logo
REVIEW>> MỘT NGÔI SAO SÁNG, HAI NGÔI SAO SÁNG
mot-ngoi-sao-sang-hai-ngoi-sao-sang
Tìm truyện
Donate

MỘT NGÔI SAO SÁNG, HAI NGÔI SAO SÁNG

Tác giả:

Mộng Tiêu Nhị

Độ dài: 59

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 388

Cuối thu thời tiết cực kì dễ chịu, không khí trong lành, bầu trời trong xanh, những đám mây trắng bồng bềnh.

Tình đầu có cảm giác gì nhỉ?

Có lẽ còn đẹp hơn bầu trời mùa thu này.

Tưởng Tiểu Mễ xuất thân trong gia đình vô cùng danh giá, họ hàng nội ngoại hai bên đều là cán bộ cấp cao, hoặc là doanh nhân nổi tiếng. Không những thế bố cô còn là thị trưởng.

Bố mẹ Tưởng Tiểu Mễ đã lập quy tắc cho cô từ lâu, yêu sớm sẽ đ ánh g ãy chân cô. Đặc biệt là bố, mạnh mẽ độc đoán, nói một không nói hai. Sinh ra trong gia đình như vậy, cuộc đời đã bị sắp đặt từ lâu, ngay cả hôn nhân sau này cũng không thể tự mình làm chủ.

Tưởng Tiểu Mễ cứ nghĩ cuộc đời mình sẽ trôi qua tẻ nhạt như vậy cho tới khi cô gặp Quý Vân Phi.

Tưởng Tiểu Mễ và Quý Vân Phi gặp nhau lần đầu tiên vào năm lớp bảy, khi Tưởng Tiểu Mễ theo bố mẹ thuyên chuyển công tác từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, hai người họ học cùng một trường trung học. Ngay từ cái nhìn đầu tiên chàng học thần Quý Vân Phi đã bị cô gái xinh đẹp ngọt ngào Tưởng Tiểu Mễ đánh cắp trái tim. Và có lẽ chính giây phút này Quý Vân Phi cũng khiến Tưởng Tiểu Mễ rung động.

Khác với Tưởng Tiểu Mễ xuất thân danh gia vọng tộc, gia cảnh của Quý Vân Phi chỉ ở tầm trung lưu, nhưng anh với bố mình giống nhau, không có quá nhiều tham vọng, cuộc sống của họ có nhà, có xe, có tiền tiết kiệm, mọi thứ đủ đầy vậy nên gia đình anh lúc nào cũng vui vẻ hòa thuận.

Còn Tưởng gia tuy có cả vật chất lẫn địa vị xã hội nhưng lại không có tự do, luôn đè nén áp lực. Bố mẹ của Tưởng Tiểu Mễ bận rộn đến mức con gái làm phẫu thuật cũng không có thời gian ở bên.

Tưởng Tiểu Mễ luôn mong muốn có một gia đình hòa thuận ấm cúng, có bố mẹ thường xuyên ở bên quan tâm ủng hộ cô. Thế nhưng cuộc sống là vậy mà, ta có được một ít những gì ta muốn có, lại mất đi một ít những gì ta không muốn mất.

Nhiều lúc Tưởng Tiểu Mễ muốn buông thả bản thân một lần, cùng hẹn hò với người mình thích. Nhưng đợi sự nổi loạn qua đi, lý trí quay lại, cô biết hiện thực không cho phép.

Quý Vân Phi thích Tưởng Tiểu Mễ, anh biết bố mẹ cô quản rất chặt, cũng biết bố cô là ai. Ở trường, Tưởng Tiểu Mễ luôn che giấu thân phận, nên chẳng ai biết gia thế hiển hách của cô. Suốt ba năm trời Quý Vân Phi chỉ dám chôn giấu tình cảm đấy thật sâu trong lòng, cho đến khi họ trở thành bạn cùng bàn năm lớp 10.

Có người từng nói, tình đầu giống như người bước đi trên cát, dù bước thật nhẹ nhưng vẫn in dấu thật sâu.

Và tuổi trẻ chính là chân thành, thẳng thắn, mãnh liệt.

Để rồi thứ tình cảm thầm kín bấy lâu nay giống như mầm non gặp mưa xuân lớn nhanh đến mức người ta khó lòng kìm nén.

“【Tiểu Mễ, tớ biết bố cậu là ai, lớp 7 đã biết rồi.】

Tưởng Tiểu Mễ nhìn tin nhắn, ngây người một lúc, nhất thời không biết trả lời cậu như thế nào.

Quý Vân Phi lại gửi tin nhắn đến:【Thế nên ba năm cấp hai tớ đều không dám theo đuổi cậu, nếu như không phải lần này ngồi cùng bàn với cậu tớ vẫn không nghĩ đến chuyện theo đuổi cậu. Tớ còn biết khoảng cách gia đình với nhà cậu không phải bình thường.】

Tưởng Tiểu Mễ nhất thời không hiểu rốt cuộc cậu có ý gì, muốn rút lui à?

【Cậu nói rõ đi, bây giờ não tớ không đủ dùng đâu.】

Quý Vân Phi:【Ý là cho dù nhà cậu có làm gì, tớ sẽ làm bất cứ giá nào, sau này chưa chắc chắn tớ đã có sự nghiệp to lớn gì, nhưng đời này có thể để cậu sống trong vui vẻ tớ làm được. 】”

“Gió nhè nhẹ thổi đến âu yếm hai chúng mình

Ngày yêu nhau nồng nhiệt như thế

Chuyện đôi ta như đám lửa cháy bùng

Lửa cuồng nhiệt như đám hoa nở rộ

Bất kể ngày nắng hay đêm đen đều đắm say. *

Mình thật sự ngưỡng mộ tình cảm của Quý Vân Phi và Tưởng Tiểu Mễ.

Kỳ nghỉ đông năm lớp mười, bố Tưởng Tiểu Mễ biết con gái mình yêu sớm liền chuyển cô về Bắc Kinh, quản lý cô sát sao. Quý Vân Phi một mình bay qua bay lại giữa hai thành phố để thăm Tưởng Tiểu Mễ suốt hơn hai năm liền. Xuân đi thu đến, đông lạnh hè nóng. Những người khác, có lẽ ngay cả Tưởng Tiểu Mễ cũng không biết trong hai năm rưỡi đó anh đã phải bỏ ra những gì.

Quý Vân Phi không phải kiểu người tham vọng, với khả năng của anh dư sức tìm được một công việc với đãi ngộ cao, chỉ vì không muốn Tưởng Tiểu Mễ tranh chấp với gia đình, muốn được bố mẹ cô chấp thuận mà anh quyết định khởi nghiệp, bước đi trên con đường mông lung không rõ tương lai.

Thật may mắn là Tưởng Tiểu Mễ luôn thấu hiểu mọi hy sinh của anh. Cô hiểu ở bên cô anh đã phải gánh vác bao áp lực và đánh đổi những gì. Tưởng Tiểu Mễ cũng nguyện trả giá vì anh.

Tình yêu chính là thứ chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Người ta nói rằng yêu đúng là tình yêu, yêu sai là tuổi trẻ.

Còn điều gì tuyệt vời hơn khi tình đầu chính là tình cuối và cả tuổi trẻ lẫn khi về già đều nắm tay một người đồng hành?

Cả thế giới đều bao phủ mùi bạc hà

Bên tai không ngừng tiếng ríu rít của em

Tất cả nỗi cô đơn tĩnh mịch đều tan biến

Ánh mắt em như là nước suốt trong không ngừng chảy

Chảy vào cơ thể anh, chảy vào trong tim

Gột rửa tất cả những bi thương muộn phiền, đem lại bình yên

Nghĩ về đôi ta anh chỉ muốn nói

Đơn giản một câu, chính là yêu em

Như chim liền cành, tơ nguyệt mai mối

Thiên địa tác hợp một đôi.

____

*Trích bản dịch lời bài hát 9420 do Mạch Tiểu Đâu thể hiện ( Hắc Kỳ Tử cover )

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Anh Đào

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN