logo
REVIEW>> MÙA XUÂN NỞ RỘ TRONG LÒNG
mua-xuan-no-ro-trong-long
Tìm truyện
Donate

MÙA XUÂN NỞ RỘ TRONG LÒNG

Tác giả:

Sơ Huân

Độ dài: 68

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 206

Giới thiệu:

"Năm 17 tuổi, Khương Lâm Quyện bị ba ruột, cũng chính là thầy chủ nhiệm lớp mình kéo đi quản một bạn nữ đang thời phản nghịch của tuổi dậy thì.

Ba giao cho cậu hai nhiệm vụ, một là giúp bạn nữ kia học bù, hai là để mắt tới Ôn Tố lúc ở trường, không để cô gây họa cho các bạn nam khác, giữ gìn mặt mũi cho nhà trường.

Ngày học bù đầu tiên, Khương Lâm Quyện mặc áo sơ mi màu xám nhạt, mang dáng vẻ kiêu ngạo ngồi đối diện Ôn Tố. Ôn Tố chọc má cậu trêu chọc, “Yêu đương cùng học sinh ưu tú như cậu chắc chán lắm nhỉ?”

Khương Lâm Quyện lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, “Giở sách trang hai mươi sáu.”

Ôn Tố chẳng hề để chút tâm trí nào lên việc học, ngày nào cô cũng dùng đủ trò để trêu chọc, đùa cợt Khương Lâm Quyện.

Một thời gian sau, thầy chủ nhiệm đi kiểm tra quanh trường, đúng lúc phát hiện Ôn Tố đang chuẩn bị đi hú hí với bạn nam nào đó trong vườn cây sau trường. Thầy tức nổ cả mắt, thầm nghĩ, không biết lần này bạn nam nào gặp họa đây?

Đang lúc thầy tức sắp hộc máu, đi túm đôi chim chuột kia thì thấy…

Mẹ nó, đây không phải là học sinh ưu tú kiêm con trai mình sao??"

***

Ôn Tố của trường trung học số 3 là một nhân vật vô cùng nổi tiếng, không chỉ vi phạm nội quy, đánh nhau, trốn học mà còn có một lịch sử yêu đương vô cùng phong phú.

Một nhân vật như vậy nhưng lại có một người bà hiền lành lúc nào cũng đau đầu suy nghĩ cách để Ôn Tố đi lên con đường đúng đắn. Sau đó, Ôn Tố chuyển tới trường trung học số 1, thầy chủ nhiệm mới của cô còn là người quen cũ của bà nội, từng được bà cưu mang ngày trước. Vậy là bà nội Ôn hớn hở kéo cô tới nhà thầy giáo nhờ vả trông nom đứa cháu gái phản nghịch.

Trong suy nghĩ của Ôn Tố, đây hoàn toàn là một cuộc gặp gỡ vô ích, nếu cô không tình nguyện, chẳng ai có thể quản cô được cả. Chẳng qua tuy cuộc gặp gỡ này không có tác dụng mấy trong việc soi sáng "con đường lương thiện" cho Ôn Tố nhưng lại để cô "chấm" được một mục tiêu không còn gì để chê.

Con trai độc nhất của gia đình thầy giáo chủ nhiệm mới - Khương Lâm Quyện.

Ngày đầu tiên tới lớp mới, Ôn Tố phóng khoáng dứt khoát ngồi thẳng vào vị trí bên cạnh lớp trưởng Khương Lâm Quyện, chễm chệ, như một lẽ hiển nhiên. Khương Lâm Quyện là một lớp trưởng rất đạt tiêu chuẩn, cứng nhắc, quy tắc, đúng là đúng, sai là sai, giúp đỡ bạn bè, giải quyết mâu thuẫn. Nói chung, cậu là con ngoan trò giỏi đúng nghĩa, mà thật trùng hợp, Ôn Tố thích nhất trêu "trai ngoan" như vậy.

Làm người cần phải có trách nhiệm, đã tốn công mang danh phản nghịch, Ôn Tố cũng cố gắng làm rất đúng chức trách của một cô gái phản nghịch. Tuân thủ tôn chỉ sơ hở là chạm, lơ đễnh là trêu, ta không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là người khác, Ôn Tố là người đầu tiên khiến Khương Lâm Quyện bực mình mà lại không thể làm gì được.

Những người trong vòng tiếp xúc của Khương Lâm Quyện từ trước tới giờ chưa từng có ai giống như Ôn Tố. Khi mới tiếp xúc với cô, cậu thật sự rất miễn cưỡng, miễn cưỡng vì tuy không thích nhưng vẫn phải để ý đến cô, bởi ba cậu đã giao cho cậu trọng trách trông coi và đôn đốc Ôn Tố.

Ôn Tố giống như một cơn mưa rào mùa hạ vậy, làm cái gì cũng để cả thế giới biết, mạnh mẽ, nhanh chóng... Lại không kém phần phóng khoáng, vô tư. Cô rất thích được nước làm tới với cậu, biết cậu không thể bỏ mặc cô, liền thuận theo đòi cậu thế này thế kia. Có những lúc, những lí do mà cô nói nghe trái nghe phải thế nào vẫn biết là đang nói đại cho có nhưng lại khiến cậu không làm gì được.

Chỉ là, tuy Ôn Tố thích trêu chọc Khương Lâm Quyện là thế, nhưng cô cũng đem tới cho cậu rất nhiều trải nghiệm mới. Cô kéo một con người quanh năm chỉ học hành như cậu đi leo núi, đi trượt băng, tới công viên giải trí chơi, rồi kéo một người chưa từng vi phạm nội quy như cậu cùng trốn học, đi ăn uống.

Có lẽ vì Ôn Tố đặt Khương Lâm Quyện ở một vị trí đặc biệt hơn hẳn những người khác nên cậu được chứng kiến rất nhiều mặt khác của cô. Cậu dần thấy được một con người mềm mại dưới lớp vỏ cứng rắn ấy, hiểu được cô mạnh mẽ như vậy vì từng trải qua tổn thương, cảm nhận được sự lương thiện, tốt bụng mà cô hiếm khi để lộ ra đó.

Có thể lúc nào Khương Lâm Quyện cũng cố tỏ ra lạnh lùng với Ôn Tố, nhưng cậu đã dần quen thuộc với sự tồn tại của cô, quen với tiếng ríu rít bên tai của cô. Thiếu đi những điều ấy, thế giới của Khương Lâm Quyện như trở nên vắng vẻ hơn rất nhiều.

Hơn một năm chung đụng, là rất nhiều kỉ niệm chung với nhau, là những người bạn tuy ít mà đáng giá với Ôn Tố, hơn cả thế là một thứ tình cảm nằm trên tình bạn bè dần dần nảy sinh. Từ trêu đùa đơn thuần, từ tâm tư thú vị trước những điều thu hút đến khi trái tim thường bất chợt loạn nhịp, như nai con chạy loạn trong lòng, những rặng mây hồng trên khuôn mặt của thanh xuân.

Thầy Khương dặn con trai để ý Ôn Tố vì ông yên tâm rằng con trai mình sẽ không thể bị cám dỗ trước mấy trò trêu đùa của cô. Ông muốn để con trai ra tay "trấn áp" Ôn Tố với mong muốn bảo vệ những chàng học trò còn non nớt của mình. Nhưng thầy nào đâu có ngờ, cuối cùng không phải bản thân đưa một vị thần bảo hộ tới trông coi kẻ phản nghịch, mà là dâng hiến một miếng mồi ngon để kẻ phản nghịch bỏ qua những người trần mắt thịt nhạt nhẽo khác. Quả là một hành động "vì nghĩa diệt thân"...

Chắc khi biết được sự thật, thầy sốc lắm.

Nhưng dẫu có cấm cản thế nào thì một khi tình cảm đã bén rễ, nó sẽ lớn lên một cách nhanh chóng, mạnh mẽ tới mức khó ai có thể ngăn cản được. Dù có ngăn cản được thì sao, cản được một năm hai năm chứ ngăn sao được cả đời. Đến cuối cùng, trái tim vẫn sẽ tìm về nơi nó hướng tới mà thôi.

“Ngày đó gặp cậu, mùa xuân đã nở rộ trong lòng tớ.”

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Minh An

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN