logo
REVIEW>> NÔNG TRƯỜNG ẢO TƯỞNG
nong-truong-ao-tuong
Tìm truyện
Donate

NÔNG TRƯỜNG ẢO TƯỞNG

Tác giả:

Tây Tử Tự

Độ dài: 120

Tình trạng: Đang edit

Lượt xem: 1374

Giới thiệu:

“Sau khi bị sa thải, cuối cùng Lục Thanh Tửu quyết định về quê làm ruộng.

Ban đầu Lục Thanh Tửu nuôi heo, sau đó phát hiện ra con heo đó giải toán cao cấp còn giỏi hơn cả cậu.

Sau đó cậu lại nuôi một đám gà, nhưng rồi phát hiện ra đám gà đó còn khoẻ gấp mười lần mình.

Mãi sau Lục Thanh Tửu mới phát hiện ra quê mình hình như không được bình thường lắm… Đặc biệt là người nào đó lúc nào cũng dùng ánh mắt sáng rực nhìn cậu chằm chằm.

Lục Thanh Tửu: “Rốt cuộc anh chảy nước miếng vì nồi lẩu khô cay trên tay tôi hay chảy nước miếng vì tôi đấy?”

Bạch Nguyệt Hồ chỉ chỉ cái nồi.

Lục Thanh Tửu: “Vậy anh nhả tay tôi ra được không vậy?”

***

Quê của Lục Thanh Tửu là một thôn nhỏ tên là Thuỷ Phủ. Thôn Thuỷ Phủ là nơi non xanh nước biếc, vô cùng trong lành, nhịp sống chậm rãi, khác xa với chốn đô thị tấp nập ồn ào, tràn ngập khói bụi. Vì không còn đam mê với công việc trên thành phố, Lục Thanh Tửu khăn gói về quê định bụng sẽ sống một đời làm ruộng thảnh thơi, không phải bon chen với đời. Thế nhưng ai ngờ, cuộc sống ở quê lại khác rất nhiều so với suy nghĩ của Lục Thanh Tửu.

Thôn Thuỷ Phủ không phải là thôn bình thường, mà là nơi giao giữa thế giới của con người và thế giới của thần linh và các con vật trong truyền thuyết như rồng, phượng hoàng,... thậm chí những nhân vật như Cộng Công, Chúc Dung… cũng xuất hiện ở đây. Kí ức của Lục Thanh Tửu đối với nơi này chỉ dừng lại ở những tháng ngày được bà ngoại chăm sóc và sự ra đi không rõ ràng của cha mẹ, hoàn toàn không có ấn tượng gì với những việc kì lạ xảy ra xung quanh. Vì thế nên cậu hoàn toàn không biết, hoá ra…

Heo mình nuôi cũng có thể là thần thú trong Sơn Hải kinh, biết giải toán cao cấp, cực kỳ thông minh, thậm chí còn biết chửi bậy này kia, dạy trẻ học tập.

Cái giếng trong sân nhà cậu không phải giếng bình thường, mà là địa bàn của một ma nữ tóc dài. Nước giếng có khả năng thúc đẩy mọc tóc, chữa hói thần kỳ. Tiếng lành đồn xa, sau khi Lục Thanh Tửu bán sản phẩm thuốc mọc tóc ra ngoài thị trường, rất nhiều người bị hói điên cuồng giật deal để săn nước giếng nhà Lục Thanh Tửu.

Anh chàng đẹp trai - Bạch Nguyệt Hồ, người cậu “nhặt” được khi vào trấn mua đồ không phải người bình thường, mà là một con “hồ ly” pháp lực cao cường.

Người bạn thuở nhỏ của cậu - Doãn Tầm, cũng không phải người bình thường, mà đã trở thành một trong những vị thần ở chốn Thuỷ Phủ, không thể rời khỏi địa phận thôn.

Ngay cả chiếc xe tải mà Bạch Nguyệt Hồ mang về cho cậu cũng không phải xe tải bình thường, mà là một con yêu quái nhỏ có thể biến hình theo sở thích.

Thậm chí chính bản thân Lục Thanh Tửu - kẻ luôn nghĩ mình là con người duy nhất trong gia đình, cũng chẳng phải là người nốt.

Thế nhưng bất chấp những điều “không bình thường ấy”, cuộc sống của Lục Thanh Tửu vẫn diễn ra vô cùng suôn sẻ. Năng suất cây trồng nhà cậu lúc nào cũng đứng nhất thôn, vì Bạch Nguyệt Hồ chăm vườn rất mát tay, vật nuôi cây giống cũng không phải loại bình thường. Hai người sống cuộc sống anh cày tôi cấy, anh làm tôi nấu, hài hoà đến không ngờ. Nhưng sống trong một thế giới giao giữa các thế giới như thôn Thuỷ Phủ, không thể nào không trải qua những nguy hiểm và không có bí mật về thân thế.

“Nông Trường Ảo Tưởng” không chỉ là câu chuyện về cuộc sống làm nông đầy sắc màu của Lục Thanh Tửu cùng chú “hồ ly” Bạch Nguyệt Hồ và bạn bè mình, mà còn là câu chuyện về bí mật thật sự của thôn Thuỷ Phủ và hành trình tìm hiểu “mình là ai” của Lục Thanh Tửu, đồng thời vén màn chuyện của muôn vàn người xưa.

***

Giống như các truyện trước mà mình đã đọc của Tây Tử Tự, “Nông Trường Ảo Tưởng” có tiết tấu khá chậm rãi, phải qua hơn nửa truyện thì tình cảm của Lục Thanh Tửu và Bạch Nguyệt Hồ mới có tiến triển rõ rệt. Nhưng dù truyện chậm nhiệt như thế, mình vẫn vô cùng tận hưởng quá trình đọc câu chuyện này, vì Tây Tử Tự có cách dẫn dắt người đọc rất hay.

Có khi đang tình huống hài hước, cô lại kéo người đọc vào một khoảng lặng đau buồn của nhân vật; hay khi nghĩ cuộc sống thật sự quá đơn giản, cô lại đưa ra trước mặt người đọc một bí ẩn không lời giải đáp, chỉ có thể lần theo trang truyện để đi đến cái kết cuối cùng. Vì thế mình vẫn thường thấy truyện của Tây Tử Tự hơi… dị, bởi dù không khí truyện có vẻ tươi sáng đến mức nào, thì sâu bên trong vẫn ẩn chứa muôn vàn bóng đêm và bí mật.

Mình thích các nhân vật trong câu chuyện này vô cùng. Thích Doãn Tầm đơn thuần ngây ngô, thuỷ chung một lòng đợi bạn trở về. Thích Bạch Nguyệt Hồ ham ăn lạnh lùng, nhưng đôi khi cũng thật ngốc nghếch trong chuyện tình duyên.

Quả vậy, Bạch Nguyệt Hồ là một con hồ ly ham ăn. Đối với hắn, trên đời này ngoài Lục Thanh Tửu ra thì cả người lẫn động - thực vật chỉ phân thành mấy loại: loại ăn được, loại không ăn được, loại ngon và loại không ngon. Sự phân loại trực tiếp này khiến mình vừa buồn cười vừa cảm động, vì nhận ra trong lòng hắn, Lục Thanh Tửu chiếm một vị trí quan trọng như thế.

Mình cũng thích Lục Thanh Tửu, cậu là một người vô cùng đảm đang và dịu dàng, chẳng thế mà cậu mới có thể nuôi dỗ được chú hồ ly Bạch Nguyệt Hồ có cái bụng không đáy. Câu lo lắng cho Doãn Tầm, cho Bạch Nguyệt Hồ, cho bạn bè, cho từng vật nuôi trong nhà, trong vườn, đúng chuẩn con người của gia đình việc gì cũng đến tay.

Truyện có twist nhẹ về thân thế của Bạch Nguyệt Hồ và Lục Thanh Tửu, tuy nhiên mình sẽ không tiết lộ thêm vì tốt nhất bạn nên tự đọc và khám phá. Với mình, “Nông Trường Ảo Tưởng” hội tụ đủ các yếu tố mà mình cần cho một câu chuyện: thiết lập nhân vật tốt, nội dung mới lạ, nhiều đồ ăn ngon (vì truyện mỹ thực mà), hài hước, nhưng cũng không kém phần cảm động. Cực kỳ đề cử bạn đọc nếu muốn tìm một bộ truyện có nội dung mới lạ, không máu chó, vừa bi vừa hài nhé.

____

“ “: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Xương Rồng

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN