logo
REVIEW>> MỘT NỬA YÊU THƯƠNG, MỘT NỬA CUỘC ĐỜI
mot-n-a-yeu-thuong-mot-n-a-cuoc-doi
Tìm truyện
Donate

MỘT NỬA YÊU THƯƠNG, MỘT NỬA CUỘC ĐỜI

Tác giả:

Mạc Thanh Ti

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 59

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1368

“Ngày em đến bên anh là món quà

Anh thầm ước nguyện từ bấy lâu

Ngày em đến bên anh là ánh dương

Mang tình yêu ngập tràn nơi anh.”(*)

Cuộc đời của Hứa Gia Ngôn, từ bé đến năm 21 tuổi có thể xem là một đường bằng phẳng, nhưng từ đó về sau tựa như rơi xuống vực sâu. Anh mất cả gia đình, mất đi một bên chân, mất đi một nửa cuộc đời.

Trước năm 21 tuổi, anh là một chàng trai có vẻ ngoài điển trai cùng tinh thần luôn tràn đầy sức sống. Là đội trưởng đội bóng rổ hoạt bát kiêm phó trạm trưởng đài phát thanh của trường. Mọi chuyện trong cuộc sống của anh đều diễn ra suôn sẻ, con đường anh đi như được tắm trong ánh nắng rực rỡ của buổi sớm mai.

Nhưng tất cả những ánh hào quang xung quanh anh đều bị phá hủy kể từ ngày hôm ấy. Anh tỉnh dậy trong bệnh viện, bố mẹ đã mất và chi dưới chân trái của anh bị cắt cụt.

Từ đó thế giới của anh không còn sức sống, mọi thứ bỗng chìm vào trong sự tăm tối của màn đêm.

Cho đến một ngày, anh gặp được cô ấy…

Một cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp cùng ánh mắt nhìn anh đầy yêu thương.

Một cô gái luôn xuất hiện giúp đỡ anh vào những ngày mưa bão, sẵn sàng cho anh quá giang xe, “ngẫu nhiên” gặp anh ở bệnh viện khi anh chuẩn bị làm phẫu thuật.

Những lần gặp gỡ ngỡ rằng tình cờ nhưng thật ra lại không phải thế. Dần dần anh cũng nhận ra được tâm ý của cô gái đó đối với anh. Anh biết mình không xứng với cô, cũng đã từ chối qua mấy lần, nhưng cô vẫn cứ liều lĩnh xông vào cuộc đời anh như vậy.

Anh hốt hoảng, hụt hẫng, ý định cô độc suốt đời bỗng nhiên bị dao động khi gặp phải một người như cô. Cô như con thiêu thân lao vào anh bất chấp mọi thứ, khiến anh không khỏi mềm lòng.

Cô hoàn hảo đến thế, tại sao lại thích một người như anh? Nếu muốn tìm kiếm sự mới mẻ hay rung động nhất thời, rõ ràng anh không phải là một người phù hợp. Cô là một cô gái rất tốt, không nên lãng phí tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình trên một người khiếm khuyết.

Nhưng Hứa Gia Ngôn không biết rằng, Tiêu Nhược đã thích anh suốt ba năm. Dù biết rõ anh là ai, biết gia cảnh anh như thế nào, cô ấy vẫn kiên trì thích anh chưa bao giờ thay đổi.

Một Tiêu tổng hô mưa gọi gió trên chốn thương trường là thế, nhưng lại chẳng đủ dũng khí để đến bên cạnh anh. Thế nên cô vẫn chỉ nép mình trong bóng tối, lặng lẽ thay anh che mưa chắn gió.

Ba năm qua, cô âm thầm dõi theo từng bước chân anh. Sẽ lo lắng khi anh không an toàn, sẽ mỉm cười khi thấy anh vui vẻ. Rồi tình cảm trong cô ngày một lớn dần, từ yêu thích đơn thuần bỗng hóa thành tình yêu đậm sâu. Dù biết anh luôn thờ ơ lạnh lùng, nhưng cô chẳng thể ngăn nổi con tim mình mà bước ra ngoài ánh sáng.

“Ban đầu em nhát gan chỉ dám theo dõi anh một cách bí mật. Về sau dũng cảm hơn, em mang khẩu trang và kính râm đến đài phát thanh xem anh. Mãi đến mùa đông năm nay em mới dám giúp anh đẩy xe lăn.”

Con đường đến bên anh gập ghềnh khúc khuỷu, nhưng cô chưa một lần nghĩ đến việc buông tay. Con người cô vốn dĩ cứng đầu, một khi đã thích ai thì sẽ theo đuổi đến cùng không bao giờ lùi bước.

“Em biết anh lớn hơn em sáu tuổi, biết bố mẹ anh đã qua đời, chi dưới chân trái của anh bị cắt cụt và chân anh sẽ bị đau vào mùa đông, nhưng…”

“Hứa Gia Ngôn, em thích anh, em thích anh ba năm rồi!”

Lời thổ lộ từ đáy lòng của cô khiến con tim anh rung động. Từ ngày cô xuất hiện, nụ cười trên môi anh trở nên rạng rỡ hơn. Và tâm hồn tưởng chừng đã chai sạn của anh bắt đầu biết lo lắng và bối rối.

Chín năm qua thế giới của anh tối tăm mờ mịt, anh trốn trong góc tối để không một ai quan tâm đến anh. Nhưng chỉ trong vài ngày cô đánh tan hàng phòng ngự anh đã xây trong bao năm, khiến lớp áo giáp kiên cố dần biến mất, chỉ còn lại trái tim đang đập liên hồi.

Và cuối cùng, anh đã bại trận dưới tay cô.

Một cô gái xuất sắc trong mắt người ngoài, nhưng sẵn sàng hạ mình trước mặt anh. Cô gái ấy luôn lo nghĩ cho anh, sẵn sàng đánh trả cả vốn lẫn lãi nếu ai đó dám buông lời ác ý.

Trước khi gặp cô, thế giới của anh chỉ có hai màu đen trắng. Từ ngày cô đến, đã mang theo ánh nắng rực rỡ chiếu sáng cuộc đời anh.

Dù biết cô và anh là hai đường thẳng song song, dù biết phía trước là vực sâu vạn trượng, nhưng anh vẫn không kiềm lòng được mà lún sâu vào đó.

Nhược Nhược, anh thích em!

Ba mươi mốt năm sống trên đời, lần đầu tiên anh thích một người đến mức bỏ ngoài tai những lời phán xét. Chính Tiêu Nhược đã cho anh tự tin cùng dũng khí để đối mặt với những cơn bão tố sẽ đến trong đời.

Tình yêu của anh đến muộn hơn cô một bước, vậy hãy để anh dành phần đời còn lại, trao cho cô tất cả sự dịu dàng cùng tình cảm chân thành của anh.

Một câu chuyện với motif sủng ngọt thường thấy, nhưng lại có những chi tiết làm mình cảm động không thôi. Câu chữ nhẹ nhàng thấm thía, tình yêu của hai nhân vật chính dù ngọt ngào nhưng vẫn có chút gì đó xót xa chạm đến trái tim người đọc.

Nam chính Hứa Gia Ngôn là người không hoàn hảo nên không thể tránh khỏi việc tự ti. Anh lạnh lùng là thế, nhưng thực ra đó chỉ là lớp ngụy trang để che đậy những mặc cảm cùng vết thương chằng chịt của chính mình. Nếu Tiêu Nhược không xuất hiện, có lẽ anh sẽ đi theo con đường bản thân đã vạch sẵn, làm một người đàn ông cô đơn suốt đời suốt kiếp.

May mắn thay, cuộc đời anh gặp được Tiêu Nhược, cô đã mang yêu thương một lần nữa quay trở lại bên anh.

Mình khá thích tình yêu của Tiêu Nhược dành cho Hứa Gia Ngôn. Cô mạnh mẽ nơi chốn thương trường, nhưng trước mặt anh lại chỉ như một cô mèo nhỏ. Cô không quan tâm người khác nói gì, chỉ quan tâm trái tim mình hướng về ai.

Đây là một câu chuyện không có quá nhiều sóng gió, những gian nan trong thời gian đầu sẽ được bù lại bằng sự ngọt ngào trong những chương truyện sau. Đối với mình đây là một câu chuyện dễ thương và đáng đọc, nên nếu bạn không ngại nam chính khiếm khuyết thì mình nhiệt liệt đề cử nhé.

Anh mất đi một nửa cuộc đời, cô trao cho anh một nửa yêu thương.

Họ nắm lấy tay nhau, cùng nhau đi hết đoạn đường đời.

“Dù bọn họ dần bạc đầu, nhưng trong mắt vẫn luôn có nhau.

Tình yêu của họ vẫn như lúc ban đầu.”

____

(*): Trích từ lời bài hát “Anh thương em nhất mà” – Tường Quân

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Pơnchi

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN