logo
REVIEW>> NGÀY XUÂN CỦA CÔ ĐÓA
ngay-xuan-cua-co-doa
Tìm truyện
Donate

NGÀY XUÂN CỦA CÔ ĐÓA

Tác giả:

Phi Sách

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 28

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 729

Đóa Thương không phải một cô nàng mang sắc đẹp tuyệt mỹ, gia cảnh của cô cũng không phải là quý cô nhà hào môn. Đóa Thương càng không phải một người mang thân thế bí ẩn, Đóa Thương đơn thuần là một cô giáo tiểu học bình thường.

Bước chân vào xã hội được ba năm, mỗi ngày Đóa Thương trải qua là một ngày nhàn hạ, những buổi đi dạy được gặp các bé học sinh ngoan ngoãn lại đáng yêu, đồng nghiệp thân thiện quý mến, với một con người bình thường mà nói, ước mơ hạnh phúc có chi là cao xa, chính là những ngày giản đơn như thế này đây ạ.

Bước ngoặt đánh dấu cho cuộc sống Đóa Thương thêm phần thú vị đó là vào ngày nọ, khi cô vô tình lên kế hoạch đến thăm gia đình học trò. Thân là nhà giáo nhân dân, Đóa Thương mang một lòng tâm huyết với nghề, quyển tập của cậu học trò nhỏ được ghi chú bằng những chữ khá kì lạ, vô tình khơi gợi sự tò mò trong lòng cô. Từ đây, nó không chỉ kéo cô đến với một gia đình ngỡ như xa lạ nhưng lại thật sự vô cùng thân quen…

Đóa Thương tuy chẳng phải mới ra xã hội, nhưng tâm tính cô vốn ngây thơ và chân chất, thế nên, từ sau khi biết được gia cảnh cậu học trò nhỏ là cháu trai của hiệu trưởng trường mình, hết lần này đến lần khác, Đóa Thương làm bất kỳ việc gì cũng có dính dáng đến gia đình thầy hiệu trưởng, đặc biệt là Liêu Tồn – chú của cậu học trò nhỏ, cô hoàn toàn không lấy làm nghi ngờ.

Trước khi Đóa Thương gõ cửa nhà học trò, trong giới hạn hiểu biết của Đóa Thương không hề có người nào tên là Liêu Tồn, và rồi như định mệnh phải diễn ra, Liêu Tồn từ từ bước từng bước chân đến bên cạnh Đóa Thương, khiến cuộc sống của cô thêm muôn màu muôn vẻ.

*

Liêu Tồn là chú của học trò Đóa Thương đang đứng lớp, khi chưa gặp anh, ấn tượng về anh trong lòng Đóa Thương chính là một ông chú viết chữ xấu, lời lẽ phê bình của phụ huynh lại khó hiểu, khiến cho Đóa Thương một lòng lo lắng, không biết cậu học trò thông minh sáng láng của mình có phụ huynh phức tạp tới mức độ nào?

Gặp mặt Liêu Tồn rồi, cô mới vỡ lẽ, hóa ra không phải do anh mà do bản thân cô chưa đủ trình để hiểu hết lời lẽ, từ ấn tượng không đẹp cho lắm, ấy vậy mà Đóa Thương âm thầm, đánh cho anh một dấu tích xuất sắc…

Là người đứng đầu công ty, nắm quyền chủ chốt của rất nhiều những sự việc trọng đại, với nhiều người, Liêu Tồn là một vầng trăng cao cao sáng chói xứng đáng được người người bao quanh và ngưỡng mộ. Thực chất, bên trong con người anh còn tồn tại một bí mật nho nhỏ, chiếc hộp kín mà anh cất giấu trong nhiều năm, chỉ khi nắm gần chắc trong tay, anh mới dần hé lộ.

Cuộc đời của cậu thiếu gia Liêu Tồn không hoàn toàn là hạnh phúc, anh sinh ra có cả cha lẫn mẹ, chì vài tuổi biến cố gia đình ập tới, tước đoạt không chỉ một người cha ân cần còn đoạt luôn cả tâm hồn người mẹ hiền từ của anh, tuổi thơ của Liêu Tồn được gia đình bác ruột bảo ban và che chở.

Dù cho thương yêu anh hết mực, nhưng trái tim Liêu Tồn vẫn tồn tại mãi một khoảng trống khó khỏa lấp, thâm tâm anh luôn tự hỏi: Vì sao ông trời nỡ tước đi gia đình anh? Tại sao mẹ lại vứt bỏ anh, đi vô định không màng người thân thiết? Liệu rằng cuộc đời anh về sau sẽ như thế nào đây?

“Đó lại là mùa hè hai năm sau, anh từ nước Mỹ quay trở về, lại biết được chuyện mẹ mình sinh bệnh.

Trong đám tang, anh không khóc và cũng không đau lòng, chỉ hờ hững nhìn tấm bia mộ kia, dường như có chuyện muốn nói lại không biết bắt đầu từ đâu.

Đóa Thương thật sự quá đau lòng.

Đau lòng tới mức anh cho rằng, cô mới chính là con gái ruột của bà, còn anh chỉ là một người giương đôi mắt lạnh lùng đứng nhìn. Anh kinh ngạc vì sao một người có thể có nhiều nước mắt đến như vậy, chỉ đứng nhìn, nhưng khóe mắt anh cũng ướt.

Là trời mưa sao?

Cũng được, mưa làm ướt cô, thì anh sẽ không còn nghe thêm tiếng khóc nữa.

Ngày đó, anh xoay người bước đi.

Lại không biết chính mình đã để trái tim tại nơi đó.”

Như cơn mưa thổi bay mây đen u ám, mở màn cho những tia nắng chói lọi và ấm áp, những ngày dài tĩnh lặng của Liêu Tồn đã được gặp Đóa Thương, với Đóa Thương, Liêu Tồn là một người đàn ông tuyệt vời khó với tới, với Liêu Tồn - Đóa Thương là bông hoa nhỏ xinh xắn xoa dịu tâm hồn anh suốt bảy năm. Người đàn ông giỏi đối phó với thương trường và khó khăn cuộc sống, khi đối diện với ánh trăng sáng lòng mình, liệu anh có biết cách để bày tỏ và thành công hay không?

*

Câu chuyện của Đóa Thương khá ngắn, giống như một bộ phim ngọt ngào với cô nàng diễn viên chính ngốc nghếch đáng yêu. Tác giả dùng những dòng chữ đơn thuần khắc họa nên hình ảnh một cô gái trẻ với tinh thần hăng hái, lắm lúc lại khá vụng về, Đóa Thương hoàn toàn khác hẳn với những hình tượng nữ chính xinh đẹp tuyệt sắc, trí thông minh đỉnh cao, dáng người gợi cảm…

Đóa Thương là đại diện của những cô gái bình thường: Ngày nghỉ sẽ ngủ nướng thật lâu, lúc được khen sẽ phổng mũi thích chí, được ăn bữa cơm ngon sẽ hồ hởi mỉm cười khúc khích…

Nửa phần đầu câu chuyện chúng ta sẽ dễ lầm tưởng là phần truyện tác giả dẫn dắt cho chuyện tình của Liêu Tồn và Đóa Thương, các tình tiết cũ kỹ và dễ bắt gặp trong các câu chuyện khác, bạn sẽ dễ bị nhàm chán vì một cốt truyện dễ đoán, sau đó sẽ nhanh tay bỏ ngang chuyện.

Thế nhưng, cái hay là ở những chương gần cuối, khi bí mật nhỏ được chính miệng người đàn ông thốt ra, thì hóa ra mọi sự dễ dàng, tất cả những tình cờ của ban đầu lại chẳng còn “tình cờ” nữa.

Không mang tình tiết khó hiểu, không chứa những khung cảnh rối rắm máu chó, “Ngày xuân của cô Đóa” là một bức tranh mùa xuân nhẹ nhàng và ấm áp, ở đó màu hồng dịu ngọt làm chủ thể, và mỗi một nhân vật chính là một cành hòa, một nhành cỏ, điểm xuyến cho bức tranh thêm phần hài hòa và đáng yêu.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Nguyệt Quý

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN