logo
REVIEW>> MÙA XUÂN Ở THÀNH NAM
mua-xuan-o-thanh-nam
Tìm truyện
Donate

MÙA XUÂN Ở THÀNH NAM

Tác giả:

Từ Thụ

Designer:

AI_Bích Sơn

Độ dài: 51

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1605

Giới thiệu:

Sau tám năm, Hứa Nguyện trở về quê hương và gặp lại nam sinh mình thầm mến thời trung học.

Trải qua năm tháng, người đàn ông vốn đã xuất sắc càng trở nên trưởng thành và trầm ổn, vị thế cao đến mức không thể chạm tới.

Cô và anh chính là mây trên trời và bùn dưới đáy sông.

.

Lần đầu gặp lại Hứa Nguyện, Minh Vọng vẫn chưa nhận ra cô, nhưng anh vô thức ghi nhớ ngoại hình của cô.

Bên trong vùng núi đá hoang dã, anh không nhịn được liếc nhìn cô thêm vài lần.

Lần gặp thứ hai vẫn không nhận ra đây là bạn học cũ, nhưng cô lại mạnh mẽ thu hút sự chú ý của anh.

Trước cửa sổ dưới ánh trăng, bước chân anh có chút ngập ngừng.

Sau vài lần tình vô tình hay cố ý chạm mặt, trong buổi họp lớp, Hứa Nguyện bất ngờ cho biết hai người trước đây là bạn học.

Minh Vọng sửng sốt.

Hứa Nguyện nghĩ, mây và bùn cách xa ngàn dặm, e rằng sau này cũng chỉ có thể từ xa vọng tưởng.

Không ngờ Minh đại thiếu gia nghe xong lại sững sờ, cảm khái thở dài, sau đó bắt đầu tính kế bạn học cũ.

Anh cười thầm, "người quen càng dễ xuống tay."

Tình yêu của người trưởng thành như một cơn mưa rào mùa hạ, nói tới là tới, mà tới là sẽ mãnh liệt ồ ạt, nhưng khi tạnh lại lặng lẽ rời đi.

Tình yêu đó là thứ mà những người trẻ khó mà có được, bởi đây là thứ tình yêu tới muộn sau những năm tháng cuộc đời, nó tới vào ngày con người ta đã được phủ đầy bụi trần cuộc đời, nếm đủ chua cay mặn đắng, hiểu được thế sự ấm lạnh.

Nhưng những tình yêu như vậy lại thường mang trong mình một thứ mị lực kì lạ, một thứ mị lực thu hút con người ta không thể rời mắt.

Như tình yêu của Minh Vọng và Hứa Nguyện.

Thời còn đi học, bạn bè Minh Vọng vẫn thường hay trêu anh rằng họ là một đôi, bởi tên của họ ghép lại với nhau chính là Nguyện Vọng.

Nhưng những lời trêu chọc ấy lại chẳng phải chỉ là trêu chọc, mà Nguyện Vọng lại thật sự là nguyện vọng, một từ ngữ đã diễn tả cái cách mà hai người đã bỏ lỡ nhau ngày ấy. Nếu ngày ấy Minh Vọng chịu cúi đầu bỏ xuống tự tôn của chàng thiếu niên trẻ tuổi một chút, hay Hứa Nguyện chịu để lộ chút tình yêu trong đôi mắt của cô thì họ đã chẳng cần phải tương tư một mối tình 11 năm.

11 năm quen biết, xa cách nhau 8 năm, ngày gặp lại như đã xa nhau cả một kiếp người. Nhưng dù vậy, Hứa Nguyện vẫn có thể nhận ra Minh Vọng chỉ trong một ánh mắt. Bởi người mà cô nhớ nhung suốt 11 năm qua, làm sao mà cô không nhận ra được. Người cô thầm mến vẫn rạng rỡ như vậy, áo vest quần âu, phong thái chững chạc, đối với cô, như mây trời và vực thẳm.

Hứa Nguyện chỉ là một cô gái còn chưa học đại học, sau khi gia đình cô gặp sự cố, cô đã phải bỏ học để giúp đỡ mẹ cô, rồi sau này vào làm tại một công ty ở Tô Châu, từ từ phấn đầu, từ từ vươn lên mới lấy được một bằng đại học tại chức, có được chút tiền tiết kiệm để mua xe mua nhà.

Hứa Nguyện thầm mến Minh Vọng, nhưng cô cũng đồng thời tự ti về bản thân. Minh Vọng vốn đã là thiếu gia danh giá, cuộc sống đủ đầy, anh lại còn tài năng tuấn tú, là ước mơ của bao cô gái. Là một trong vô số người thầm mến anh, Hứa Vọng chưa từng nghĩ mình sẽ là người được nắm tay anh tới cuối cùng. Mà cô càng không bao giờ nghĩ tới, niềm đơn phương ấy không chỉ có từ một phía cô.

Trong những năm tháng cấp ba ấy, Minh Vọng đã đem lòng mến mộ một cô gái, một cô gái có dáng người hơi mũm mĩm đáng yêu nhưng đôi mắt thì lại không đáng yêu như vậy. Ánh mắt của cô lúc nào cũng thờ ơ lạnh nhạt, lúc nhìn anh cũng luôn như thế.

Giá như ngày ấy anh có thể nhìn ra chút tình cảm từ trong đôi mắt của cô thì chắc anh đã không bỏ lỡ cô nhiều năm như vậy.

Nhưng đó chỉ là giá như, vì họ vẫn bỏ lỡ nhau, hơn 10 năm trời, cho tới ngày nọ gặp lại ở một nơi tình cờ. Hứa Nguyện của bây giờ đã hoàn toàn khác ngày xưa, cô trút bỏ sự non nớt của tuổi niên thiếu, khoác lên một phong thái trưởng thành, lãnh đạm, trải đời khiến anh không thể nhận ra.

Không thể nhận ra, nhưng lại vẫn vô thức bị thu hút bởi người con gái với đôi mắt lạnh nhạt ấy lần nữa.

Có lẽ đến ông trời cũng đau đầu về cái cách hai người cứ cứng đầu tự tôn rồi bỏ qua nhau nên ông cũng phải ra tay tạo cho họ một chút duyên phận.

Người ta gọi đó là duyên trời tác hợp. Đâu đó thường hay nói như vậy, kiếp trước ngoái đầu nhìn 500 lần mới đổi được kiếp này một lần gặp gỡ. Vậy có lẽ duyên nợ của Minh Vọng và Hứa Nguyện còn rất nhiều, để họ có thể va phải nhau giữa dòng người đông đúc trên thế gian này.

Từ lần đầu tiên, tới lần thứ hai, rồi lần thứ ba, từ ngày gặp gỡ khách sáo tới những lần vô tình chạm mặt, rồi tới khi nhận ra đối phương là ai, họ đã vô tình gặp nhau rất nhiều lần.

Ngày ấy Minh Vọng đã xiêu lòng trước cô thiếu nữ Hứa Nguyện. Hôm nay, anh vẫn không thoát khỏi lưới tình của cô. Nhưng Minh Vọng của bây giờ lại đã khác Minh Vọng của ngày xưa, bởi anh đã dám theo đuổi tình yêu của đời mình.

Tình trong như đã, mặt ngoài còn e, có chăng cũng chỉ là thiếu một câu mở lời để giữ đôi ta ở lại bên nhau. Lần này, Minh Vọng đã làm được, Hứa Nguyện cũng đã dám mạnh dạn bước tới.

Tuy rằng tình yêu của họ vẫn có những lúc tưởng chừng rất mong manh, vì sự trầm lặng của người trưởng thành, vì lòng tự ti không nói ai nghe của Hứa Nguyện.

Nhưng giờ đây họ đã biết cách để vun vén tình yêu, biết dùng hành động để chứng tỏ chân tình, dùng lời nói để biểu đạt tình cảm, để có thể mãi mãi bên nhau.

“Mùa Xuân Ở Thành Nam” là một bộ truyện mình khá recommend cho mọi người. Đây là một câu chuyện khá ngắn gọn, xúc tích, chỉ 50 chương nhưng lại có thể để lại ấn tượng rất tốt với mình.

Câu chuyện kể về cuộc tái ngộ của Minh Vọng và Hứa Nguyện sau 8 năm không liên lạc, khi họ đã là những người trưởng thành lăn lộn trong cuộc sống.

Mình rất mê cái cách tác giả viết về tình yêu của họ, mê cách mà người trưởng thành mập mờ ngọt ngào với nhau. Tuy dung lượng truyện không phải quá dài nhưng lại thể hiện đầy đủ trọn vẹn nội dung câu chuyện, khúc mắc có cài thì có tháo, không để bỏ ngỏ điều gì.

Nếu mọi người đang cần một bộ truyện tuy ngắn nhưng lại lôi cuốn thì rất hoan nghênh đến với “Mùa Xuân Ở Thành Nam” của Từ Thụ nhé!

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: JolinaGG

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN