logo
REVIEW>> NHỚ EM ĐÃ NHIỀU NĂM
nho-em-da-nhieu-nam
Tìm truyện
Donate

NHỚ EM ĐÃ NHIỀU NĂM

Reviewer:

AI_Phong Lữ

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 85

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 673

Lần đầu tiên gặp gỡ, lại không nghĩ là cả một đời.

Từ Tri Tuế, cô gái mang trong mình biết bao nhiêu hoài bão và năng lượng tích cực. Sống trong một gia đình với đầy đủ tình yêu thương của ba mẹ càng làm cô trở nên vô tư hồn nhiên hơn. Nhưng điều làm cô thấy buồn nhất có lẽ là sự quản thúc quá nghiêm ngặt của mẹ cô.

Kỳ Nhiên, chàng học học bá của trường trung học số 6. Từ hoàn cảnh, gia thế, học thức, vẻ bề ngoài anh đều có đủ. Một gia đình hạnh phúc, trọn vẹn, luôn có một người mẹ ở bên làm bạn cùng anh, lo toan mọi điều vì anh. Cứ nghĩ thời học sinh của anh sẽ bình thản trôi qua thì biến cố xảy ra. Ông trời cũng thật biết trêu đùa số phận, người mẹ mà anh yêu quý nhất lại mắc căn bệnh ung thư giai đoạn cuối.

Từ đó, cuộc sống của Kỳ Nhiên như ám cả một màu đen tối. Xoay quanh anh chỉ là trường học và bệnh viện. Dù cố gắng như thế nào, cuối cùng mẹ anh đã rời khỏi thế gian này. Anh cũng đã trách bản thân mình rất nhiều, vì những ngày cuối đời của bà mà anh không thể ở bên.

Thật may vì lúc anh khó khăn nhất, người con gái ấy đã đến. Từ Tri Tuế, cô vẫn như vậy, luôn mang đến cảm giác tích cực trong trí nhớ của anh. Từ lớp tiểu học đến trung học, hoá ra anh đã chậm rãi động lòng với cô.

Còn với cô liệu rằng có thích anh không? Đương nhiên là có. Vì anh mà cô luôn cố gắng để theo kịp bước chân anh, thành công đỗ vào lớp chọn, để ngang nhiên đứng cùng anh. Bởi vì nỗ lực, cô mới cảm thấy mình xứng với anh, xung quanh anh luôn là hào quang rực rỡ mà cô khó lòng chạm tới.

Vì công ty của gia đình gặp khó khăn, Kỳ Nhiên không thể đứng khoanh tay nhìn công sức của ba mẹ đổ bể. Anh lựa chọn không thi đại học, sang nước ngoài du học. Ban đầu anh giấu diếm, không nói cho bất cứ ai kể cả Từ Tri Tuế.

Nếu như ko có việc đó xảy ra, có lẽ anh và cô đã không bỏ lỡ nhau 10 năm trời…

Ngày anh rời khỏi đất nước này cũng là ngày mà Từ Tri Tuế mất đi tất cả, cả bầu trời trong cô toàn một màu đen. Ba cô vì nợ nần mà nhảy lầu t ự t ử, mẹ cô không chấp nhận sự việc đau lòng ấy mà trở nên không bình thường.

Năm ấy một người rời đi, một người không thi đại học…

Gánh nặng đè lên đôi vai một cô gái chưa tròn 18 tuổi như Từ Tri Tuế là cảm giác như thế nào?

Cô cùng mẹ rời khỏi thành phố đau thương ấy, sống tại một vùng quê nhỏ. Cô bắt đầu quá trình ôn thi lại, và đã trúng tuyển ngành bác sĩ tâm lý học.

Nhưng điều đáng buồn cười biết bao cô là một bác sĩ tâm lý nhưng không thể nào chữa nổi căn bệnh trầm cảm mất ngủ của chính mình.

Sau khi ra trường, Từ Tri Tuế trở thành bác sĩ tâm lý của bệnh viện Trường Tế. Trải qua tất cả mọi biến cố trong cuộc đời, cô đã mạnh mẽ bước tiếp, vứt bỏ đi những gánh nặng phía sau mình.

Kỳ Nhiên gặp lại Từ Tri Tuế là khi anh đang bay trên cùng một chuyến bay với cô. Cô ra tay cứu giúp người khác rồi lại lặng lẽ bước đi. Khi biết cô đang làm việc tại bệnh viện Trường Tế, anh đã không kiềm được cảm xúc mà muốn đi gặp cô ngay.

Sau khi bay về thủ đô, Kỳ Nhiên đã tức tốc đến bệnh viện. Khi gặp cô, mọi cảm xúc trong anh dường như vỡ oà, mọi nhớ nhung đang làm con tim anh rung động. Nhưng với Từ Tri Tuế thì nó lại mang nghĩa hoàn toàn khác. Hoá ra gặp lại anh sau ngần ấy năm, trong cô đã chẳng còn cảm giác gì nữa rồi.

Ngày ngày nhìn cô tỏ vẻ xa cách, trái tim Kỳ Nhiên cũng nhói đau theo. Nếu như anh không che cho cô nhát dao ấy thì có lẽ cả đời này cô cũng sẽ không bao giờ quay lại nhìn anh một lần nào nữa…

Nhát dao ấy với anh mà nói nó thật sự rất xứng đáng. Nó kéo khoảng cách giữa anh và cô gần lại. Trong khoảng thời gian ấy, có lẽ cô đã suy ngẫm rất nhiều. Cho anh thêm cơ hội hay không? Nhưng trong lòng cô vẫn không thể tháo gỡ nút thắt trong lòng mình.

Thời gian cứ qua đi, anh chọn cách lặng thầm bên cạnh cô, chờ cô đón nhận tình cảm của mình. Lần này anh đã không lỡ bước, anh đã ở bên cô khi cô yếu đuối nhất. Lần này anh không muốn để em một mình nữa.

“Kỳ Nhiên, anh có còn muốn em không?

Cầu còn không được."

Đến cuối cùng, Từ Tri Tuế đã chịu mở lòng mình đón nhận anh thêm một lần nữa. Tình yêu mà cô dành cho anh cũng lớn lao như anh dành cho cô. Từ tiểu học đến khi trưởng thành, trong trái tim cô chưa ai có thể thay thế được anh cả.

Trong tình yêu cũng vậy, đúng hay sai liệu có còn quan trọng? Tôi cũng không biết, nhưng tôi biết rằng mọi sự chân thành đều được đền đáp xứng đáng. Kỳ Nhiên anh đã dành nửa đời còn lại của mình đủ bù đắp những tổn thương trong quá khứ của người con gái anh yêu.

“Tuế Tuế, sau này đổi lại là anh yêu em nhiều hơn một chút.”

“Nhớ Em Đã Nhiều Năm” một câu chuyện tình yêu đã để lại trong tôi những băn khoăn, suy ngẫm, và cả những niềm vui. Giữa những năm tháng thanh xuân, chúng ta đã cố gắng cống hiến để khi ngoảnh lại không còn thấy tiếc nuối. Cả tình yêu cũng vậy, phải biết nắm lấy, nếu không sẽ là bỏ lỡ cả một đời.

Dưới ngòi bút của mình, tác giả thật sự đã cho tôi thấy cái “tôi” của Từ Tri Tuế mạnh mẽ như thế nào. Nếu ai là fan của ngọt sủng thì đừng ngần ngại nha, em nó rất đáng đọc vào dịp Tết này nhé.

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Làn Truyện

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN