logo
REVIEW>> NGUYỄN TRẦN ÂN TĨNH
nguyen-tran-an-tinh
Tìm truyện
Donate

NGUYỄN TRẦN ÂN TĨNH

Tác giả:

Lã Diệc Hàm

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 48

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 782

Từ trước đến nay, người trong giới quyền quý luôn ngưỡng mộ cuộc hôn nhân của Nguyễn Đông Đình và Nguyễn Trần Ân Tĩnh bởi lẽ hai vợ chồng họ luôn trân trọng, yêu thương nhau. Người ta thường xuyên thấy hình ảnh Nguyễn tiên sinh nắm chặt tay Nguyễn phu nhân và đặt hờ tay lên eo cô mỗi khi xuất hiện trước công chúng.

Thế nhưng…

Mấy ai biết rằng từ đầu chí cuối, bàn tay ấm áp ấy chưa từng sưởi ấm con tim cô dẫu chỉ một lần.

Mấy ai hay họ quyết định lấy nhau trong tình huống vô cùng tréo ngoe.

Đó là vào năm 1987, trong đám tang của A Trần tại Hạ Môn.

Trong ký ức của Nguyễn Đông Đình, đây lần đầu tiên anh gặp Trần Ân Tĩnh.

Dưới tiếng mưa tầm tã và tiếng đàn ảo não bi ai, Trần Ân Tĩnh đứng hát Nanyin để làm nền cho tình yêu xúc động của Nguyễn Đông Đình và Hà Thu Sương. Cô nghe hai người họ ôn lại những câu chuyện xưa rằng mẹ anh đã ngăn cấm tình yêu của hai người, rằng cô ấy phải lấy người mình không thương và giờ trở thành góa phụ…

Để có thể yên ổn ở bên chăm sóc Hà Thu Sương theo những gì đã hứa, Nguyễn Đông Đình đã đưa ra một quyết định táo bạo. Chàng doanh nhân nức tiếng ngỏ lời với một ca nữ:

"Xin hỏi, quý danh tiểu thư là chi?"

"Nhĩ Đông Trần, Trần Ân Tĩnh."

"Trần tiểu thư, tôi có một thỉnh cầu khiếm nhã, chẳng hay cô có thể lấy tôi hay không?"

"Hãy lấy tôi, tôi sẽ cho em một cuộc sống tốt đẹp hơn."

"Duy chỉ có một điều bất nhất tôi không thể cho em, bởi tôi đã có người mình thương, đó chính là thứ gọi là tình yêu."

Thật vậy, cô lấy anh không phải vì tình yêu, mà chỉ vì một thỉnh cầu khiếm nhã, một lời cầu hôn chẳng giống lời cầu hôn chút nào. Thế nên Ân Tĩnh đáp:

“Nguyễn tiên sinh, em đồng ý.”

Không phải là “nguyện ý” mà là “đồng ý”, bởi lẽ hôn nhân của họ chỉ là một cuộc đổi chác. Vì nhận thức được điều này nên từ ngày lấy anh đến giờ, Ân Tĩnh vẫn luôn gọi anh là Nguyễn tiên sinh chứ chưa từng gọi là A Đông để nhắc nhở bản thân đừng mong hão điều gì xa xôi.

Bạn có thấy Trần Ân Tĩnh thực dụng quá không khi lấy một người đàn ông xa lạ để đổi lấy một đời giàu sang?

À không đâu, Nguyễn Đông Đình chẳng phải người đàn ông xa lạ gì. Trên thực tế, họ đã có một cuộc gặp gỡ vào nhiều năm về trước, chỉ là có người chưa từng để trong lòng nên không nhớ, còn có người ôm tương tư nên nhung nhớ nhiều năm.

Đó là vào năm 1979, ngày người anh thương phải trao duyên cho người khác, mà chú rể không phải là anh.

Hôm ấy, Ân Tĩnh đã hát suốt đêm trong căn phòng của anh.

Hôm ấy, Nguyễn Đông Đình đã hứa:

"Chờ em lớn lên, tôi sẽ lấy em."

"Thật chứ ạ?"

"Thật."

Ấy thế mà sau khi cuộc vui tan rã, anh đã lãng quên cô như làn gió cuối trời.

Mang trong mình nỗi tương tư từ thuở thiếu thời, Ân Tĩnh an phận làm một Nguyễn phu nhân đúng chuẩn. Mỗi khi truyền thông nhắc đến chuyện của Hà Thu Sương và Nguyễn Đông Đình, cô sẽ tự giác che giấu cho họ. Khi anh đau bao tử, Ân Tĩnh luôn là người nấu canh bồi bổ cho anh. Mỗi đêm anh làm thêm giờ rồi ngủ thiếp đi trong phòng làm việc, cô sẽ lẻn vào đắp áo khoác cho anh…

Ân Tĩnh còn nhẫn nhịn trước những hành động ngang ngược của Hà Thu Sương. Cô ta không chỉ cố ý giẫm lên góc váy để cô té chúi dủi về phía trước, thành trò cười trước thiên hạ mà còn vu oan cho cô lấy cắp sợi dây chuyền kim cương, bịa chuyện rằng cô đến vòi tiền cô ta. Lại còn thẳng tay tát Ân Tĩnh khi cô đón sinh nhật cùng chồng của mình.

Sự chịu đựng của cô khiến mẹ chồng không khỏi thốt lên:

“Ân Tĩnh ơi là Ân Tĩnh, mẹ sống sáu mươi mấy năm trên đời, chưa từng thấy cô vợ nào rộng lượng như con đấy!”

Trương Tú Ngọc biết con dâu mình cơ trí hơn người, nhưng chẳng hiểu sao lại cứ khờ dại trước mặt chồng mình như thế! Bà thì hết lòng vun vén, nâng đỡ cho Ân Tĩnh, mà cô thì cứ lùi mãi, đến tận bây giờ mà vẫn chưa đoạt được trái tim của chồng mình.

Song trái tim làm sao có thể cướp đoạt được? Mẹ có biết chăng ngay từ đầu, nó đã được trao đi mất rồi.

Có lẽ, hôn nhân của họ sẽ chẳng tiến thêm được bước nào nếu không có kế hoạch trêu ngươi của cậu bạn chí cốt của Nguyễn Đông Đình và sóng gió mà nhà họ Nguyễn đang phải đối mặt.

Từ chuyện nhân viên trong công ty biểu tình ầm ĩ và bị ngộ độc thực phẩm, nghiêm trọng đến mức cảnh sát phải vào cuộc. Đến việc Nguyễn Sơ Vân, em gái của anh, bị sốt dẫn đến viêm cơ tim và khắp ngóc ngách trong nhà, nơi nào cũng có thể tìm thấy camera giấu kín. Đau đớn nhất là sự ra đi đột ngột của Sơ Vân.

Lần đầu tiên trong đời, Ân Tĩnh nhìn thấy vẻ bất lực của anh, anh hối hận, đau xót nhưng chẳng thể vãn hồi được điều gì. Mọi việc diễn ra liên tiếp khiến cô không tin đây chỉ là một sự trùng hợp nên đã bắt tay vào điều tra. Mọi bằng chứng Ân Tĩnh tìm được đều chứng minh Hà Thu Sương là người có tội.

Thế mà Nguyễn Đông Đình vẫn một mực che chở cho kẻ bị tình nghi và phủ nhận tất cả sự cố gắng của cô. Rồi Ân Tĩnh còn bắt gặp hình ảnh tình tứ của anh và Hà tiểu thư trên trang báo nữa.

Bạn biết đấy, khi sức chịu đựng vượt quá giới hạn thì người ta sẽ tự động buông tay.

Vào ngày sinh nhật thứ 28, Ân Tĩnh đề nghị ly hôn.

Còn Nguyễn Đông Đình lại xin cô hãy đợi anh thêm chút nữa.

Nhưng cô phải đợi thêm bao lâu nữa đây khi thanh xuân của một người phụ nữ đã dần đến hồi lụi tàn? Còn tuổi gì để mà chờ nữa đây?

Một thời gian sau, Ân Tĩnh mới biết, hóa ra hết thảy đều là kế hoạch của anh.

Rõ ràng là Nguyễn Đông Đình thấy cô đau khổ đến nhường nào, bị người đời cười chê ra sao nhưng anh vẫn dửng dưng giấu cô để thực hiện kế hoạch lớn lao của mình.

Rõ ràng là chỉ một lời giải thích cũng có thể khiến cô yên tâm phối hợp với anh, nhưng anh không nói.

Vì vậy Ân Tĩnh vẫn kiên quyết đặt dấu chấm hết cho tình cảm 15 năm của mình.

Nguyễn Đông Đình thấy lòng mình đau nhói. Sao có thể không đau chứ? Tại thời điểm anh nhận ra tình cảm của mình thì anh đã đánh mất Ân Tĩnh mất rồi.

Song “đôi lúc trái tim cũng nên đau, để người ta trân trọng nhau, từng giây từng giây từng giây phút một." (*)

Cũng nhờ thế mà Nguyễn Đông Đình mới rũ bỏ cái tôi để thay đổi vì người mình yêu và ngỏ lời với cô một lần nữa:

"Trần tiểu thư, tôi có một thỉnh cầu trang nhã."

"Vâng?"

"Chẳng hay tôi có thể theo đuổi em hay không?"

Vẫn lối xưng hô cũ, vẫn hai con người cũ, chỉ là chuyện tình của họ đã bước sang trang mới với nhiều kỷ niệm đẹp hơn.

***

“Nguyễn Trần Ân Tĩnh” là câu chuyện tình yêu phức tạp giữa ba người Ân Tĩnh, Thu Sương và Nguyễn Đông Đình với những tình tiết máu chó khá cũ, nhưng bù lại, truyện có lối diễn đạt rất thơ, gợi cảm giác nao nao buồn và không kém phần lôi cuốn.

Ở một góc nhìn khác, có lẽ Hà Thu Sương không quá đáng ghét bởi khi nhìn ra sai lầm của cha mình, cô ấy đã chủ động hợp tác với nam chính để ngăn chặn tội ác ấy. Suy cho cùng, Thu Sương cũng chỉ là một cô gái muốn bám riết lấy tình yêu của Nguyễn Đông Đình mà thôi.

Nguyễn Đông Đình từng phạm rất nhiều sai lầm, nhưng Ân Tĩnh vẫn tha thứ cho anh vì “yêu là muốn thấy người ấy cười, muốn người ấy được vui, cho dù người ấy có phạm sai lầm lớn đến đâu cũng sẽ tha thứ cho người ấy”. Dẫu sao thì sau tất cả, anh cũng đã thay đổi và nhận ra điều khủng khiếp hơn cả là đánh mất Nguyễn phu nhân của đời mình.

___

(*) Tào Lao Về Trái Tim Hư Hao - Nguyễn Ngọc Tư

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Duẩn Duẩn

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN