệt danh “chủ quán bar đẹp nhất”.
Hôm ấy Ôn Túc An đã đánh thức trái tim vốn đã nguội lạnh của Lâm Tứ kèm theo tiếng hát:
"Hãy cẩn thận
Một nụ hôn làm đảo lộn tất cả chúng sinh
Một nụ hôn cứu rỗi ai đó...”
Trớ trêu thay, Ôn Túc An đã có bạn trai, hơn nữa cô cũng không dám dây dưa với kiểu người như Lâm Tứ. Bởi lẽ với cô, anh là một kẻ lưu manh đẹp trai.
Về phần Lâm Tứ, anh bị Ôn Túc An hấp dẫn là thật, nhưng không phải là quá thích, sau khi biết Ôn Túc An đã có bạn trai, cũng không muốn phá hoại tình cảm của người ta.
Thế nên, sau lời chào xã giao trong quán, hai người ăn ý trở thành người xa lạ, không ai bám lấy ai. Chỉ là đáy lòng anh thầm nghĩ, nếu Ôn Túc An còn độc thân, nhất định anh sẽ theo đuổi cô.
Rồi đến một ngày, Ôn Túc An phát hiện Cố Chính dây dưa với một cô gái trong quán bar. Tình cảm nhiều năm sụp đổ, chàng trai tỏa sáng trong ký ức cũng biến mất. Dẫu có tiếc, nhưng cô bắt buộc phải dứt khoát chia tay, đây là mấu chốt và nguyên tắc của cô.
Quay trở về đời sống độc thân, Ôn Túc An có thể tự do làm những điều mình thích. Cô đi xăm hình ở tiệm của Lâm Tứ, cô quay lại đam mê tốc độ thời trẻ,... Ôn Túc An cảm thấy mình thật ngu ngốc, trước đây đánh mất bản thân vì một người đàn ông, thật sự không đáng.
Cũng trong khoảng thời gian này, cô nhận ra Lâm Tứ là một người vô cùng đặc biệt. Anh là người phóng khoáng, tự tin, không nóng nảy, có thể dễ dàng đọc hiểu tâm tư người khác nhưng lại không làm họ thấy phản cảm.
Lâm Tứ cũng nhiều lần bảo cô:
“Trước khi yêu bất cứ ai, em phải học cách yêu chính mình. Không ai xứng đáng để em đánh mất chính mình, cũng sẽ không ai yêu bản thân em hơn chính em."
“Ôn Túc An, tôi đã nói rồi, em cứ sống ích kỷ một chút, làm việc em muốn làm, sống vui vẻ từng ngày là tốt rồi. Tôi không có tư cách khuyên em tha thứ cho những sự việc hay những con người đã làm em đau khổ."
Ôn Túc An biết tình cảm của Lâm Tứ, nhưng cô nhát gan không dám thử yêu lần nữa. Thế mà trong một đêm say, cô cả gan làm chuyện nổi loạn nhất: "Lâm Tứ, for one night, anh có muốn chơi không?"
Họ bắt đầu bằng mối quan hệ tình một đêm rồi phát triển thành “for countless night” luôn.
Có lẽ từ khi bắt đầu, mối quan hệ của họ đã không còn có thể trong sáng được rồi. Ôn Túc An chưa từng thiết lập quan hệ như vậy với bất cứ ai, trước kia không dám, sau này càng không muốn, nhưng hiện tại, cô lại cảm thấy mình đang bị mê hoặc bởi sự mạo hiểm này.
Dần dà, Lâm Tứ thấy khó chịu vô cùng. Bởi vì quy tắc trò chơi là không can thiệp vào cuộc sống của nhau và mối quan hệ sẽ chấm dứt nếu một trong hai có người yêu. Bây giờ anh không thèm tuân theo luật chơi nữa, ai thèm chơi cái trò c hết tiệt này với cô!
Để chấm dứt mối quan hệ phức tạp này, Lâm Tứ đã ngỏ lời: "Ôn Túc An, em ở bên tôi đi."
Lúc này, Ôn Túc An lại e dè. Cô và Lâm Tứ là cùng một loại người, trải qua những tháng ngày khốn cùng vật lộn trong tình thân và tình yêu, trải qua một thời gian dài mới bước ra khỏi bóng tối. Nhưng chính vì quá giống nhau, Ôn Túc An lại lo lắng.
Cô không chắc đó là tình yêu hay là đồng cảm, cũng không biết tại sao anh thích mình.
Đối với câu hỏi này, Lâm Tứ thật sự không trả lời được, hoặc nói cách khác, nếu có trả lời thì sẽ là hàng trăm đáp án.
Lâm Tứ cảm thấy Ôn Túc An và mình là người trong cùng một thế giới, luôn có một sự ăn ý ngầm mà không người thứ ba nào có được, đôi khi chỉ cần một ánh mắt là có thể biết đối phương đang nghĩ gì, như thể đã quen nhau nhiều năm.
Thích là một cảm giác kỳ lạ, không ai biết cảm giác này từ đâu đến, kéo dài bao lâu, chỉ biết rằng khi phát hiện ra thì mọi chuyện đã cắm rễ sâu trong lòng.
Bản thân Ôn Túc An cũng dần nhận ra dấu ấn của Cố Chính trong lòng cô đang dần phai nhạt, di chứng anh ta để lại cho cô cũng dần được chữa khỏi bởi sự xuất hiện của một người khác. Đứng trước mặt Lâm Tứ, từng vết sẹo của cô đều được phơi bày, vết thương kia cũng từng bước được chữa lành. Để rồi cô có thể mạnh dạn bày tỏ:
"Lâm Tứ, em yêu anh, rất yêu anh."
...
"A Tứ, chúng ta mãi mãi ở bên nhau nhé?"
"Ôn Ôn, thực ra anh rất muốn vĩnh viễn được ở bên em, nhưng không biết làm sao để chứng minh khát vọng này. Vừa rồi anh cũng chỉ có thể nghĩ ra một cách để trói buộc em cả đời, là dùng tờ giấy kết hôn cột chặt em vào sinh mệnh của anh."
"Vậy nếu như em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thì sao?"
"Vậy thì... Chúng ta cứ yêu đương hẹn hò cả đời đi."
***
“Nụ hôn cứu rỗi” là câu chuyện hệt như tên, một tình yêu nhưng lại chữa lành được hai con người có quá khứ không mấy tốt đẹp. Lâm Tứ là một người bạn trai đúng chuẩn, vừa tinh tế vừa phóng khoáng, có thể kéo Ôn Túc An ra khỏi nỗi sợ yêu đương. Song song với chuyện yêu đương thì vẫn còn đó những trắc trở như sự ngăn cản của gia đình, sự quấy rối của gã người yêu cũ... Nếu bạn tò mò thì hãy nhảy hố chung với mình nhé!
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: JolinaGG
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved