logo
REVIEW>> NGHE NÓI TÔI RẤT NGHÈO
nghe-noi-toi-rat-ngheo
Tìm truyện
Donate

NGHE NÓI TÔI RẤT NGHÈO

Tác giả:

Tô Cảnh Nhàn

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 137

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 544

Văn án:

Không hiểu vị ca sĩ mới Dư Niên đang nổi tiếng trên mạng đã chọc giận Tạ tổng cao lãnh bá đạo của chúng ta khi nào, mà vị tổng tài này miệt mài ngày đêm, chuyên cần bôi đen Dư Niên đến như vậy, thậm chí danh xưng đệ nhất anti-fan cũng để gọi vị này.

Dư Niên tham gia một show ca nhạc nổi tiếng chỉ trong một đêm, được mọi người khen rằng giọng ca trời phú.

Tạ Du: “Nhất định cậu ta đã phối âm rồi chứ làm sao hát hay như vậy được!”

Dư Niên lúc hát nở nụ cười tỏa sáng sưởi ấm toàn bộ con tim khán giả, được khen mỹ nam có một không hai.

Tạ Du: “Nhất định cậu ta đã phẫu thuật thẩm mỹ chứ sao có khả năng đẹp trai như vậy được!”

Mấy tháng sau, chủ tịch đảng anti-fan Tạ tổng tài cập nhật weibo: “Chào cả nhà, tụi tui đang hẹn hò @Dư Niên”

Đảng viên antifan: “Cái quần què gì vậy?”

Một chương trình giám bảo mời Dư Niên làm khách quý, Dư Niên chỉ nhìn lướt qua, liền kết luận một bức cổ họa giá trị 70 triệu là giả.

Sau khi chương trình phát sóng, quần chúng nhân dân lập tức đồng tâm hiệp lực mỉa mai Dư Niên trên mọi mặt trận, Dư Niên bị mọi người liên tục chế giễu, sắp mất hết cả mặt mũi tới nơi.

Tạ Du sau khi biết chuyện: “Không phải, Dư Niên cậu nghe tôi nói, lần này thật sự không phải là tôi mua thuỷ quân!”

Không lâu sau đó, thân thế Dư Niên bị đào lên...

Quần chúng nhân dân sau khi trầm mặc, lập tức quỳ sụp: “Tranh cổ quần què. Cái này nhất định là hàng pha kè 100%, chắc gì đã vẽ được 300 năm!”

“Đều là người không mua nổi thức ăn ngoài, vì sao anh lại ưu tú đến vậy? Liệu bây giờ gọi anh là papa còn kịp không?”

【tổng tài bá đạo chuyên tâm hắc thụ trên weibo, bề ngoài cao lãnh nội tâm ngây thơ công 】X【 đẹp trai hát hay, nhân duyên tốt, trong nhà có đồ cổ nhưng lại không mua nổi thức ăn ngoài không thể không nỗ lực kiếm tiền nuôi sống bản thân quý công tử phóng khoáng thụ 】

----

Bởi vậy mới nói đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá một con người, Dư Niên của truyện này nhìn giản dị "hơi nghèo" nhưng có gia tài đồ cổ khủng, Tạ Du của truyện này chuyên tâm đi anti Dư Niên nhưng thật ra là mê đắm người ta.

Dư Niên nổi tiếng từ chương trình âm nhạc, với nhan sắc siêu đỉnh, cậu dần khẳng định tài năng trời cho của mình trong lĩnh vực ca hát, cậu hết mình với đam mê, có khả năng sáng tác và chính là tác giả giấu mặt của nhiều bài hát nổi tiếng trước đây. Mục đích mà Dư Niên hướng tới khi vào giới giải trí chính là kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền để thực hiện hoài bão của ông ngoại và cũng là của chính cậu.

Dư Niên là con cháu thư hương thế gia, tổ tiên đều là các bậc danh nhân thư họa, từng đời từng đời họ lưu giữ tinh hoa truyền thống, tận tâm truyền dạy tri thức cho con cháu đời sau. Cho nên ở Dư Niên toát lên khí chất khó có thể phớt lờ, cậu biết thư pháp, biết thưởng trà, biết nhiều thứ tạo nên một nét đẹp "công tử như ngọc",  bên ngoài vẻ ôn hòa dễ mến dễ gần là nội tâm mạnh mẽ và quả quyết.

Dư Niên từ bé đã sống nương tựa cùng ông bà ngoại trong căn biệt thự cổ kính phía tây thành phố. Mẹ cậu mất sớm, không ai biết ba cậu là ai, cho nên tình cảm của cậu từ bé đến lớn dành hết cho ông bà ngoại, đến khi cậu lớn dần cũng là lúc ông bà lần lượt rời xa cậu, một người rồi một người, để lại Dư Niên cùng tâm nguyện chưa thành của họ - mang những món đồ cổ có giá trị của quốc gia lưu lạc nhiều năm về lại đất nước.

Đến với “Nghe nói tôi rất nghèo”, Dư Niên sẽ cho bạn biết thế nào là sống bình dị theo một cách xa hoa.

Dư Niên dọn đến phòng trọ mà công ty phân cho vì ở biệt thự sẽ đi làm rất xa, cậu dùng đĩa gốm cổ đặt xà phòng thơm trong nhà tắm, bộ ấm chén sứ men xanh hàng real cũng khiêm tốn nói với người khác là hàng "pha ke",  bình sứ thanh hoa thì đem đi trồng hành ngoài ban công. Không phải Dư Niên không xem trọng chúng mà do các thế hệ nhà cậu đều dùng như vậy, cứ truyền lại nhiều đời nên nó tự thành đồ cổ mà thôi.

Dư Niên sống vô cùng khiêm tốn, không phông bạt không khoe khoang nên không ai nghĩ cậu có gia thế khủng như vậy. Dù lúc trước trước khi tiến vào giới giải trí, Dư Niên kiếm được rất nhiều tiền từ sáng tác nhạc nhưng có khi cậu không có tiền đặt thức ăn ngoài, mua áo thun giá rẻ theo lố để mặc tại vì cậu đổ hết tiền bạc đi mua đồ cổ giá trị trên trời rồi. Thật là kiểu nghèo sang chảnh.

Khi thấy ảnh chụp Dư Niên trong buổi đấu giá đồ cổ, anti sẽ nói cậu phông bạt giả dối xây dựng hình ảnh quý công tử.

Khi thấy Dư Niên quảng bá cho viện bảo tàng, anti sẽ nói một ca sĩ thì biết gì về đồ cổ.

Khi Dư Niên khẳng định một bức tranh cổ là đồ giả, anti nói cậu ganh tị, biết gì mà nói - thì đơn giản là bức tranh thật là do tổ tiên cậu vẽ, không bán không tặng, để ở nhà cậu mấy trăm năm rồi.

Tốt nghiệp loại giỏi chuyên ngành khảo cổ, là học trò cuối cùng của giáo sư khảo cổ danh tiếng - khi cậu bỏ khảo cổ đi hát cũng làm thầy cậu tức đến tận bây giờ vẫn còn tức. Từ bé cậu đã đi theo ông ngoại khắp các điểm khảo cổ, gặp gỡ nhiều bậc cha chú có uy vọng trong ngành, kinh nghiệm và quan hệ tích lũy từ bé đến lớn. Cho nên không có gì lạ khi Dư Niên có đủ khả năng thẩm định đồ cổ, đủ quan hệ để dự các buổi đấu giá tư nhân và đủ chuyên môn để vả mặt mấy kẻ ăn không nói có bôi nhọ cậu.

“Nghe nói tôi rất nghèo” kể về câu chuyện cậu sinh viên ngành khảo cổ Dư Niên dấn thân showbiz kiếm tiền mua đồ cổ, đang chăm chỉ làm việc thì vô tình làm xiêu lòng Tạ tổng đi ngang qua. Lướt qua nhau một cái mà Tạ Du crush người ta liền ngay và lập tức luôn.

Ban đầu Tạ Du theo đuổi Dư Niên một cách tuần tự từ làm quen đến làm bạn, mối quan hệ bạn bè vô cùng tốt đẹp. Nhưng tình hình công ty của Tạ Du phức tạp, nội bộ đấu đá gay gắt, anh sợ mình quan tâm Dư Niên sẽ mang lại nguy hiểm cho cậu, nên Tạ Du chuyển qua làm anti fan của Dư Niên và có xu hướng làm trưởng ban anti khi cái gì cũng khịa.

Sau khi Tạ Du bôi đen Dư Niên một lần anh sẽ gửi Dư Niên một món quà, đôi khi là thức ăn ngon, đôi khi là quà nho nhỏ, đến nỗi trợ lý của Dư Niên nhìn thức ăn Tạ Du gửi đến không biết anh có hạ độc hay không. Còn Dư Niên mỗi khi nhìn thấy Tạ Du chuyên tâm bôi nhọ mình trên mạng lại nghĩ hôm nay anh ấy lại kiếm cớ tặng quà rồi.

Hai người cứ âm thầm liên hệ, giữ mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu như vậy cho đến khi Tạ Du xử lý xong nội bộ công ty. Anh thoát khỏi cương vị trưởng ban anti, nhậm chức bạn trai Dư Niên làm cho anti cảm thấy bị Tạ tổng lừa dối tình cảm.

Kết thúc câu chuyện là sự nghiệp thăng hoa rực rỡ của Dư Niên, cậu có tài năng, có tâm huyết có sự giúp đỡ hết mình của Tạ Du nữa. Cậu hoàn thành được tâm nguyện của ông, hoàn thành hoài bão của mình, rồi cùng Tạ Du sống hạnh phúc bên nhau.

Cá nhân mình đánh giá truyện đạt 4,99/5 điểm, xây dựng mạch truyện logic, có mở có đóng, nhân vật Dư Niên hoàn mỹ và may mắn gần như có bàn tay vàng nhưng đọc không hề cảm thấy vô lý và lố lăng, tình cảm hai nhân vật chính cũng có diễn biến tuần tự khiến mình cảm nhận được sự trân trọng mà họ dành cho nhau. Một bộ truyện hoàn hảo.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Hoàng Chiêu Hy

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN