logo
REVIEW>> NGÔ ĐỒNG DƯỚI MƯA RÀO
ngo-dong-duoi-mua-rao
Tìm truyện
Donate

NGÔ ĐỒNG DƯỚI MƯA RÀO

Tác giả:

Xuân Dữ Diên

Reviewer:

AI_Dã Quỳ

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 40

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 87

Giới thiệu:

Ngô Đồng: “G iết người là phạm pháp, anh biết chứ?”

Trương Sậu: “Biết”

Ngô Đồng: “Người mà anh muốn g iết tên gì?”

Trương Sậu: “Ngô Đồng.”

Anh tựa như một cơn mưa lướt ngang qua đời cô.

***

Xuất phát điểm của Ngô Đồng luôn khiến người ta phải ghen tị.

Là con gái duy nhất của một gia đình danh giá, cũng là nhiếp ảnh gia thiên tài có tác phẩm tốt nghiệp được bán với giá ba triệu đô la. Ngô Đồng có ngoại hình xinh đẹp như yêu tinh, được bố mẹ cùng anh trai yêu thương nuông chiều, trời cao dường như đã dành hết mọi sự tốt đẹp nhất cho cô.

Rồi sau đó, lại từ từ lấy đi từng thứ, từng thứ một.

Cuộc đời của Ngô Đồng đã thay đổi hoàn toàn vào ngày hôm ấy.

Anh trai Ngô Hằng p hê t huốc trong lúc lái xe, chiếc Land Rover chở anh ta và cô lao xuống vực, thứ bị hủy hoại không chỉ có tương lai của cô.

Giống như một nghệ sĩ piano mất ngón tay, giống như một ca sĩ mất giọng hát, cô là một nhiếp ảnh gia mất đi đôi mắt. Và tin tức bố mẹ cô bỏ mạng dưới họng s úng của xã hội đen chính là sợi rơm cuối cùng đã đè c hết con lạc đà.

Ngô Hằng gây chuyện, gia đình gặp nạn, Ngô Đồng được đưa từ Vancouver trở về nước. Cô ghét cái tên Ngô Đồng, Đồng trong đồng tử. Cô muốn được gọi là Madelyn, mọi người liền gọi là cô Man.

Từ đó về sau, không còn cô gái có cuộc sống huy hoàng như đèn thủy tinh bảy màu nữa, chỉ có tiểu thư Madelyn ác độc kiêu ngạo sống trong căn biệt thự đẹp nhất Bắc Sơn.

Khao khát còn lại của Ngô Đồng là tìm được người thích hợp để giúp cô kết thúc cuộc đời vô vọng này.

Ngày cô gặp Trương Sậu, hiện tượng El Nino vẫn chưa kết thúc. Bão Mặt Trời làm thay đổi từ trường Trái Đất, gây ra biến đổi khí hậu và mưa rào không dứt. Trời đất tối sầm quay cuồng, Ngô Đồng lại rất thản nhiên cầm máy ảnh đi bộ xuống núi.

Trương Sậu nói, anh muốn lên Bắc Sơn để g iết một người, người đó tên là Ngô Đồng. Khi anh nói xong, toàn bộ máu nóng trong cơ thể cô đều sục sôi lên vì phấn khích. Cô nói rằng, cô có thể giúp anh tìm Ngô Đồng, đổi lại anh phải nói cho cô biết anh định kết liễu Ngô Đồng như thế nào.

Hai người đồng hành lên Bắc Sơn, bệnh công chúa của cô tái phát. Anh không những phải lau dọn phòng ngủ, còn phải rửa chân cho cô. Suy nghĩ của Ngô Đồng rất đơn giản, cô muốn khiến cho đám đàn ông tiếp cận cô phải bẽ mặt nhục nhã, sau đó cô sẽ giẫm lên họ như giẫm lên một tấm ván gỗ.

Chỉ là tấm ván gỗ tên Trương Sậu này, cô đạp lên, lại khiến chân mình dính một mảnh dằm.

Dằm đâm không chảy máu, mà nhức nhối từ ngày này qua ngày khác. Cô khiến anh mất mặt, anh cũng không phải người bị thiệt.

Trương Sậu tiết lộ cho cô biết, anh có bốn manh mối để tìm kiếm Ngô Đồng, đều là do anh nằm mơ. Nhưng manh mối thứ nhất đã đúng, bây giờ anh đến để kiểm chứng manh mối thứ hai.

Anh nói rằng, tòa tháp trắng ở Bắc Sơn sẽ sụp đổ trong vài ngày nữa do mưa lớn làm sụt nền móng. Mà thời tiết hiện tại, rõ ràng nắng rất đẹp.

Đến khi tháp trắng nứt vỡ đổ xuống, Ngô Đồng biết rằng, cô đã tìm được người thích hợp nhất.

***

Sậu trong Trương Sậu, có nghĩa là mưa rào. Tên sao người vậy, cả cuộc đời anh, hiếm khi được nhìn thấy ánh nắng mặt trời.

Anh mất bố mẹ từ rất sớm, việc lớn lên trong trại trẻ mồ côi khiến anh lạnh nhạt lại lõi đời, cũng khiến anh chịu được nỗi đau kinh khủng mà người khác không thể tưởng tượng được. Tốt nghiệp trường cảnh sát, nằm vùng ở Bắc Myanmar tám năm, bị phát hiện và bị tra tấn dã man. Sau khi trở về, anh không thể bắn tỉa, cũng đánh mất đi khả năng mỉm cười.

Tương lai cứ như thế mà dễ dàng bị vùi dập. Có năng lực nhưng không thể thăng quan tiến chức, cả đời chỉ có thể làm hòn đá kê chân cho người ta.

Rất giống với cuộc đời của một người nào đó.

Khi họ gặp nhau, mọi thứ đều không thể cứu vãn được nữa. Hy vọng giống như phù du, niềm tin giống như tro bụi, không sống mà chỉ đang tồn tại, chờ đến khi thế giới tách thành hai nửa, tận thế giáng xuống, và thế là chấm hết.

Đối với Trương Sậu, Ngô Đồng là quyến rũ chí mạng. Cô thích mặc váy dài đen trắng, thích đeo khuyên tai. Cô thích dựa sát vào người anh, nhiệt tình tìm kiếm, cũng thích hỏi những câu không nên trả lời.

“Trương Sậu, anh thấy tôi đẹp không?”

“Trương Sậu, anh thích tôi không?”

“Trương Sậu, anh đang quan tâm đến tôi.”

Quan tâm? Đâu chỉ là quan tâm.

Cảnh sát muốn bắt giữ Ngô Hằng, bọn xã hội đen muốn trả thù Ngô Hằng, Ngô Đồng luôn là mục tiêu tốt nhất. Mối quan hệ giữa hai anh em lúc thì tranh cãi nảy lửa, lúc thì xỉa xói chế giễu nhau.

Ngô Hằng có bao giờ để tâm đến an nguy của em gái, nhưng Ngô Đồng thì vẫn luôn phải chịu những tai họa liên tiếp như vậy, cho dù là trúng đạn hay là bị nhốt trong chiếc xe đông lạnh vài giờ liên tiếp.

Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ chịu luồn cúi. Người khác gây cho cô một, cô đáp trả lại mười. Cho dù phải đạp lên mảnh vỡ, cho dù phải tự tổn thương mình, Ngô Đồng luôn muốn xuất hiện trong tư thái cao ngạo nhất. Cô tựa như cánh bướm mong manh muốn tung bay, những cái đập cánh yếu ớt cũng có thể tạo ra cơn lốc xoáy.

Ngô Đồng căm ghét người khác thương hại đôi mắt của cô, cô cũng hận việc bản thân trở thành con tốt thí giữa cảnh sát và đám buôn m a t úy. Những bức ảnh tuyệt đẹp cùng với tương lai rạng rỡ trước kia, bỗng chốc trở thành một trò cười, khiến cô ghét bỏ chính mình.

Khi cho Trương Sậu ba cái bạt tai, nỗi niềm của cô trút xuống như thác đổ, khiến cho khuôn mặt của anh rướm máu.

Giống như một bông hồng đầy gai tỏa hương, lại giống như gốc cây ngô đồng đang chống chọi để sinh tồn trên mảnh đất hoang vu cằn cỗi.

Bao nhiêu người bước vào cuộc đời Ngô Đồng, không một ai thoát khỏi những chiếc gai nhọn của cô, họ đã bỏ chạy hết.

Chỉ duy nhất một người, trái tim anh hằn sẹo do chính tay cô đâm, bàn tay cô từng ướt đẫm máu của anh. Anh là cơn mưa thoáng qua, tưới đẫm cho vùng đất tĩnh mịch lạnh giá trong lòng cô. Đổi lại, cô không cho anh được mấy lời dễ nghe, hoặc là mỉa mai, hoặc là lạnh lùng bảo anh biến đi.

Và anh chưa bao giờ từ bỏ.

Anh âm thầm ở phía sau, bảo vệ cô, giúp cô phá bỏ xiềng xích của số phận, sau đó lặng lẽ tan biến, và chờ đợi dấu chấm hết cho một kiếp người.

Khi cơn mưa rào đến, những chiếc lá ngô đồng yếu ớt cuối cùng cũng không chịu nổi sức nặng mà rụng dần, lả tả, mục nát, và thảm hại.

***

Việc Trương Sậu muốn g iết Ngô Đồng và biết cô từ trước đều không phải do ngẫu nhiên.

Cơn bão địa từ do dòng điện mang hạt điện phóng ra từ các vụ phun trào trên Mặt Trời, làm thay đổi từ trường xung quanh Trái Đất, khiến cho các thế giới song song đứt đoạn và đan cài vào nhau.

“G iết Ngô Đồng” chính là mệnh lệnh đến từ kiếp trước, để kiếp này của Trương Sậu không đến nỗi thảm hại như vậy khi dính phải cô.

Trương Sậu biết rất rõ, anh không nên gặp Ngô Đồng, không nên yêu cô, cũng không nên tình nguyện ở bên cô suốt quãng đời còn lại.

Nhưng anh vẫn hỏi cô rằng, em có muốn đến Vân Nam với anh không.

Ở Vân Nam, thời tiết rất đẹp.

Chúng ta có thể xây một căn nhà nhỏ, trưng bày những tác phẩm của em. Những ngày được nghỉ, chúng ta sẽ ngủ nướng đến chiều, và cùng nhau nấu bữa tối.

Anh sẽ học chữ nổi, em sẽ dạy anh chụp ảnh.

Ghi lại dáng vẻ xinh đẹp nhất của em, mãi mãi khắc sâu vào năm tháng.

Ngô Đồng, em biết không? Những gì anh làm từ trước đến nay, đều là vì để em có thể tiếp tục sống.

Cho dù thời gian có đổi dời, hay cho dù sáng mai anh không thể thức dậy được nữa.

Vẫn mong em có thể sống tiếp.

Sống như một cây đại thụ, kiêu hãnh vươn cao, kiên cường trong gió bão, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.

Và hẹn một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lê - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN